Hình ngẩn người, lòng thầm nhủ vớ vẩn, ngươi mặt đầy sát khí lao ra ngoài cửa doanh, có ai không biết ngươi đi giết người?
- Hai chúng ta cứ đi như vậy? Không trở lại chuẩn bị chút sao?
Tần Hạo Hiên không dừng bước:
- Chuẩn bị? Có cái gì cần chuẩn bị, ta không rảnh. Ba mươi tán tu chứ không phải ba mươi con dê núi muốn giết cứ giết, không tranh thủ thời gian thì bao giờ mới gặp Từ Vũ muội muội? Ta phải chính miệng giải thích cho nàng biết không phải ta viết phong thư đó!
Biểu tình và giọng nói của Tần Hạo Hiên cất chứa sát khí lạnh băng, khi nhắc đến Từ Vũ mới dịu dàng chút.
Lý Tĩnh cười tươi như hoa nở đứng trước cửa doanh thấy Tần Hạo Hiên từ xa đi lại. Trong vòng một tháng Lý Tĩnh từ Tiên Miêu cảnh thập nhị diệp đột phá đến thập tam diệp, lúc này tinh thần phơi phới, mấy tiểu đệ nịnh nọt đứng sau gã chờ Tần Hạo Hiên xa cách một tháng đi qua chào hỏi.
- Lý sư huynh, Tần Hạo Hiên trở lại rồi! Trước kia sư huynh chăm sóc hắn như vậy, và thành tích chiến công hiện giờ của sư huynh, Tần Hạo Hiên tự nhận không bằng sẽ chạy đến chào hỏi sư huynh, chắp nối quan hệ!
- Với thực lực hiện nay của Lý sư huynh đừng nói nhược chủng Tần Hạo Hiên tầm thường, dù hắn dựa vào Từ Vũ cũng không đủ xem!
- Lý sư huynh hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất trên chiến trường, chắc chắn sẽ được chưởng giáo xem trọng. Chiến công không gì sánh bằng này không đơn giản nhận thưởng ba mươi vạn hạ tam phẩm linh thạch.
Lý Tĩnh thản nhiên nhận mấy tiểu đệ nịnh hót mình. Từ khi gã mỗi ngày có thể dùng Nghịch Huyết Đan tu luyện thì tốc độ tu luyện tăng vùn vụt, một tháng ngắn ngủi từ Tiên Miêu cảnh thập nhị diệp đột phá đến thập tam diệp, trước mắt chưa bằng Từ Vũ nhưng sau một năm dùng Nghịch Huyết Đan, gã tu luyện Bá Đạo Chân Long Quyết chắc chắn mạnh hơn nàng, thậm chí có thể vượt qua Trương Cuồng, trở thành đệ tử chói sáng nhất Thái Sơ Giáo.
Ánh mắt Lý Tĩnh nóng bỏng lấp lóe tia sáng, vô cùng tự tin thầm nghĩ:
- Từ Vũ, Trương Cuồng đều phải ngước nhìn ta, Tần Hạo Hiên, nhà ngươi chỉ là nhược chủng bình thường lấy gì so với ta? Không lâu sau ta sẽ biến thành tồn tại mà ngươi phải ngước nhìn, giờ ngươi chạy lại làm thân với ta, thái độ chân thành khiêm tốn có lẽ ta sẽ suy xét nhận ngươi làm tiểu đệ, nếu không thì sau này trong Thái Sơ Giáo chắc chắn ngươi nửa bước khó đi!
Từ khi có được Nghịch Huyết Đan, tu luyện Bá Đạo Chân Long Quyết khiến Lý Tĩnh đinh ninh ngôi báu chưởng giáo vẫy gọi mình, gã cố gắng chút xíu là lấn át hai đệ tử tử chủng khác, càng không nói đến nhược chủng Tần Hạo Hiên.
Mãi đến bây giờ Lý Tĩnh vẫn cho rằng nếu không có Từ Vũ luyện chế Hành Khí Đan thì nhược chủng Tần Hạo Hiên dựa vào cái gì được phong quang như hiện giờ?
Làm Lý Tĩnh thất vọng là Tần Hạo Hiên không thèm nhìn gã cái nào, hắn đi thẳng ra cửa doanh, người đằng đằng sát khí như thể quân địch tán tu đều là con cừu, hắn là mãnh hổ về núi, nhe nanh lòi vuốt muốn tàn sát một phen.
Tần Hạo Hiên phớt lờ nhưng Lý Tĩnh không giận, gã cười khẽ phất tay ngăn cản tiểu đệ bất bình.
Lý Tĩnh bình tĩnh nói:
- Chỉ là nhược chủng, không đáng nhắc đến.
Đúng vậy, trong lòng Lý Tĩnh bây giờ Tần Hạo Hiên chỉ là nhược chủng không biết trời cao đất rộng, dưới điều kiện ngang nhau gã sẽ cho hắn biết vô thượng tử chủng mới là thiên tài thật sự.
***
Hình dè dặt theo sau lưng Tần Hạo Hiên, cảm giác hắn như mãnh hổ đói khát nửa tháng đi tìm dê núi đỡ đói.
Tần Hạo Hiên không chọn chỗ ôm cây đợi thỏ, dù sao chiến trường Thất Trượng Uyên lớn vậy, xác suất chờ thỏ đến rất thấp, một ngày gặp được một người đã may mắn. Hình bây giờ đã mạnh nhiều như vậy, thực lực và thần thức của Tần Hạo Hiên tăng cao mảng lớn, cả hai cùng lên dù đụng phải tán tu Tiên Miêu cảnh thập tam diệp cũng không sợ, có gặp phải xương cứng thì dùng Vạn Lý Phù chạy trốn là xong.
Ôm cây đợi thỏ xác suất đụng phải tán tu rất thấp, nghênh ngang tìm tán tu thì xác xuất tăng cao nhiều.
Cả hai nghênh ngang tìm tán tu, rời khỏi pháp trận không xa trên đường cái thấy bốn tán tu, một trước ba sau đứng. Bọn họ thấy Tần Hạo Hiên, Hình thì mắt lóe sát khí, biểu tình tham lam.
Một người cười khẽ:
- Một tiểu tử Tiên Miêu cảnh thập diệp mang theo một tên chưa đến Tiên Miêu cảnh thập diệp mà dám nghênh ngang đi trên đường? Không biết rằng tu tiên giả Tiên Miêu cảnh nhị thập diệp cũng không dám tự đại như vậy sao?
- Người không biết không sợ, có lẽ lần đầu tiên chúng tham gia chiến trường. Gần đây Thái Sơ Giáo gặp nhiều thương vong, thứ ngây thơ thực lực thấp kém như vậy cũng cho ra sân, xem ra chúng ta sắp thắng.
- Hy vọng là hai con dê béo.
Bốn tán tu cười khinh khỉnh, Tần Hạo Hiên đằng đằng sát khí đã đến gần.
Hình thi triển Chân Ma Biến hóa thành Hoa Lao, Chân Hoa Biến có tác dụng giấu bớt thực lực, thần thức của bốn tán tu thì yếu chưa từng có nên không thể nhìn ra thực lực thật sự của Hình.
Khi Tần Hạo Hiên, Hình cách họ còn trăm bước thì bốn tán tu ngừng cười, nghiêm túc chờ địch. Mặc dù thực lực của đối thủ thấp nhưng dù gì xuất thân Thái Sơ Giáo, lỡ trên người có phù lục công kích mạnh làm họ lật thuyền trong mương thì không hay.
Trong bốn tán tu có hai người hành động, cùng thi triển thủ đoạn công kích mình giỏi nhất. Tuy đinh ninh Tần Hạo Hiên, Hình thực lực thấp nhưng chỉ riêng thân phận đệ tử Thái Sơ Giáo đã đáng giá hai tán tu thi triển sát chiêu mạnh nhất, hòng một chiêu giết địch.
Một tán tu rống to: