Tần Hạo Hiên sắp xếp mọi thứ xong sư phụ Toàn Cơ Tử đưa hắn đến trước sơn môn, dọc đường đi dặn dò lặp đi lặp lại.
Tần Hạo Hiên nhạy bén phát hiện mấy ngày không gặp sư phụ càng già hơn. Mấy hôm trước lúc gặp nhau khuôn mặt đầy nếp nhan còn chút máu, giờ tái nhợt nhiều, mắt không có thần, người lão lọm khọm chút.
Tần Hạo Hiên không biết rằng đêm qua Toàn Cơ Tử lại vào mật thất đốt cháy thọ nguyên thi triển cấm thuật mở ra đạo thống tổ tiên, rốt cuộc mở được cấm chế thứ nhất. Nhưng Toàn Cơ Tử đã rớt xuống Tiên Miêu cảnh nhị thập bát diệp, vì tăng lên đến tam thập diệp đã ăn hai viên Nhiên Thọ Đan. Hai viên Nhiên Thọ Đan tổng cộng tiêu hao năm tháng thọ nguyên.
Toàn Cơ Tử bây giờ rớt thực lực cảnh giới xuống Tiên Miêu cảnh nhị thập thất diệp.
Tần Hạo Hiên từ biệt Toàn Cơ Tử, sải bước đi ra Đại Tự Sơn.
Dọc đường đi Tần Hạo Hiên suy nghĩ mình nên đi đâu:
- Vẫn đi chiến trường giết tán tu sao?
Suy nghĩ này mới nảy ra đã bị Tần Hạo Hiên gạt bỏ. Tuy trên chiến trường có thể giết tán tu kiếm linh thạch, nhưng hắn điên cuồng đánh chết tán tu giết đến ngán ói ra, gieo lệ khí trong lòng không tốt lành gì cho tu tiên. Rồi hắn sẽ lại đi chiến trường kiếm linh thạch nhưng không phải lúc này.
- Đi thăm Từ Vũ muội muội đi, đã lâu không gặp nàng!
Nghĩ đến Từ Vũ, trong đầu Tần Hạo Hiên hiện ra giọng nói, dáng điệu nụ cười của nàng, hắn bật cười:
- Ưm, đi tìm Từ Vũ muội muội!
Quyết định đi tìm Từ Vũ, Tần Hạo Hiên vui vẻ lấy ra Vạn Lý Phù. Mặc dù sử dụng Vạn Lý Phù phải trả giá đắt, nhưng vì sớm gặp Từ Vũ, tốn chút linh thạch cũng không sao.
Nhưng Tần Hạo Hiên lấy ra Vạn Lý Phù chợt nhận ra mình không biết Từ Vũ ở đâu.
- Một số cao tầng tông môn chắc chắn biết Từ Vũ Nhập Hồng Trần ở đâu.
Tần Hạo Hiên lại nghĩ:
- Chưởng giáo rất không thích ta và Từ Vũ thân gần, sẽ không ai nói cho ta biết, thôi đi chiến trường xem sao. Diệp sư huynh đã từng đưa thư giúp ta, không chừng sư huynh biết Từ Vũ ở đâu. Dù sư huynh không biết thì các trưởng lão trên chiến trường sẽ biết.
Tần Hạo Hiên nghĩ xong lập tức khởi động Vạn Lý Phù lao hướng chiến trường.
Sáng sớm hôm sau, mặt trời mới lộ ra vệt trắng Tần Hạo Hiên đã đến chiến trường Thất Trượng Uyên, đi về trận doanh của mình.
Những đệ tử Thái Sơ Giáo thấy Tần Hạo Hiên một tháng không lộ mặt thì biểu tình ngạc nhiên xì xầm:
- Mau nhìn kìa, Tần Hạo Hiên trở lại!
- Đám tán tu xui rủi, một Lý Tĩnh đánh họ kêu phụ gọi mẫu, giờ thêm Tần Hạo Hiên.
- Ngươi nói Tần Hạo Hiên và Lý Tĩnh người nào lợi hại hơn?
- Ngươi hỏi ta thì ta biết hỏi ai? Nhưng Lý Tĩnh là vô thượng tử chủng, Tần Hạo Hiên chỉ là nhược chủng . . .
Một đệ tử rõ ràng là tiểu đệ của Lý Tĩnh khinh thường hừ mũi:
- Chắc chắn là Lý Tĩnh sư huynh mạnh, hắn chỉ là nhược chủng tầm thường lấy gì so với Lý Tĩnh sư huynh là vô thượng tử chủng?
Một đệ tử từng gặp Tần Hạo Hiên một lần thấy hắn liền chạy lại nịnh nọt:
- Tần sư huynh về rồi, lâu vậy không về vinh dự chiến trường của sư huynh có thể đi chỗ đăng ký lĩnh số lớn linh thạch.
Tần Hạo Hiên kinh ngạc hỏi:
- Ta không ở chiến trường, không tham gia chiến tranh thì lấy đâu ra vinh dự chiến trường?
- Tần sư huynh không biết sao?
Đệ tử kia biểu tình ngạc nhiên thấy Tần Hạo Hiên thật sự không biết, khuôn mặt hâm mộ nói:
- Là tiểu đệ của Tần sư huynh kiếm được, và cô nương mà sư huynh mang về biểu hiện rất lợi hại. Bọn họ ba ngày hai lần ra chiến trường giết tán tu, chiến tích tuy không bằng Lý Tĩnh sư huynh nhưng cũng tích lũy rất nhiều! Nghe nói bọn họ giết hơn ba mươi tán tu, vinh dự chiến trường đều tính cho Tần sư huynh.
Nói xong đệ tử nịnh bợ:
- Bằng hữu của Tần sư huynh lợi hại như thế thì sư huynh càng lợi hại hơn, thật khiến người hâm mộ.
Tần Hạo Hiên nghe nói Hình, Lam Yên giết ba mươi mấy tán tu, toàn tính chiến công cho mình thì như mấy chục vạn hạ tam phẩm linh thạch đập vào mặt.
Tần Hạo Hiên thầm nghĩ:
- Cái tên Hình xem như làm được một chuyện đáng tin hữu dụng, không uổng công ta thương nó. Nhưng chắc nó không ăn thịt người đi?
Tần Hạo Hiên lại nghĩ:
- Lam Yên cũng là tu tiên giả nhân loại, chắc không cho Hình làm càn đâu.
Trước bao cặp mắt hâm mộ nhìn chăm chú Tần Hạo Hiên trở về doanh trướng của mình. Hình, Lam Yên đang đợi xuất phát, tiếp tục ra ngoài săn giết quân địch tán tu, thấy Tần Hạo Hiên trở về thì cả hai lộ vẻ ngạc nhiên.
Biểu tình của Lam Yên vừa kinh ngạc vừa mừng, còn mặt của Hình thì nửa mừng vửa vênh váo.
Tần Hạo Hiên nhìn Hình, nhạy bén cảm giác thực lực của nó mạnh lên nhiều, thầm nghĩ:
- Một tháng trước ta miễn cưỡng có thể đánh với nó nhưng bây giờ sợ là chỉ có đường đón đỡ, không có sức đánh trả. Không, ta đã không thể nhìn thấu thực lực cảnh giới hiện giờ của nó như thế nào, nếu đánh với ta thì nó sẽ thắng áp đảo. Tại sao thực lực của Hình tăng vọt mau như vậy? Với trình độ thực lực hiện tại của Hình chắc khủng bố còn hơn Trương Cuồng khống chế phù long.
Lúc ở Thủy Phủ Tần Hạo Hiên qua Thiên Lý Kính thấy Trương Cuồng giết người, con phù long mơ hồ có uy chân long, hung hãn bạo ngược, giết người như ngóe. Nhưng Hình hiện giờ lợi hại hơn Trương Cuồng nhiều, nếu gã không có gặp gỡ khác khiến thực lực tăng vọt thì rất có thể không đánh lại Hình.
Tần Hạo Hiên nhìn Hình, hỏi:
- Sao ngươi tiến bộ nhiều vậy? Như núi lửa phun trào.
Hình cười đắc ý, không trả lời câu hỏi của Tần Hạo Hiên ngược lại hỏi:
- Ha ha ha! Ngươi có biết sau khi thực lực tăng vọt rồi ta muốn làm chuyện gì nhất không?
- Cái gì?