Khi Tần Hạo Hiên ăn hết thần hồn giao long, rắn nhỏ hóa thành cột vàng đóng đinh thần hồn giao long phục hồi hình dạng mảnh nhỏ. Nó hờ hững liếc Tần Hạo Hiên một cái, trong mắt lộ ra chút thân thiết rồi trở về góc yên lặng nằm sấp.
Tần Hạo Hiên nhìn mắt rắn nhỏ lộ ra chút thân thiết, nhớ lại nó bày ra sức mạnh, tim hắn rung lên thầm nghĩ:
- Nếu rắn nhỏ bài xích ta, muốn diệt hồn ta thì ta tuyệt đối không có sức đánh lại.
Tần Hạo Hiên thử đi qua muốn giao lưu với rắn nhỏ, nhưng sau khi phát uy nó rơi vào ngủ say, hắn vẫn không có cách nào giao lưu với nó.
Tần Hạo Hiên cảm ứng thần trí của mình, kết luận:
- Thần thức mạnh lên nhiều.
Tần Hạo Hiên ngước đầu nhìn sắc trời sắp sáng, hắn cần nhanh chóng lấy Chung Nhũ Linh Dịch đi nhanh.
Sau khi thần thức biến mạnh Tần Hạo Hiên cảm giác áp lực trong Tuyệt Tiên Độc Cốc giảm bớt nhiều. Tiếc rằng hôm nay không đủ thời gian, ngày mai đến thời hạn một tháng, hắn phải xuống núi vào hồng trần, nếu không hắn rất muốn vào sâu hơn điều tra tìm tòi.
Thần hồn một con giao long chưa hoàn toàn ấp trứng, bị độc khí xâm thực mấy ngàn năm đã mạnh như vậy, thế thì Long Lân Tiên Kiếm luyện chế từ vảy thần long thật sự cường đại đến mức nào?
Tần Hạo Hiên vô cùng mong chờ tìm được mảnh nhỏ khác của Long Lân Tiên Kiếm trong Tuyệt Tiên Độc Cốc khiến tiên kiếm thật sự hồi sinh.
Tần Hạo Hiên đến Thạch Duẩn Lâm lấy ra vài giọt Chung Nhũ Linh Dịch, nhìn Kê Quan Thảo một cái.
Một tháng không thấy Kê Quan Thảo vẫn là bộ dạng sắp chín muồi, tính thời gian chắc nó cũng sắp chín, nhưng sao mãi chưa tới lúc?
Tần Hạo Hiên vắt óc suy nghĩ, chợt cốc đầu:
- Quên mất, độc khí trong Tuyệt Tiên Độc Cốc nặng vậy, thực vật có thể sinh trưởng trong này ít nhiều gì sẽ biến dị. Kê Quan Thảo trông như sắp chín muồi nhưng ai biết còn phải chờ bao lâu? Một năm, hai năm hay một trăm năm? Nếu Hình có mặt ở đây chắc sẽ cười nhạo ta.
Vẻ mặt Tần Hạo Hiên xấu hổ, mấy tháng lăn lộn với Hình làm hắn học được nhiều thứ tạp nham, trong đó có liên quan đến linh dược.
Tần Hạo Hiên lấy Chung Nhũ Linh Dịch rồi nhanh chóng về Vô Danh Phong, vào phòng mình.
Hồn về bản thể, Tần Hạo Hiên lấy ra cánh hoa Cửu Thiên Hồng nặng, thầm nghĩ:
- Ta không biết luyện đan thì làm sao ăn nó đây?
Tần Hạo Hiên nghĩ tới nghĩ lui cuối cùng quyết định nuốt trọn như Nhất Diệp Kim Liên.
Lúc Tần Hạo Hiên ăn Nhất Diệp Kim Liên còn là thân thể phàm nhân, giờ hắn dù gì đến Tiên Miêu cảnh cửu diệp đỉnh, độ cứng cơ thể hay thần thức đều mạnh hơn trước gấp trăm lần, có ăn trực tiếp cũng không chết người.
Vì thế Tần Hạo Hiên há mồm nuốt cánh hoa Cửu Thiên Hồng vào, cánh hoa rơi xuống bụng hắn liền điều động linh lực tiêu hóa.
Cửu Thiên Hồng bị linh lực xâm thực tỏa ra dược lực mãnh liệt, dược lực thúc đẩy linh lực giống như sóng thần đợt sau dữ dội hơn đợt trước.
Tần Hạo Hiên hơi ngạc nhiên:
- Dược lực mạnh quá!
May mắn thân thể, kinh mạch của Tần Hạo Hiên nhờ Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp đã trở nên rất mạnh, đổi lại tu tiên giả tầm thường sẽ bị dược lực trướng nứt nổ tan xác.
Có linh lực dẫn đường dược lực Cửu Thiên Hồng tuy mãnh liệt dâng trào nhưng không thể tổn thương Tần Hạo Hiên chút nào, ngược lại có hiệu quả gia cố thân thể, kinh mạch, linh lực sôi trào trong khí hải đan điền.
Ong ong ong ong ong!
Trong tu luyện Tần Hạo Hiên lại sắp đột phá.
Từng đợt linh khí thuần chính và sinh khí bừng bừng phát ra từ người Tần Hạo Hiên, chúng nó khuếch tán như vằn nước. Bên trên Vô Danh Phong hiện ra cầu vồng bảy sắc, huyễn lệ chói mắt thật lâu không tán.
Cỏ cây xung quanh mọc không tươi tốt, hơi héo úa cảm nhận sinh khí bừng bừng phát ra từ Tần Hạo Hiên liền tràn ngập sức sống. Đệ tử Tự Nhiên Đường đả tọa tu luyện gần cũng cảm nhận toàn thân thoải mái, người nhẹ lâng lâng.
Toàn Cơ Tử mở mắt ra nhìn hướng căn phòng của Tần Hạo Hiên, mặt lộ vẻ vừa mừng vừa sợ:
- Hạo Hiên, là Hạo Hiên đột phá Tiên Miêu cảnh thập diệp! Vốn tưởng hắn phải mất vài năm mới đột phá ngưỡng cửa này, không ngờ hắn đột phá mau vậy, còn dẫn phát dị tượng thiên hồng của Thập Diệp cảnh!
Trên Hoàng Đế Phong.
Hoàng Long Chân Nhân đang tản bộ trong rừng trúc tím cảm ngộ thiên đạo bỗng cảm nhận dị tượng thiên hồng từ Vô Danh Phong liền nhìn qua.
Trên bầu trời Vô Danh Phong treo cầu vồng bảy sắc, ánh sáng đỏ rực rỡ nhìn mát mắt, không phải dị tượng thiên hồng đột phá Thập Diệp cảnh thì là gì?
Tim Hoàng Long Chân Nhân rung lên, năm xưa khi lão đột phá Tiên Miêu cảnh thập diệp cũng không có dị tượng thiên hồng như vậy. Long Dật Hiên sư huynh từng có dị tượng thiên hồng, khi đó sư tôn chưởng giáo rất vui mừng.
Sư tôn chưởng giáo đã nói:
- Dị tượng thiên hồng, Dật Hiên, căn cơ của ngươi đặt rất vững chắc!
Hoàng Long Chân Nhân không tin được lẩm bẩm:
- Đó . . . đó là đệ tử nhược chủng Tần Hạo Hiên đột phá Tiên Miêu cảnh thập diệp sao?
Tuy không thể tin nhưng trong dị tượng thiên hồng ẩn chứa chút hơi thở của Tần Hạo Hiên không giả được, hơn nữa Tự Nhiên Đường trừ hắn ra Hoàng Long Chân Nhân không đoán được còn ai có thể dẫn phát dị tượng thiên hồng.
Hoàng Long Chân Nhân hơi nghiêng đầu nói với Tiếp Dẫn Đạo Nhân luôn theo sau lão, lặng lẽ như một cái bóng:
- Đúng thời hạn một tháng kêu Tần Hạo Hiên xuống núi vào hồng trần đi.
Tiếp Dẫn Đạo Nhân lĩnh mệnh liền đi Vô Danh Phong:
- Rõ!
***
Tần Hạo Hiên cười khổ đứng trước sơn môn Thái Sơ Giáo:
- Chưởng giáo Chân Nhân thật quan tâm ta, cách một tháng còn nhớ thời hạn một tháng Nhập Hồng Trần của ta, làm ta muốn ở lại lâu một ngày cũng không được.
Vừa rồi Tiếp Dẫn Đạo Nhân đến truyền lệnh của chưởng giáo kêu hắn xuống núi Nhập Hồng Trần ngay.
Thời gian không kịp cho Tần Hạo Hiên làm nhiều hơn, có lấy linh dịch ra cũng không rảnh luyện đan. Tần Hạo Hiên lấy vài giọt trộm nhỏ vào ao nước suối Toàn Cơ Tử thường dùng để uống trà, đó là nước suối chỉ có đường chủ Tự Nhiên Đường mới được dùng nên hắn không lo người ngoài vô tình dùng. Tuy dùng linh dịch như vậy hiệu quả bị giảm mạnh nhưng là cách tốt nhất không bị sư phụ phát hiện.