Thái Sơ

Chương 562: Gan to bằng trời ăn tiên nhân (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Lam Yên phối hợp xoay người lại không nhìn Hình nữa.

Hình cười gian đi hướng tán tu.

Mặt tán tu xám xịt liều mạng vùng vẫy, nhưng gã làm sao đánh lại Hình sức lực mạnh hơn?

Lam Yên quay người đi nghe tiếng ú ớ từ cái miệng bị chặn, rất nhanh không có tiếng động.

Chốc lát sau Hình liếm môi nhảy đến trước mặt Lam Yên, bộ dạng thỏa mãn no nê:

- Được rồi, ăn xong, ta cảm giác thực lực lại phục hồi một ít. Thật ra thì tu tiên giả ăn khá ngon, không biết nếu Tần Hạo Hiên biết ta ăn thịt người có giết ta không.

Lam Yên liếc Hình một cái lại nhìn dưới đất. Mặt đất trừ Khổn Tiên Thằng, vải vụn ra không có một giọt máu, khuôn mặt Hình vẫn trắng trẻo đẹp trai, nụ cười thân thiết hiền hòa không có chút gì là mới rồi ăn thịt người.

Lam Yên trêu đùa:

- Ngươi không nói, ta không nói thì sao Tần Hạo Hiên biết? Nếu ngươi tự tìm chết chủ động nói với hắn thì ta không thể cứu được ngươi.

Hình vỗ ngực nói:

- Nàng đúng là người tốt, nữ nhân lòng dạ rộng lớn như nàng thật là hiếm thấy trên đời. Nàng yên tâm, hôm nay nàng cho ta ăn tu tiên giả phục hồi thực lực là có ơn với ta, ma thiên tài nặng nghĩa khí như ta sẽ không quên chỗ tốt của nàng, sau này có gì khó khăn cứ nói với ta, ta . . .

Hình nói một tràng biểu lộ quyết tâm nhưng Lam Yên đã mất kiên nhẫn bỏ đi xa, vừa đi vừa lẩm bẩm:

- Không biết Tần Hạo Hiên bây giờ đang ở đâu?

***

Tần Hạo Hiên đi dạo trong Thủy Phủ đã hai ngày, hắn khá may mắn, đụng phải Chung Nhũ Linh Dịch nhiều cỡ một chén lơ lửng giữa không trung. Nhưng có màn sáng vàng mờ nhạt bao bên ngoài Chung Nhũ Linh Dịch, rõ ràng là cấm chế bảo vệ.

Tần Hạo Hiên kích động đi qua, suốt hai ngày trời rốt cuộc phát hiện Chung Nhũ Linh Dịch, còn có nhiều như vậy.

Nếu để người Thái Sơ Giáo thấy nhiều Chung Nhũ Linh Dịch như vậy chắc sẽ kích động đến nổi điên. Lần trước vào Thủy Phủ, Trương Cuồng thu hoạch nhiều nhất cũng chỉ được hơn một nửa chén Chung Nhũ Linh Dịch đã làm các trưởng lão mừng rỡ.

Trải qua lần trước trong Thủy Phủ, Xích Luyện Tử bám hồn vào Võ Nghĩa lừa gạt hơn hai mươi đệ tử Thái Sơ Giáo bày thành trận pháp phá cấm chế là biết không dễ mở cấm chế Chung Nhũ Linh Dịch.

Tần Hạo Hiên ngưng tụ một luồng linh lực nhẹ nhàng rót vào cấm chế.

Màn sáng vàng cấm chế lóe sáng, minh văn trên cấm chế lấp lóe, nhiều linh lực khuếch tán từ minh văn tụ thành linh lực to lớn không chỉ đánh bật linh lực của Tần Hạo Hiên, phản lực mạnh đẩy hắn lùi lại hơn mười bước.

Tần Hạo Hiên nhìn những minh văn xa lạ phức tạp, hắn bứt tóc suy nghĩ thật lâu, thử hết các cách nhưng đều không thể phá mở cấm chế. Tần Hạo Hiên muốn dùng sức mạnh nhưng rất có thể không phá được.

Đến lúc này Tần Hạo Hiên càng nhớ Hình không đáng tin.

Tần Hạo Hiên nhìn cấm chế khẽ thở dài:

- Tên đó tuy không quá đáng tin, làm việc hồ đồ nhưng giỏi nhất mấy thứ linh tin này. Nếu nó ở đây thì có thể mở ra cấm chế này.

Hình mới ăn một tán tu chợt rùng mình, nhảy mũi mấy cái, nhủ thầm:

- Ai ở sau lưng mắng ta?

Tần Hạo Hiên thử qua nhiều cách cuối cùng bỏ cuộc, Chung Nhũ Linh Dịch to như vậy hắn không cách nào lấy đi, buông tiếng thở dài:

- Lần sau phải mang Hình đến, tên đó ở bên cạnh thì phiền phức nhưng rất tiện thu gom linh dịch. Nếu bây giờ mà có nó thì những Chung Nhũ Linh Dịch đã vào tay.

Tần Hạo Hiên bất đắc dĩ đi một bước quay đầu ba lần, lưu luyến rời đi, lại đi loanh quanh trong Thủy Phủ tìm kiếm.

Thủy Phủ không biết lớn đến cỡ nào, Tần Hạo Hiên đi dạo một ngày, tổng cộng ba ngày trời vẫn chưa đi tới chỗ cũ lần trước, có thể tưởng tượng diện tích Thủy Phủ mênh mông.

Vào Thủy Phủ ngày thứ bốn Tần Hạo Hiên vẫn không thu hoạch được gì, không phát hiện Chung Nhũ Linh Dịch rải rác, cũng không chiếm được bảo bối khác. Tuy hắn gặp nhiều ma nhưng đa số dễ dàng giết, mạnh nhất chỉ cỡ Tiên Miêu cảnh nhị thập ngũ diệp, khi Tần Hạo Hiên vận dụng hai lệ quỷ phối hợp giáp công thì con ma đó nuốt hận tắt thở.

Tần Hạo Hiên khẽ thở dài:

- Thêm mấy canh giờ nữa là đến lúc, ta sẽ bị tự động truyền ra.

Liên tục đi bốn ngày, dù Tần Hạo Hiên tu ma cũng thấy hơi mệt. Hắn đi trong vườn hoa tìm tảng đá ngồi xuống nghỉ ngơi.

- Hu hu . . . hu hu hu . . .

Đột nhiên có tiếng nữ khóc theo gió loáng thoáng đến bên tai Tần Hạo Hiên. Hắn giật nảy mình bật dậy từ tảng đá, cẩn thận lắng nghe càng chắc chắn không phải ma làm ra tiếng động, thật sự có giọng nữ khóc.

- Không lẽ trong Thủy Phủ có người khác?

Suy đoán này làm Tần Hạo Hiên vã mồ hôi lạnh, vì cẩn thận ổn thỏa hắn quyết định đi xem thử, tay cầm Vạn Lý Phù chuẩn bị tùy thời chạy trốn.

Tần Hạo Hiên đi theo hướng tiếng khóc khoảng mười dặm, bên một ao nước hắn từ xa thấy một nữ nhân đứng cạnh ao, là nàng phát ra tiếng khóc.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)