Tần Hạo Hiên không giả tạo, thẳng thắn nhận việc làm Toàn Cơ Tử rất vừa lòng. Đặc biệt Tần Hạo Hiên nói sau này trong Tự Nhiên Đường nếu có ai mạnh hơn thì hắn sẽ nhường lại vị trí, biểu tình không chút miễn cưỡng. Nhìn đôi mắt chân thành tha thiết và biểu tình thành khẩn của hắn thì Tần Hạo Hiên thật lòng vì tốt cho Tự Nhiên Đường, giao Tự Nhiên Đường cho hắn là lựa chọn chính xác nhất.
Toàn Cơ Tử nhìn Tần Hạo Hiên chăm chú, lòng vô cùng cảm khái:
- Đáng tiếc ta không thể thấy ngày Tự Nhiên Đường phát dương quang đại trong tay Hạo Hiên.
Toàn Cơ Tử mới thi triển cấm thuật, thiêu đốt thọ nguyên nên rất suy yếu, nhưng lão vui vẻ nghĩ:
- Chỉ cần lấy ra đạo thống tổ tiên truyền cho Hạo Hiên, tương lai Tự Nhiên Đường chắc chắn theo dẫn dắt của hắn vô cùng huy hoàng. Tự Nhiên Đường suy yếu tồi tàn nhiều năm rồi sẽ có ngày hãnh diện!
Tần Hạo Hiên không biết suy nghĩ trong lòng Toàn Cơ Tử, nhìn khuôn mặt hơi kích động của sư phụ, mặt già nua nhợt nhạt hơn lúc trước làm lòng hắn rất đau buồn. Tần Hạo Hiên không biết sư phụ thiêu đốt thọ nguyên vốn không nhiều cố gắng lấy đạo thống tổ tiên cho hắn. Tần Hạo Hiên đang định ngày mai đi ra ngoài, khi trở về lấy chút Chung Nhũ Linh Dịch luyện chế dược tán kéo dài tuổi thọ cho sư phụ.
Tần Hạo Hiên ngẩng đầu nhìn Toàn Cơ Tử, cảm nhận hơi thở toát ra từ người lão, thầm nghĩ:
- Không hiểu sao sau khi giảng đạo trở về hơi thở trên người sư phụ càng yếu, trông càng già nua. Phải nhanh chóng luyện chế dược tán diên thọ cho sư phụ dùng mới được!
Tần Hạo Hiên nhìn tủ trùm vải đen, bên trong toàn là các loại dược liệu mà các sư huynh Tự Nhiên Đường hiếu kính, hắn được sư phụ quan tâm yêu thương nhiều như vậy cũng nên đền đáp lại lão nhân gia, không thể trơ mắt nhìn sư phụ hao hết thọ nguyên tọa hóa, lòng hắn sẽ bất an, Bồ sư huynh ở dưới suối vàng cũng sẽ trách hắn.
Hai sư đồ mỗi người một ý nghĩ.
Toàn Cơ Tử tỉnh táo lại, nói với Tần Hạo Hiên:
- Hạo Hiên, bên ngoài đã khuya, ngươi hãy ở lại Vô Danh Phong đi, về phòng đả tọa tu luyện một lúc rồi đi nghỉ ngơi.
Tần Hạo Hiên đứng dậy vâng dạ, ra khỏi phòng Toàn Cơ Tử.
Tần Hạo Hiên trở về phòng khách sư huynh xếp cho, hắn ngồi khoanh chân trên giường. Hôm nay bận rộn cả ngày còn chưa đả tọa luyện khí, hấp thu linh khí thiên địa.
Tần Hạo Hiên vận chuyển linh lực, khởi động Hành Khí Đan trong đan điền. Thoáng chốc một vòng xoáy linh lực lớn hiện ra trên đỉnh đầu hắn, linh lực thiên địa quanh Vô Danh Phong bây giờ vọt tới chui vào người Tần Hạo Hiên.
Hoàng Long Chân Nhân đang đứng ở đỉnh Hoàng Đế Phong nhìn Vô Danh Phong phía xa giật mình, cảm nhận tốc độ hấp thu linh khí thiên địa đáng sợ của Tần Hạo Hiên, chân mày chau lại.
Hoàng Long Chân Nhân đang suy nghĩ điều gì bỗng thở dài, khó chịu lẩm bẩm:
- Nếu lúc mới nhập môn Trương Cuồng và Tần Hạo Hiên không kết thù thì tốt biết mấy, hoặc Từ Vũ và Tần Hạo Hiên không thân thiết như vậy thì tốt rồi.
Tiếp Dẫn Đạo Nhân đứng sau lưng Hoàng Long Chân Nhân như một cái bóng khom người nói:
- Chưởng giáo, tốc độ tu luyện của Trương Cuồng giờ rất nhanh, dù không có Hành Khí Đan cũng vững vàng đè Từ Vũ.
Hoàng Long Chân Nhân buồn phiền nói:
- Nếu trong môn phái hài hòa với nhau thì tốt biết mấy, ta không hy vọng sau ta có ba tử chủng vốn khiến Thái Sơ Giáo vô hạn hãnh diện lại nội đấu triệt tiêu nhau.
Tiếp Dẫn Đạo Nhân không đáp lại. Hoàng Long Chân Nhân thẫn thờ cảm nhận dao động linh lực khổng lồ từ Vô Danh Phong, trong lòng suy nghĩ làm sao khiến quan hệ giữa Từ Vũ và Trương Cuồng tốt đẹp hơn.
Tần Hạo Hiên sử dụng Hành Khí Đan hấp thu linh khí thiên địa xong hắn nhảy xuống giường, thở hắt ra, ánh mắt xuyên qua cửa sổ nhìn hướng Tuyệt Tiên Độc Cốc.
Tần Hạo Hiên lẩm bẩm:
- Đã lâu không đi, tối nay đi dạo chút.
Lúc này đã đêm thâu, đệ tử Tự Nhiên Đường ngủ say. Tần Hạo Hiên nằm trên giường bám linh hồn lên rắn nhỏ. Con rắn nhỏ vẫn không bài xích thần thức của Tần Hạo Hiên. Mấy tháng vào hồng trần tu luyện, hễ rảnh rỗi Tần Hạo Hiên sẽ đặt thần thức vào người rắn nhỏ rèn luyện, thành quả mấy tháng rèn luyện thần thức của Tần Hạo Hiên tiến bộ hơn trước.
Rắn nhỏ luôn tu luyện Bá Đạo Chân Long Quyết từng phút giây, thần thức của bản thân nó mạnh hơn nhiều. Tần Hạo Hiên cảm giác thực lực của con rắn nhỏ không yếu, mỗi tội hắn không thể giao lưu thần thức với rắn nhỏ. Đáng mừng là mặc cho thần thức rắn nhỏ mạnh đến đâu vẫn không bài xích hắn chút nào.
Rắn nhỏ nhanh chóng rời khỏi Vô Danh Phong, chỉ mất một nén hương đã đến cửa vào Tuyệt Tiên Độc Cốc, tốc độ bò của rắn nhỏ mau hơn trước nhiều, chắc nhờ tu luyện Bá Đạo Chân Long Quyết.
Đi vào Tuyệt Tiên Độc Cốc sắc trời vẫn u ám như trước, Tần Hạo Hiên nhìn mọi thứ vừa quen vừa lạ, lòng sinh ra cảm giác thân thiết.
Nếu để các đời tổ sư Thái Sơ Giáo mơ ước báu vật Tuyệt Tiên Độc Cốc biết Tần Hạo Hiên đi vào đây dễ dàng thân thiết như về nhà, dựa vào rắn nhỏ có thể tùy thời vào Tuyệt Tiên Độc Cốc thì không biết họ có tức hộc máu không.
Tần Hạo Hiên thần thức mạnh rất nhiều không cảm nhận áp lực ở ngoài rìa Tuyệt Tiên Độc Cốc, ngược lại cảm thấy dễ chịu, giống như dùng sức gõ là bị đánh, mà gõ nhẹ thì như xoa bóp.
Tần Hạo Hiên cảm giác thần trí của mình thoải mái như được xoa bóp.
Thời gian eo hẹp, Tần Hạo Hiên không đứng lâu, hắn đi tới chỗ Thạch Duẩn Lâm, nhìn xem Kê Quan Thảo chín muồi chưa.
Tần Hạo Hiên từ ngoài rìa Tuyệt Tiên Độc Cốc đi sâu vào, cảm nhận áp lực dần hiện rõ, nhưng hắn đến Thạch Duẩn Lâm chỗ có Kê Quan Thảo và Chung Nhũ Linh Dịch phát hiện áp lực không làm người nghẹt thở như trước, cùng lắm hít thở hơi khó khăn.
Đến gần Kê Quan Thảo, Tần Hạo Hiên xác nhận Chung Nhũ Linh Dịch vẫn chôn ở chỗ cũ, màu Kê Quan Thảo sậm hơn chút nhưng còn hơi non, cần hai, ba tháng mới thật sự chín muồi.
Kê Quan Thảo chưa chín muồi, Tần Hạo Hiên không ở lại lâu, tiếp tục vào sâu trong Tuyệt Tiên Độc Cốc.