Toàn Cơ Tử mỉm cười nhìn Tần Hạo Hiên:
- Vi sư giới thiệu một chút, đây là tiểu sư đệ của các ngươi, Tần Hạo Hiên.
Tần Hạo Hiên ôm quyền chào:
- Hạo Hiên xin chào các vị sư huynh!
Các đệ tử Tự Nhiên Đường nghe người này là Tần Hạo Hiên thì há hốc mồm. Họ nghe tiếng Tần Hạo Hiên đã lâu, cho nên giờ phút này lần đầu tiên trông thấy hắn làm họ vui mừng, ngạc nhiên, tán thán.
- Tần sư huynh, sư huynh nghe tiếng tăm của ngươi như sấm bên tia.
- Tu luyện ngày thứ nhất đã phá chủng nảy mầm, tốc độ ra lá cũng nhanh, tốc độ tu luyện làm đám sư huynh đệ chúng ta xấu hổ. Sức chiến đấu thì mạnh như vậy, nhiều lần khiêu chiến vượt cấp đều thắng, thậm chí đánh bại Nghiêm Đông Tiên Miêu cảnh thập nhị diệp. Nếu không phải nghe Bồ sư huynh, Diệp sư huynh kể thì chúng ta không tin mấy chuyện này.
- Hạo Hiên sư đệ, ta không nhìn thấu cảnh giới tu vi hiện giờ của ngươi, chắc càng lợi hại hơn chúng ta rồi?
- Không ngờ hôm nay có thể thấy Hạo Hiên sư đệ. À mà Hạo Hiên sư đệ đã Nhập Hồng Trần, sao hôm nay trở lại?
Trong phút chốc giảng đạo đàn náo nhiệt như chợ, những sư huynh đệ Tự Nhiên Đường nghe tiếng Tần Hạo Hiên đã lâu, lần này gặp người thật, hình như cảnh giới thực lực của hắn rất cao càng làm đám sư huynh đệ vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.
Các loại hỏi thăm, ca ngợi, hỏi chuyện bao vây làm Tần Hạo Hiên không biết trả lời cái nào trước, chỉ biết liên tiếp chắp tay. Tần Hạo Hiên chú ý các sư huynh Tự Nhiên Đường không vì hắn lợi hại mà biểu hiện ra ghen tỵ, khuôn mặt mỗi người treo nụ cười chân thành và chúc mừng tha thiết, như thể hắn lấy được thành công là họ cũng thành công.
Cảm giác ấm áp bao vây Tần Hạo Hiên, cảm xúc tên gọi cảm động sinh ra.
Một sư huynh vỗ đầu ra vẻ hiểu ra:
- Ai chà, chúng ta đãng trí quá, lần đầu tiên gặp Hạo Hiên sư đệ nói sao cũng phải đưa quà gặp mặt.
Sư huynh sờ người mình móc ra một tấm phù lục Tiên Miêu cảnh thập diệp:
- Hạo Hiên sư đệ, lần đầu tiên gặp mặt gấp gáp không mang theo thứ gì tốt, Hạo Hiên sư đệ hãy nhận tấm phù lục này, có lẽ sẽ có ích cho ngươi.
Tần Hạo Hiên ngơ ngác nhìn sư huynh và phù lục trong tay gã, lòng thầm cảm khái:
- Sư huynh này cảnh giới thực lực không cao, một tấm phù lục Tiên Miêu cảnh thập diệp chắc vô cùng quý trọng với sư huynh. Quan trọng là thứ này thậm chí có thể cứu mạng, nhưng sư huynh tặng nó cho ta, sao ta có thể nhận.
Sư huynh này nói xong sư huynh đệ khác cũng nhận ra, sờ soạng người mình. Có người không mang theo gì thậm chí mượn sư huynh đệ khác, thoáng chốc các loại quà đưa tới trước mặt Tần Hạo Hiên. Các sư huynh đệ Tự Nhiên Đường vẻ mặt chân thành mong chờ làm muốn từ chối nhưng không biết nên nói sao, vừa khó xử vừa cảm động đứng yên tại chỗ.
Toàn Cơ Tử ở bên cạnh nói:
- Đó là tấm lòng của các sư huynh, ngươi hãy nhận đi.
Sư huynh lên tiếng, các sư huynh đệ cũng nói:
- Hạo Hiên sư đệ, chúng ta không có thứ gì tốt, mấy cái này là chút tấm lòng của các sư huynh, ngươi đừng ghét bỏ.
Sư huynh tặng quà đầu tiên Bạch Thiên Thường nói:
- Sư đệ, đám sư huynh chúng ta tu vi không cao nhưng tẩm trong đạo tu tiên mấy chục năm, sau này ngươi có thắc mắc gì trong tu tiên cứ đến hỏi chúng ta, biết gì sẽ nói hết cho. Nhưng nếu ngươi không nhận quà gặp mặt của chúng ta thì chúng ta không nhận ngươi làm sư đệ, sau này ngươi có vấn đề gì đừng hòng các sư huynh giải đáp thắc mắc cho!
Đã nói đến mức này rồi, Tần Hạo Hiên vô cùng cảm động không tiện chối đẩy nữa, hắn nhận quà của các sư huynh. Những món quà này đối với Tần Hạo Hiên có gia sản hai mươi vạn viên hạ tam phẩm linh thạch thì không quý trọng gì, nhưng nhìn ra được các sư huynh đã cố hết sức đưa ra món quà tốt nhất họ có được.
Đệ tử Tự Nhiên Đường luôn rất nghèo, nguyên Thái Sơ Giáo đều biết chuyện đó, nhưng không ai biết tuy họ nghèo mà nhiệt tình rộng rãi.
Toàn Cơ Tử ngắt ngang các đệ tử Tự Nhiên Đường lôi kéo Tần Hạo Hiên trò chuyện:
- Được rồi, ngồi xuống hết đi, có lời gì đợi chút nữa nói.
Các đệ tử Tự Nhiên Đường biểu tình nghiêm túc ngồi lại vị trí của mình, ngồi xếp bằng dưới đất thành kính nhìn sư phụ Toàn Cơ Tử.
Toàn Cơ Tử vừa lòng gật đầu, ra hiệu Tần Hạo Hiên ngồi cạnh đạo đàn hoa sen, sau đó lão nhìn quanh toàn trường:
- Các ngươi hãy nói ra thắc mắc gặp phải trên đường tu tiên.
Bạch Thiên Thường tặng quà cho Tần Hạo Hiên đầu tiên đứng dậy cung kính hỏi:
- Sư phụ, có một câu pháp quyết đệ tử không hiểu được, xin sư tôn giải thích cho.
Toàn Cơ Tử nhẹ gật đầu.
Bạch Thiên Thường hỏi:
- Cơ hội động tĩnh nằm ở âm dương, chung quy thần tụ, thần tụ tắc nhất khí cổ thang, luyện khí quy thần, khí thế xê dịch, tinh thần chăm chú, khép mở hữu trí, hư thực rõ ràng, tả hư tắc hữu thực, hữu hư tắc tả thực, hư phi hoàn toàn vô lực, khí thế yếu hữu xê dịch, thực phi hoàn toàn chiêm sát, tinh thần nghi quý chuyên chú. Sư tôn, đệ tử hiểu phần sau đoạn pháp quyết này nhưng nghĩ mãi không hiểu câu ‘cơ hội động tĩnh nằm ở âm dương’. Động thì động, tĩnh là tĩnh, hai thứ này sao có thể nằm ở âm dương?
Khi Bạch Thiên Thường sư huynh hỏi câu này không ai chú ý đến Tần Hạo Hiên hơi ngạc nhiên.
Tần Hạo Hiên nhìn Bạch Thiên Thường, thầm nghĩ:
- Kinh văn đơn giản như vậy còn cần giải thích sao? Nó rất đơn giản, không lẽ Bạch sư huynh không hiểu?
Tần Hạo Hiên từng hỏi Hình về vấn đề này.
Hình khinh thường nói: