Không lâu sau, một người từ bên ngoài Thái Sơ Bảo Điện bước vào, mặc một bộ áo bào nâu giản dị, râu tóc hoa râm, sắc mặt lại hồng nhuận, tiên phong đạo cốt.
Người này bước vào cánh cửa chính Thái Sơ Bảo Điện, toàn thân lộ ra khí thế ngang ngửa với Thái Sơ Bảo Điện sừng sững, Đường chủ Tứ đại đường nhìn thấy vị mang theo khí thế cường đại này bước tới, toàn bộ đều giật mình, lập tức rời khỏi ghế của mình, cung kính thi lễ với lão giả kia theo nghi lễ của vãn bối.
Bốn người đồng thanh:
- Bái kiến Quyền trưởng lão.
Lão giả được gọi là Quyền trưởng lão khẽ gật đầu tỏ ý, khi hắn đến gần, Hoàng Long chân nhân vốn đang nhíu mày trầm tư cũng lấy lại tinh thần, mặc dù lúc trước không nể mặt tất cả mọi người, lúc này cũng đứng dậy, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, nói:
- Quyền trưởng lão, mời ngồi.
Quyền trưởng lão vẫn im lặng không nói như cũ, khẽ gật đầu, đi đến vị trí thứ nhất phía dưới Chưởng giáo ngồi xuống.
- Chưởng giáo, có chuyện gì vậy, thậm chí cần ta tới tham gia nghị sự?
Sau khi Quyền trưởng lão ngồi xuống, liền lên tiếng hỏi Chưởng giáo Hoàng Long chân nhân, nhưng thân là trưởng lão của Trưởng Lão Viện trong Thái Sơ Giáo, trong lời nói của hắn cũng không mấy khách sáo đối với vị Chưởng giáo này.
Hoàng Long chân nhân nhìn Tần Hạo Hiên, nói:
- Chuyện rất hệ trọng, cho nên quấy rầy đến Quyền sư thúc thanh tu rồi. Nhưng bây giờ Đường chủ Tuyền Cơ Tử của Tự Nhiên đường còn chưa tới, hơn nữa việc này cũng có liên quan rất lớn đến đồ đệ của hắn... Tần Hạo Hiên, cho nên xin Quyền sư thúc chờ một lát.
- Ồ.
Quyền trưởng lão cũng không hỏi thêm, thản nhiên đáp một tiếng, sau đó ánh mắt chuyển tới trên người Tần Hạo Hiên, bằng ánh mắt của hắn, sao có thể không nhìn ra Tần Hạo Hiên có tu vi thấp, tư chất kém?
Tần Hạo Hiên bị vị Quyền trưởng lão này nhìn như vậy, cảm thấy giống có một Thái Sơ Bảo Điện đang sống đập vào mình, khí thế mênh mông cường đại đó, còn đáng sợ hơn so với lúc trước hắn đi trên bậc thang bạch ngọc chín mươi chín bậc, trực tiếp đối mặt Thái Sơ Bảo Điện lớn như vậy.
Dù sao khí thế của Thái Sơ Bảo Điện là chết, mà khí thế của vị Quyền trưởng lão này lại là sống, nếu không phải thần thức của mình cường đại, bị hắn nhìn như vậy chắc chắn sẽ không chịu nổi, cho dù là Hoàng Long chân nhân cũng không khiến hắn cảm nhận được uy áp khí thế lớn như vậy.
Trong lòng Tần Hạo Hiên âm thầm khiếp sợ, sự cường đại của Quyền trưởng lão này, có thể thấy được một chút.
Trông thấy Quyền trưởng lão đức cao vọng trọng ở Thái Sơ Giáo xuất hiện, người khiếp sợ nhất cũng không phải là Tần Hạo Hiên bị hắn thản nhiên liếc mắt một cái, mà chính là Đường chủ Tứ đại đường.
Đường chủ Tứ đại đường có địa vị cao cao tại thượng tại Thái Sơ Giáo, nhưng nếu so với Quyền trưởng lão của Trưởng Lão Viện, lại chỉ là vãn bối quản lý những việc vặt mà thôi, bình thường những chuyện lớn nhỏ trong Thái Sơ Giáo đều do Chưởng giáo và Đường chủ Ngũ đại đường thương định, trừ phi gặp phải chuyện lớn chấn động toàn tông, ngay cả Chưởng giáo đều không thể quyết định được, mới có thể mời Trưởng Lão Viện ra mặt.
Trưởng lão của Trưởng Lão Viện trưởng lão đã không xuất hiện thì thôi, vừa xuất hiện liền chứng tỏ có đại sự khiến mọi người khiếp sợ, cũng giống như chuyện Huyết Yêu của Linh Điền Cốc lần trước, cũng là Vũ Phong trưởng lão của Trưởng Lão Viện ra mặt.
Trong Trưởng Lão Viện, uy vọng của Vũ Phong trưởng lão chỉ kém Quyền trưởng lão một chút ; Chưởng giáo lần này mời Quyền trưởng lão tới, còn nói việc này có liên quan tới Tần Hạo Hiên, điều này càng khiến cho Đường chủ Tứ đại đường kinh ngạc, rốt cuộc là đại sự gì đủ để kinh động Quyền trưởng lão của Trưởng Lão Viện, mà lại có liên quan đến đệ tử loại yếu Tần Hạo Hiên?
Cho dù là thu nạp ba tên đệ tử nhập môn Tử loại vô thượng, cũng chỉ có thể kinh động chư vị trưởng lão trong Trưởng Lão Viện, nhưng cũng không mời các vị trưởng lão ra mặt, Tần Hạo Hiên này rốt cuộc phạm tội lớn ngập trời gì, mà khiến cho Chưởng giáo phải mời Quyền trưởng lão ra mặt?
Bốn vị Đường chủ đã nghĩ nát óc, nhưng vẫn không đoán được.
Đúng lúc này, bên ngoài Thái Sơ Bảo Điện truyền đến một loạt tiếng ho khan, Tuyền Cơ Tử của Tự Nhiên đường bọn họ chờ mãi cuối cùng cũng đến, trong số bọn họ, tu vi của Tuyền Cơ Tử là yếu nhất, thọ nguyên sắp hao hết, cho nên đến muộn cũng là bình thường.
Nghe được tiếng ho khan quen thuộc, Tần Hạo Hiên quay đầu lại, nhìn thấy sư tôn Tuyền Cơ Tử xuất hiện tại cửa Thái Sơ Bảo Điện.
Mấy tháng không gặp, tấm lưng sư phụ lưng có chút còng, nếp nhăn trên mặt càng nhiều, càng sâu, đôi mắt cũng lõm vào sâu, bước đi không còn nhanh nhẹn lưu loát như trước, nói hắn là Tu Tiên Giả, không bằng nói là lão giả xế chiều còn hợp lý hơn.
Hoàng Long chân nhân ngồi trên bảo tọa Chưởng giáo không vui liếc Tuyền Cơ Tử một cái, rõ ràng không vui vì phải đợi một mình Tuyền Cơ Tử.
Ánh mắt này của Chưởng giáo rơi vào trong mắt Tần Hạo Hiên, hiển nhiên là Chưởng giáo cũng không hài lòng đối với sư phụ mình, chỉ là ngại với thân phận Đường chủ Tự Nhiên đường của hắn, dựa theo quy định của Thái Sơ Giáo, loại chuyện như vậy hắn nhất định phải tham gia, nếu không Hoàng Long chân nhân chắc chắn sẽ không thông báo cho Tuyền Cơ Tử có thực lực không mạnh.
Tuyền Cơ Tử nhìn thấy Chưởng giáo và Đường chủ Tứ đại đường đều đang đợi hắn, nhất là còn nhìn thấy Quyền trưởng lão của Trưởng Lão Viện, trong lòng giật mình, đang muốn nói vài câu xin lỗi, lúc này, hắn lại nhìn thấy Tần Hạo Hiên đứng bên cạnh Ngu trường lão.
Trong lòng Tuyền Cơ Tử, Tần Hạo Hiên là hạt giống Tu Tiên tốt, là đệ đệ Bồ Hán Trung hết lòng chăm sóc, là hi vọng hưng thịnh của Tự Nhiên đường, cũng là đệ tử hắn đắc ý nhất, nhưng bây giờ sao Tần Hạo Hiên lại xuất hiện ở đây?
Nơi này là Thái Sơ Bảo Điện, chỉ có một vài nhân vật quan trọng cấp cao như Chưởng giáo, trưởng lão Trưởng Lão Viện và Đường chủ Ngũ đại đường mới có thể ra vào, Tần Hạo Hiên cho dù là đệ tử đắc ý nhất của mình, cũng không đủ tư cách tới nơi này, thậm chí ba tên đệ tử Tử loại vô thượng cũng chưa đủ tư cách.