Bằng sự thông minh của Ngu trường lão, hắn nhanh chóng đoán được mục đích Tán Tu giật dây Vương gia tạo phản, kéo theo đồng bọn đến đối nghịch với Thái Sơ Giáo, hóa ra cũng không phải là tên Vương gia này hẹn hứa cho bọn hắn nhiều chỗ tốt, mà chính là bọn họ muốn mượn trận chiến này để hấp dẫn sự chú ý của Thái Sơ Giáo, nhằm hoàn thành thuận lợi mục đích sáng tạo U Tuyền Ma Uyên thứ hai của bọn họ.
Nghĩ tới có khả năng xuất hiện U Tuyền Ma Uyên thứ hai, Ngu trường lão năm đó bước ra từ trong đống người chết lúc này toàn thân đổ mồ hôi lạnh.
- Tin tức này ngươi nhất định không thể tiết lộ ra ngoài, nhất định không thể!
Ngu trường lão vẻ mặt kinh hãi dặn dò Tần Hạo Hiên lần nữa, bản thân hắn vội vàng rời đi, Tần Hạo Hiên cười khổ, bưng chén trà vẫn chưa uống lên.
Lá trà trong chén lúc này đã giãn ra hết, không có chút dấu hiệu đã đun sôi, nhưng vẫn thanh thúy mê người như vậy.
Chén trà này cũng không đặc, thậm chí giống như nước suối trong lành, Tần Hạo Hiên uống một ngụm, nước trà vừa vào miệng, đầu lưỡi hơi chát, nhưng trong miệng tràn ngập mùi thơm.
- Thật thoải mái!
Tần Hạo Hiên không khỏi tán thưởng một tiếng, sau khi uống một ngụm trà, hắn cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm, tinh thần sảng khoái, đầu óc thư thái, chén trà này mặc dù không có tác dụng thần kỳ có thể gia tăng tu vi, nhưng lại có thể giúp cho Tu Tiên Giả bình ổn tâm tính.
- Không hổ là trưởng lão, mọi vật dụng đều không tầm thường!
Chậm rãi thưởng thức xong chén trà này, Tần Hạo Hiên lại bắt đầu thưởng thức cái chén, cho dù hắn là kẻ không hiểu về nghệ thuật nhưng cũng có thể từ trên chén trà nhìn ra chút manh mối, chén trà này nếu rơi xuống nhân gian, tuyệt đối là đồ vật khiến các thương nhân buôn bán cổ vật tranh đoạt.
Ngay lúc Tần Hạo Hiên thưởng thức doanh trại của Ngu trưởng lão, Ngu trường lão vừa mới ra ngoài lại vội vã trở về, sau lưng hắn còn có mấy trưởng lão tọa trấn, cùng Phó đường chủ Tây Môn Thắng.
Phó đường chủ Tây Môn Thắng cùng mấy vị trưởng lão nhìn Tần Hạo Hiên, lại quay sang nhìn Ngu trường lão vẻ mặt lo lắng, trong đó có một vị trưởng lão ssoots ruột nói:
- Ngu sư huynh, ngươi vội vã gọi chúng ta đến, rốt cuộc là có chuyện gì?
Ngu trường lão thận trọng bày xuống một viên linh thạch hạ nhị phẩm ở bốn phía của doanh trướng, sau đó mười ngón tung bay, dưới sự dẫn dắt linh lực của hắn, linh lực cường đại ẩn chứa trong linh thạch hạ nhị phẩm tuôn ra ngoài, linh lực của linh thạch hạ nhị phẩm rất khó không chế trong mắt Tần Hạo Hiên, dưới sự khống chế của Ngu trường lão lại giống như con cừu nhỏ nghe lời, ngoan ngoãn tạo thành một kết giới linh lực.
Kết giới linh lực do cường giả Tiên Thụ cảnh bố trí có ánh sáng lưu động, minh văn rõ ràng.
Tần Hạo Hiên nhìn thấy kết giới linh lực này, tự hỏi cho dù là hai con Lệ Quỷ của mình toàn lực công kích, chỉ sợ cũng khó mà rung chuyển.
Sau khi bố trí xong kết giới linh lực, ngăn cách lại tất cả âm thanh bên ngoài, trong kết giới yên tĩnh đến quỷ dị.
Ngu trường lão cẩn thận như vậy khiến mấy trưởng lão khác càng thêm kinh ngạc, rốt cuộc là chuyện gì mà thận trọng như thế? Chẳng lẽ là những tán tu kia có âm mưu gì khác hay sao? Cho dù có âm mưu, cũng không đến nỗi phải cẩn thận như vậy chứ?
Dưới ánh mắt nghi hoặc của mấy vị trưởng lão, Ngu trường lão nhìn về phía Tần Hạo Hiên, nói:
- Ngươi kể lại chuyện này thật hoàn chỉnh một lần.
Hành động cẩn trọng như vậy của Ngu trường lão khiến trong lòng Tần Hạo Hiên khiếp sợ không thôi, mặc dù hắn biết việc này trọng đại, lại không nghĩ rằng Ngu trường lão vậy mà coi trọng đến mức độ này.
Lúc này, Tần Hạo Hiên đem chuyện trận đồ thông đạo hai chiều mở ra U Tuyền Minh Giới nói lại một lần, nghe được tin tức này, sắc mặt mấy vị trưởng lão kia đều trở nên trắng bệch, thần sắc từ kinh ngạc biến thành hoảng sợ, cuối cùng trên mặt các vị trưởng lão vốn ung dung bình tĩnh, cũng hiện lên một chút hoảng loạn.
Âm mưu, âm mưu khủng bố!
Mấy vị trưởng lão trong kết giới biết được tin tức khiếp sợ này, không khỏi đưa mắt nhìn về Tần Hạo Hiên, trong đó có một người lúc trước ở Linh Điền Cốc giảng bài cho Tần Hạo Hiên... Sở trưởng lão, Sở trưởng lão lúc này kinh ngạc nhìn Tần Hạo Hiên, trong lòng hắn thầm nghĩ: Tên này trước kia đi học không phải tĩnh toạ thì là ngủ gà ngủ gật ư? Lúc trước trên lớp học ta cũng chỉ là thuận miệng nhắc tới vài câu liên quan tới chuyện U Tuyền Ma Uyên, hắn lại ghi nhớ trong lòng, thậm chí nhận ra trận pháp mở ra thông đạo U Tuyền Minh Giới, thật không đơn giản!
Ánh mắt mấy trưởng lão khác nhìn về phía Tần Hạo Hiên cũng thay đổi, đây thật chỉ là một đệ tử loại yếu?
Nhập môn chưa đến hai năm, tu vi đạt tới Tiên Miêu cảnh Cửu diệp, hơn nữa còn là quái thai có sức chiến đấu có thể so với Tiên Miêu cảnh Nhị Thập diệp, hắn còn am hiểu về trận pháp, cho dù những lão già như bọn họ tận mắt nhìn thấy trận pháp kia, cũng chưa chắc có thể nhận ra tác dụng của nó.
Trận pháp là một môn học tu tiên bác đại tinh thâm trong “Lục nghệ, nếu không phải nghiên cứu rất kỹ về trận pháp, sao có thể nhận ra trận pháp mở ra thông đạo U Tuyền Minh Giới?
Ngu trường lão mặc dù đã nghe một lần, nghe lại lần nữa vẫn không nhịn được mà đập nát cái bàn dưới tay, mắng:
- Đám Tán Tu này đều do súc sinh biến thành hay sao? Bọn họ muốn hủy diệt toàn bộ Tiên đạo và Nhân đạo mới cam tâm sao!
Tây Môn Thắng nghe xong chuyện mà Tần Hạo Hiên kể, đứng bật dậy, nói với Ngu trường lão:
- Việc này không thể trì hoãn, nhất định phải lập tức báo cáo với môn phái, để Chưởng giáo định đoạt, Ngu sư huynh có phi kiếm, có thể dẫn theo Tần Hạo Hiên cùng lên núi, tốc độ nhanh hơn chúng ta rất nhiều, cho nên chuyện đi môn phái bẩm báo, vẫn phải trông cậy vào Ngu sư huynh.
Mấy trưởng lão khác cũng gật đầu phụ họa, to vẻ không thể trì hoãn thêm chút nào nữa, một khi để nó trở thành U Tuyền Ma Uyên, vậy chính là tai hoạ ngập đầu.
Đệ tử bình thường không biết được nội tình của Ngu trường lão, còn tưởng rằng trong Thái Sơ Giáo chỉ có đám người trưởng lão của Trưởng Lão viện và Chưởng giáo mới có phi kiếm, thực ra còn có một số lượng rất ít trưởng lão cũng có, những trưởng lão này đều là những người năm đó sống sót trở về từ U Tuyền Ma Uyên, Ngu trường lão chính là một trong số đó.
Trải qua ma luyện ở U Tuyền Ma Uyên, thực lực cảnh giới của Ngu trường lão cao hơn rất nhiều trưởng lão khác trong Thái Sơ Giáo, U Tuyền Ma Uyên được xưng là nơi thiên tài và cường giả ngã xuống, có thể sống sót bước ra từ trong đó, ngoài thực lực và may mắn ra, còn phải có trí tuệ siêu phàm.
Đứng trước nguy cơ như vậy, Ngu trường lão cũng không khách khí chối từ, tỏ thái độ kiên quyết:
- Bây giờ ta lập tức dẫn Tần Hạo Hiên trở về môn phái yết kiến Chưởng giáo, chuyện này chúng ta không thể quyết định, nhưng mà nơi này phải nhờ vào mấy vị rồi. Nếu như mấy người trưởng lão chúng ta đều đi, nói không chừng sẽ làm cho những tán tu kia phát giác được điều gì, cho nên trận chiến này chẳng những không thể ngừng, mà ngược lại chúng ta còn phải đánh càng hung mãnh, kéo chân những tán tu này, tranh thủ nhiều thời gian hơn nữa.
Phó đường chủ Tây Môn Thắng và mấy vị trưởng lão khác đều gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.