Trong đầu Lam Yên hiện lên cảnh tượng Tu Tiên Giả và ma đến từ U Tuyền Minh Giới chiến đấu trong biển máu, trong mắt không khỏi lộ ra vài phần sợ hãi, sắc mặt vốn hồng nhuận cũng trở nên tái nhợt, nói tiếp:
- Nếu như để mặc cho ma của U Tuyền Minh Giới qua đây, vậy tất cả Tu Tiên giả chúng ta và người phàm đều sẽ bị bọn chúng ăn hết, nơi này sẽ trở thành U Tuyền Minh Giới thứ hai, vì duy trì cân bằng, cho nên nhất định phải phái ra Tu Tiên Giả chiến đấu với ma tại U Tuyền Ma Uyên, mặc dù không thể vá lại vết rách không gian, nhưng cũng phải ngăn bọn chúng lại trong U Tuyền Ma Uyên.
Lam Yên nói xong, Tần Hạo Hiên mới đem ánh mắt thật không thể tin nổi chuyển tới trên người Hình, lẩm bẩm:
- Còn có nơi khủng bố như vậy, nơi này mỗi năm có bao nhiêu Tu Tiên Giả chết ở đây! Nếu để cho bọn họ xông qua, vậy tất cả phồn vinh, tất cả hòa bình đều bị đánh vỡ, bất kể là Tu Tiên giả hay là thế tục đều thây ngang khắp đồng, máu chảy thành sông!
- Cho nên Tu Tiên Giả tử vong mỗi năm đều là một con số khổng lồ!
Lam Yên không chút do dự trả lời:
- Vì để ngăn ma lại trong U Tuyền Ma Uyên, Tu Tiên Giới phải trả giá rất lớn!
- Nếu có cơ hội thật muốn nhìn một chút chiến trường!
Tần Hạo Hiên cảm thán một câu, bình thường hắn mặc dù có chút ích kỷ, nhưng vẫn rất kính phục Tu Tiên giả đang chiến đấu trong U Tuyền Ma Uyên, nếu như một ngày kia mình tu tiên có thành tựu, nhất định cũng phải đi U Tuyền Ma Uyên chiến đấu một lần, góp chút sức lực cho Tu Tiên Giới.
Lam Yên nghe thấy Tần Hạo Hiên cảm thán như vậy, duỗi tay phải ra, nói:
- Điều này còn không đơn giản? Ngươi đưa ta năm trăm viên linh thạch hạ tam phẩm, ta mô phỏng cho ngươi xem!
Nghe thấy Lam Yên có thể mô phỏng cảnh tượng trong U Tuyền Ma Uyên, Tần Hạo Hiên rất sảng khoái lấy ra năm trăm viên linh thạch hạ tam phẩm, nào có hẹp hòi tính toán chi li như ở trước mặt Hình lúc trước, hào phóng giống như một tên công tử tiêu tiền như nước.
Ánh mắt Hình càng thêm u oán, thậm chí còn có vài phần oán giận, nhưng hắn rất thông minh không nói nhiều, bởi vì hắn cũng rất tò mò chiến đấu của U Tuyền Ma Uyên.
Sau khi Lam Yên nhận lấy năm trăm viên linh thạch hạ tam phẩm, lập tức liền lấy ra một thanh đao nhỏ bằng bạc từ trong miệng túi, bắt đầu điêu khắc.
Sau khi dùng năm trăm viên linh thạch hạ tam phẩm điêu khắc xong, đã qua nửa canh giờ, nhưng Tần Hạo Hiên và Hình vô cùng kiên nhẫn chờ đợi, hai người bọn họ nhìn động tác thuần thục của Lam Yên, đáy lòng âm thầm tán thưởng không thôi, cô nàng này quả là người am hiểu trận pháp! Từ việc chỉ ra tác dụng của trận pháp trong mật thất, đến việc bày trận pháp “Thức Hải huyễn cảnh, nàng gần như không gì không làm được!
Cho dù tự xưng là Ma thiên tài như Hình, cũng không thể không bội phục từ đáy lòng.
Năm trăm viên linh thạch hạ tam phẩm đã điêu khắc xong bày thành một trận hình kỳ quái, Lam Yên đứng ở giữa trận, mười ngón tay lật qua lật lại, linh lực trong linh thạch mà bị dắt ra theo động tác của nàng, những linh lực đó hội tụ trước mặt ba người Tần Hạo Hiên, tựa như một chiếc gương lớn, chậm rãi hiện ra hình ảnh.
Đó là một thung lũng thê lương.
Đây là một thung lũng cực lơn rộng chừng hơn mười dặm, mênh mông vô bờ, từ góc độ Lam Yên mô phỏng xem ra, trọng điểm của thung lũng này dường như giao nhau với Thiên địa, bầu trời nơi này dường như bị người ta dùng một kiếm chém ra, xuất hiện một vết rách cực lớn, từ trong đó lộ ra Ma khí u ám, đám ma đi ra từ vết rách không trung, tràn vào thung lũng.
Hai phía của thung lũng này, theo thứ tự là ma đến từ U Tuyền Minh Giới và Tu Tiên Giả, hai bên ra sức chém giết, trong mắt mỗi Tu Tiên Giả đều lóe ra thù hận không chết không ngừng, thù hận này có lẽ là do trưởng bối của bọn họ mất mạng tại U Tuyền Minh Giới, hoặc có lẽ là thù hận đối với kẻ xâm phạm.
Chém giết lặng lẽ kia mới là thảm thiết nhất, chân cụt tay đứt, bạch cốt âm u ngổn ngang đầy đất.
Thây chất khắp đồng, máu chảy thành sông.
Nhiều bộ hài cốt có niên đại xa xưa bị Ma khí âm u ăn mòn, vừa giẫm chân vào liền hóa thành bột mịn, mà vô số xác chết lại hóa thành cát bụi do trong quá trình chiến đấu Tu Tiên Giả hoặc Ma tộc U Tuyền thi triển thuật pháp.
Lam Yên chỉ vào lối vào có không ít Tu Tiên giả đang không ngừng tuôn ra, thần sắc oán giận, cơ thể bởi vì kích động mà phát run:
- Đây là lối vào U Tuyền Ma Uyên, rất nhiều Tu Tiên giả đều đi vào U Tuyền Ma Uyên từ chỗ này, vì bảo vệ Tu Tiên giới, bọn họ không hề chùn bước, rất nhiều trưởng bối của ta cũng đi vào đó, nhưng những người có thể trở về từ nơi này, không đến một trên mười!
Tần Hạo Hiên hít sâu một hơi, không đến một trên mười, vậy không phải chính là tiến vào U Tuyền Ma Uyên là cửu tử nhất sinh sao?
Ngay cả Tu Tiên giả không có tư cách tham chiến như Lam Yên cũng đều biết rằng tiến vào U Tuyền Ma Uyên là cửu tử nhất sinh, đám Tu Tiên giả tham chiến sao có thể không biết, bất kể bọn hắn vì nguyên nhân mục đích gì mà đi vào, nhưng sau khi đi vào U Tuyền Ma Uyên, trên mặt bọn họ không hề sợ hãi, không hề lùi bước, chỉ có thề sống chết.
Trong mắt Tần Hạo Hiên, quyết tâm thề sống chết trên mặt bọn họ chính là hình ảnh thu nhỏ của ý chí bất khuất của toàn bộ Tu Tiên giới.
- Tu Tiên Giả tiến vào U Tuyền Ma Uyên chiến đấu, chỉ có một tín niệm chung, đó là: Chống lại ma xâm phạm, bảo vệ quê nhà!
Giọng nói của Lam Yên ngày càng phẫn nộ, thân thể cũng tức giận đến run lẩy bẩy:
- Nhưng nơi này lại có người mở ra thông đạo tới U Tuyền Minh Giới, những người này... không bằng cầm thú!
Tần Hạo Hiên trầm mặc, ánh mắt hắn tiếp tục rơi xuống hình ảnh bên trong trận pháp, nhìn những Tu Tiên giả liều chết chiến đấu, nhìn đám Ma tộc U Tuyền đông đúc, trong mắt hắn lấp lóe ánh sáng.