Viện tử không lớn, nhưng khi Tần Hạo Hiên đến phía trước viện này, cảm nhận được một sức đẩy rất nhỏ, đẩy những người muốn tới gần viện này ra, sức đẩy này không tính là gì đối với mình, nhưng người thường nếu muốn tới gần viện này lại không thể vào được.
Đẩy cánh cửa rách nát ra, bên trong trống không, không có bất kỳ thứ gì.
Lam Yên không dừng lại mà đi về phía tòa nhà cũ kỹ.
Mở cửa, trừ trên mặt đất có một lớp bụi ra, trong phòng này vẫn như cũ không có thứ gì, nếu không phải bên ngoài viện có sức đẩy như có như không, Tần Hạo Hiên và Hình khẳng định sẽ cho rằng Lam Yên dẫn nhầm đường.
Lam Yên cầm quả cầu màu xám ở trong phòng xoay vài vòng, sau đó gõ trên tường, vách tường chuyển động ầm ầm, đằng sau chính là một gian mật thất.
Cánh cửa mật thất vừa mở ra, một luồng dao động linh lực ập ngay vào mặt, Tần Hạo Hiên nhìn thấy Linh Pháp giống như kết giới ở trên cửa mật thất, đi vào nhìn xem, toàn bộ mật thất đều giống như có kết giới, chẳng trách lúc trước mình không cảm nhận được.
Mật thất dưới tầng hầm này rất lớn, thiết kế khá khéo léo, nếu không phải Lam Yên nhờ vào hạt châu màu xám tro này, ba người bọn hắn rất khó tìm được nơi này.
Khi Tần Hạo Hiên nhìn thấy đồ vật bên trong mật thất, cũng không khỏi hít vào một hơi, đây là một trận pháp cực lớn dài chừng mười mét.
Nhìn những minh văn phức tạp mà ảo diệu phía trên, cho dù là Tần Hạo Hiên tự nhận đã có chút kiến thức về minh văn cũng không nhịn được nuốt vài ngụm nước miếng, minh văn của trận đồ này mặc dù không thể ảo diệu bằng Vạn Lý Phù, Phàm Nhân Phù,... nhưng khó ở chỗ số lượng của nó rất nhiều.
Tưởng tượng một chút, trên một lá bùa cực lớn dài rộng mười mét, vẽ minh văn chằng chịt, những minh văn này mang theo ánh sáng u ám, nếu như không nhìn kỹ, còn tưởng rằng trên lá bùa có rất nhiều côn trùng hắc sắc!
Những minh văn này lớn nhất là bằng móng tay, nhỏ nhất chỉ bằng hạt gạo, khoảng cách giữa chúng đến cả đầu kim đều không cắm vào được, hơn nữa còn mang theo một cảm giác u ám.
Tần Hạo Hiên đã từng khắc minh văn Phàm Nhân Phù nên biết, một bộ trận pháp từ hàng ngàn tỉ minh văn to to nhỏ nhỏ cấu thành, căn bản không thể chế tạo được trong khoảng thời gian ngắn, bằng trình độ minh văn chẳng đâu vào đâu của mình, không mất tám đến mười năm đừng nghĩ đến việc hoàn thành, nhưng đây còn là trong điều kiện không xảy ra sai lầm nào.
Minh văn phía trên tuy rằng không coi là quá phức tạp, nhưng cả bức trận đồ không cho phép có một chút sai lầm, một nét bút minh văn vẽ sai, cả bức trận đồ đó liền phải làm lại.
Có thể tưởng tượng, tạo nghệ trên phương diện trận pháp học của người chế tạo tấm trận đồ này đáng sợ cỡ nào.
Cảm giác u ám này, sao lại có chút giống với trận pháp nhỏ được bố trí lúc trước khi Bồ Hán Trung sư huynh triệu hoán U Tuyền minh vật?
Chỉ là trận pháp nhỏ lúc ấy của Bồ Hán Trung sư huynh so sánh với phù văn cực lớn này, quả là không thấm vào đâu, nếu như nói hơi thở phát ra từ bức trận đồ này là ánh trăng, vậy trận pháp lúc trước Bồ sư huynh bố trí chỉ là đom đóm.
Tần Hạo Hiên nhìn Hình, Hình là người trong nghề trên phương diện này, hỏi:
- Đây là vật gì? Lẽ nào là do hai Tán Tu kia bố trí?
Hình không cần suy nghĩ liền cắt ngang lời nói của Tần Hạo Hiên, nói:
- Sao có thể! Hai Tán Tu kia yếu ớt như vậy, nếu như có thể bố trí được phù lục lợi hại như vậy, cũng không đến nỗi bị chúng ta giết chết dễ dàng như vậy! Trận đồ này khẳng định là sau khi người kia vẽ xong được bọn họ mang đến cất ở chỗ này.
Tần Hạo Hiên gật đầu tỏ vẻ tán thành, một Tán Tu tại có chút thành tựu trên lĩnh vực trận pháp, vào thời khắc nguy hiểm sao có thể không dùng trận pháp để giải vây? Bởi vậy liền có thể suy đoán hai Tán Tu này cũng không phải người tạo ra trận pháp.
Mặc dù biết trận đồ cực lớn trước mắt này là cái gì, nhưng tác dụng cụ thể của nó, Tần Hạo Hiên cũng không biết, lại nhìn Hình nói:
- Thứ này dùng để tụ linh hay là dùng để luyện công?
Hình vẫn đang nhíu mày suy tư, Lam Yên vẫn luôn giữ im lặng nghĩ đến gì đó, vô cùng kinh ngạc nói:
- Đây không phải trận pháp bình thường, đây là một cái đại trận mở ra thông đạo đi thông đến U Tuyền Minh Giới!
- Ngươi nói cái gì?
Giọng nói của Tần Hạo Hiên tăng cao, vẻ mặt kinh hãi.
Lam Yên tưởng rằng Tần Hạo Hiên không biết U Tuyền Minh Giới là nơi nào, thế là giải thích:
- U Tuyền Minh Giới là một không gian khác, sinh sống ở nơi đó tất cả đều là ma, thực lực mỗi người đều rất cường đại, đám ma này thích ăn nhất chính là Tu Tiên giả, nhưng ma của U Tuyền Minh Giới không thể đi vào nơi này của chúng ta, nhưng có thể thông qua một vài thủ đoạn đặc thù, thông thường đều phải mở ra một vết rách thời không, chỉ có thể đến không thể trở về, lại không ngờ rằng ở nơi này lại có thể thấy được thông đạo hai chiều có thể đi thông U Tuyền Minh Giới.
Tần Hạo Hiên đương nhiên là biết U Tuyền Minh Giới, hơn nữa Hình cũng đến từ U Tuyền Minh Giới, nơi đó đáng sợ đến mức nào, Tần Hạo Hiên sớm đã được chứng kiến, mặc dù chỉ là thấy một góc của tảng băng chìm, nhưng đủ để khiến hắn tưởng tượng ra sự khủng bố của U Tuyền Minh Giới.
Một tên giảo hoạt giống như Hình mà cũng bị đuổi giết đến lên trời không được, xuống đất chẳng xong, nếu như đổi thành chính mình, chỉ sợ không đến một phút đã xương cốt chẳng còn.
Không ít Tu Tiên giả có thể mượn dùng trận pháp để mở ra một vết rách thời không, nếu như cao cấp có thể mở ra một thông đạo thời không một chiều, những điều này Tần Hạo Hiên đều đã từng nghe nói, nhưng không ngờ một thông đạo hai chiều đi thông U Tuyền Minh Giới lại bày ra trước mắt hắn...
Khi Tần Hạo Hiên tỏ vẻ kinh hãi, Hình lại mang vẻ đột nhiên hiểu ra, nói:
- Ta đã biết tại sao những tán tu kia lại đối nghịch với Thái Sơ Giáo các ngươi rồi! Dụng ý thực sự của bọn họ đâu phải trợ giúp một Vương gia người phàm soán vị cướp ngôi, căn bản là mượn chiến tranh để thu hút sự chú ý của Tu Tiên giả trong Thái Sơ Giáo, mục đích chân chính chính là che giấu những thông đạo đi thông U Tuyền Minh Giới!
- May mà phát hiện ra sớm, nếu những thông đạo này một khi khởi động, lượng lớn ma từ U Tuyền Minh Giới tới vậy thì phiền phức lớn rồi!
Tần Hạo Hiên xoa mồ hôi lạnh trên trán, hắn đã tận mắt chứng kiến thực lực khủng bố của ma U Tuyền Minh Giới, mà đó chỉ là một số ma đẳng cấp thấp, nếu như một vài Ma tộc thực lực mạnh mẽ đẳng cấp cao tới đây, vậy chính là kiếp nạn của Tu Tiên Giới.
Đám ma này thích nhất chính là Tu Tiên giả, trong mắt bọn chúng, Tu Tiên Giả đều là món ăn vô cùng mỹ vị.
Lam Yên sợ hãi nhìn tấm trận đồ này, đôi mắt đều không chớp một chút, lẩm bẩm:
- Đâu chỉ là phiền phức, phiền phức lớn rồi! Bây giờ đã có một U Tuyền Ma Uyên rồi, nếu như lại thêm một nhóm ma nữa, vậy liền không xong.