Thái Sơ

Chương 516: Nhìn thấu âm mưu tương kế tựu kế (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Tần Hạo Hiên thấp giọng:

- Ngươi cũng cảm thấy có điểm không đúng sao?

Hình nhún vai tự đắc:

- Người mù cũng có thể nhìn ra, ta còn có thể nhìn không ra sao? Mấy ngày nay ta và ngươi ở trong Thái Sơ giáo, cũng hiểu một chút về Thái Sơ giáo các ngươi, ngày thường các ngươi là Thái Sơ giáo cao cao tại thượng, không để ý tới phàm gian thế tục, nhưng vẫn có một Tục Sự đường do trưởng lão phụ trách chuyên môn tìm kiếm linh mạch, khai thác và giám sát linh mạch, từ đó mới có chuyện ăn bớt linh thạch là đại tội liên luỵ cửu tộc, mà không phải là thất tộc tộc gì.

Tần Hạo Hiên cũng gật đầu tán thành:

- Theo lý thuyết, quan viên lớn mật đến đâu chỉ cần biết linh thạch có ý nghĩa thế nào với người tu tiên, biết địa vị của Thái Sơ giáo trong Tường Long quốc, vẫn chưa có người nào dám làm ra chuyện ngấm ngầm giữ làm của riêng thế này. Vậy mà tri phủ nho nhỏ này cũng dám giữ lại linh thạch? Hơn nữa, không biết ta là người nào trong Thái Sơ giáo, vậy mà cũng dám đem tin tức này nói cho ta biết? Nếu như hắn vẫn luôn như vậy, ta đây thật tò mò hắn làm thế nào mà có được địa vị như ngày hôm nay! Chẳng qua từ trong giọng nói của hắn, ta nhìn ra được hắn chỉ là muốn giữ ta lại, cũng không có suy nghĩ đến việc khi ta biết tin này sẽ đem đến hậu quả bất lợi gì cho hắn.

Lúc này Lam Yên mới nói:

- Hắn khẳng định không có ý tốt, hắn không phải không nghĩ tới chuyện sẽ gặp hậu quả gì sau khi ngươi biết tin này mà là chứng minh hắn căn bản không quan tâm đến ngươi!

Hình cười nói:

- Suy nghĩ nhiều như vậy để làm chi? Nếu như hắn vì muốn kéo dài tuổi thọ cho bản thân và người nhà, lại còn lấy ra được hạ nhị phẩm linh thạch! Ngộ nhỡ linh mạch này là thật, vậy chúng ta có thể phát tài rồi, hơn nữa, cho dù có bẫy rập nguy hiểm gì, chúng ta không phải còn vạn dặm phù sao? Khởi động vạn dặm phù chạy trốn thì ngay cả Tiên Thụ cảnh cũng đừng hòng đuổi kịp.

Hình dứt lời, lại nhíu mũi ngửi ngửi, nói:

- Nơi đây còn có khí tức của người tu tiên khác nữa!

- Ngươi ngửi thấy?

Trước đây khi Hình tìm kiếm từ lông tóc những người tu tiên khác cho hắn, mũi còn linh hơn cẩu, không nghĩ tới ngay cả khí tức người tu tiên gần đó cũng có thể ngửi thấy. Lợi hại hơn nữa đó là mũi chó đem so sánh với mũi hắn thì hẳn cũng đều phải than thở như thế!

Hình ngạo nghễ:

- Đương nhiên, mũi Ma của chúng ta ngươi nghĩ để làm gì, chính là dùng để ngửi mùi của những người tu tiên các ngươi, các ngươi đối với chúng ta mà nói đều là mỹ thực! Nếu như ngay cả mùi vị thức ăn ngon cũng không ngửi thấy vậy còn không phải sớm muộn gì cũng chêt đói sao?

Tần Hạo Hiên nói:

- Ngươi không ngửi được mùi của ta và Lam Yên sao! Ngươi không phải có ý đồ xấu với hai chúng ta đó chứ!

- Hừ! Ta chỉ lười ngửi khí tức của ngươi thôi, đụng tới ngươi là chuyện xui xẻo nhất của ta, ngay cả người tu tiên cũng không để cho ta ăn, ta thà ăn phân cũng không ăn ngươi!

Hình hiên ngang lẫm liệt, nói:

- Ta dám khẳng định nơi đây còn có người tu tiên khác nữa!

Tần Hạo Hiên lẩm bẩm, tựa hồ đang hỏi Hình:

- Nơi đây sao có thể có người tu tiên khác?

Bình thường, người tu tiên không kiếm linh thạch thì cũng tiềm tu, ai lại rảnh rỗi chạy tới nha môn Tri phủ tác oai tác quái? Mặc dù trước mặt những người phàm tục có thể cảm thấy một chút cảm giác ưu việt, nhưng dù là người tu tiên nhỏ yếu nhất cũng không có hứng thú tìm cảm giác ưu việt trên người phàm thế này chứ! Giống như người có thể cảm thấy ưu việt hơn con kiến hôi sao?

- Dù mùi không rõ ràng lắm, nhưng ta có thể khẳng định là không chỉ có một người!

Hình trả lời vô cùng chắc chắn.

Tần Hạo Hiên nhíu mày, trong lòng âm thầm suy nghĩ: Tên tri phủ này tìm đủ mọi cách giữ ba người bọn họ lại xem ra khẳng định không phải là ý của hắn, một phàm nhân như hắn khi không giữ mấy người tu tiên như bọn họ lại làm gì? Nhất định là ý của mấy kẻ núp trong bóng tối kia, không biết rốt cuộc bọn họ muốn làm gì?

Tần Hạo Hiên lại hỏi Hình:

- Ngươi biết bọn họ ở phương vị nào không?

Hình lại nhíu mũi ngửi ngửi hồi lâu rồi nói:

- Đại khái ngửi ra được, nếu không ngoài dự liệu thì bọn họ hẳn là đang ở hậu đường.

- Đi, đi xem!

Bây giờ Tần Hạo Hiên tài cao mật lớn, lại có vạn lý phù hộ thân nên rất là dứt khoát.

Lam Yên vội vàng ngăn lại:

- Ngươi như vậy chạy tới, nhất định sẽ bị bọn họ phát hiện, không biết đối phương có bao nhiêu người, thực lực ra sao, chạy tới như vậy không phải là chịu chết sao?

- Ngươi có cách gì sao?

Lam Yên mỉm cười, ưu nhã đưa tay phải ra, nói:

- Một nghìn khối hạ tam phẩm linh thạch.

Trong mắt Lam Yên lóe lên một tia giảo hoạt, Tần Hạo Hiên biết giá này nhất định là thổi lên rồi cho nên không chút do dự trả giá:

- Năm trăm khối.

- Chuyện đại sự liên quan đến an nguy sinh mệnh mà ngươi vẫn keo kiệt như thế?

Lam Yên trừng đôi mắt to đẹp nhìn hắn, trong đó còn lộ ra vài phần anh khí và đáng yêu.

Tần Hạo Hiên nói:

- Với tiêu chuẩn của ngươi, khẳng định không cần phải dùng đến một nghìn khối, năm trăm khối như vậy là đủ rồi, hơn nữa, an nguy này cũng không phải chỉ liên quan đến một mình ta, còn có hai người các ngươi nữa mà! Nếu thật sự gặp phải nguy hiểm cũng không sao, cùng lắm thì ta khởi động vạn lý phù chạy trốn, mặc kệ hai người các ngươi là được!

Chiêu uy hiếp ngược của Tần Hạo Hiên chơi rất tốt, bọn họ đúng là không chuẩn bị lợi khí chạy trốn vạn lý phù như Tần Hạo Hiên, Lam Yên chớp chớp mắt, cuối cùng đành nói:

- Năm trăm khối thì năm trăm khối!

Sau khi nhận năm trăm khối hạ tam phẩm linh thạch, Lam Yên cũng không lập tức bày trận, ngược lại đưa một trăm khối cho Hình, nói:

- Thế nào, vẫn là tỷ tỷ đây thoải mái đúng không?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)