Thái Sơ

Chương 514: Trong nhà tri phủ giấu tiên nhân (1)

Chương Trước Chương Tiếp

- Ngươi đem cái này cho tri phủ nhà ngươi, nói có thượng tiên muốn gặp hắn!

Tần Hạo Hiên đưa ngọc trụy cho tên nha dịch giữ cửa kia, thấy hắn còn chưa động, bèn giục:

- Còn lo lắng làm gì, mau đi đi!

- Thượng tiên chờ chút, tiểu nhân đi một chút sẽ trở lại!

Chân tên nha dịch kia mềm nhũn, nếu không phải Tần Hạo Hiên sai phái hắn đi thông báo, có lẽ hắn đã trực tiếp quỳ xuống rồi, nhưng bây giờ đang vội vàng cầm ngọc trụy này tiến vào trong.

Tần Hạo Hiên triển lộ ra thủ đoạn kia, chỉ cần không phải kẻ ngu là có thể nhìn ra hắn bất phàm, bọn họ chẳng qua là đến đây làm nha dịch kiếm miếng ăn, cũng không dám chọc gia hỏa thượng tiên hư hư thực thực này, vì vậy lập tức thu hết cương đao trường thương cầm trong tay lại, ai nấy đều quỳ trên mặt đất khấu đầu.

Chẳng qua, vừa khấu đầu vừa vô cùng kinh ngạc, thượng tiên này thật hiền hòa, bọn họ đều rút đao khiêu chiến rồi, hắn vậy mà cũng không chém lại họ.

Cho dù Tần Hạo Hiên có phải thượng tiên hay không, có thể có thực lực phất tay đoạn cương đao như thế thì không phải là người tiểu nha dịch bọn họ có thể đối phó được. Lại nói, bọn họ làm ở đây lâu như vậy, từng nghe nói có người giả mạo khâm sai đại thần, nhưng còn chưa thấy ai to gan lớn mật giả mạo thượng tiên.

...

Hậu đường Nha môn Tri phủ.

Vốn dĩ Tri phủ đại nhân cao cao tại thượng đang rất cung kính quỳ trên mặt đất, trước người hắn một người mặc trường bào màu đen, nhìn qua chừng năm mươi tuổi, trên mặt có vết thẹo dài, từ xa nhìn lại giống như có một con rết trên mặt. Bởi vì vết thẹo như con rết này cho nên cả khuôn mặt hắn đều có vẻ vô cùng hung ác.

Hai người bọn họ đang nói gì đó, đúng lúc này, người Tần Hạo Hiên sai cầm tín vật ngọc trụy Thái Sơ gõ cửa:

- Đại nhân, tiểu nhân có việc cần bẩm báo.

Tri phủ đại nhân còn chưa nói chuyện, người mặt thẹo ngồi ngay ngắn phía trên nhướng mày, nói:

- Có người đến, bản tọa đến nội sảnh lảng tránh, ngươi đứng lên trước đã.

Dứt lời, hắn đứng dậy đi về phía nội đường.

Sau khi người mặt thẹo đã đi vào trong, Tri phủ đại nhân cũng từ từ đứng lên, nghiêm túc nói:

- Vào đi.

Nha dịch cẩn thận từng li từng tí đẩy cửa ra, thấy Tri phủ đại nhân đang ngồi ngay ngắn, vội vàng quỳ mọp xuống đất, bối rối:

- Tri phủ đại nhân, bên ngoài có ba người tuổi trẻ, tự xưng là tiên nhân, hắn nói hắn đã giết một quan huyện, muốn tới gặp ngài để nói rõ, đây là là tín vật của hắn.

Nha dịch nói xong, tri phủ biến sắc, nhất là khi tiếp nhận miếng ngọc từ trong tay nha dịch, gương mặt vốn chỉnh tề kia trở nên hoàn toàn méo mó, nói:

- Ngươi lui ra trước đi, ngàn vạn lần không được thất lễ với thượng tiên, sau đó ta sẽ tới ngay.

Quan viên ở cấp cấp quan huyện Tường Long quốc rất ít người biết về một số bí mật, nhưng quan viên cấp tri phủ đã có tư cách biết một ít gì đó rồi, chí ít bọn họ biết hộ quốc thần giáo của Tường Long quốc là Thái Sơ giáo. Trong Thái Sơ giáo toàn bộ đều là tiên nhân, tín vật đại biểu thân phận của những tiên nhân này chính là ngọc trụy có khắc hai chữ Thái Sơ mà hắn đang cầm trong tay.

Sau khi đuổi nha dịch đi, Tri phủ đại nhân cũng không lập tức đi nghênh đón Tần Hạo Hiên, mà chờ người mặt thẹo từ trong sảnh đi ra, vội vàng nói:

- Thượng tiên, ta phải làm sao mới ổn đây?

Người mặt thẹo kia thần tình lạnh nhạt, liếc mắt nhìn tri phủ khiến hắn liền cảm thấy cơ thể phát lạnh.

- Đừng tỏ vẻ căng thẳng như vậy, người trước tiên đi ra ngoài nghênh đón chiêu đãi cho tốt, còn không biết hắn tới làm gì, thám thính rõ ràng rồi tính tiếp.

Nói xong người mặt thẹo tự tay lấy ngọc trụy đại biểu thân phận của Tần Hạo Hiên trong tay tri phủ, trong ngọc trụy này có một tia khí tức của Tần Hạo Hiên, sau khi hắn dò xét thì cười, nói vọng vào trong nội sảnh:

- Không đến Tiên Miêu cảnh Thập diệp.

Trong nội sảnh lại có thêm một người đi ra, người này trẻ hơn hắn một chút, nhưng nhìn qua chí ít cũng phải là một nam nhân trung niên khoảng bốn mươi, hắn nói:

- Ngươi nghĩ thế nào?

Tên mặt thẹo khẽ cười một tiếng, nói với tri phủ:

- Ngươi trước tiên đi dò thám hắn hư thực ra sao, tốt nhất hỏi rõ xem hắn rốt cuộc là là tới làm gì, nếu như thực sự không ổn ta sẽ không ngại giết chết hắn. Hắn chính là đệ tử Thái Sơ giáo, trên người khẳng định có không ít thứ tốt.

Nửa câu sau tên mặt thẹo chính là nói với người vừa từ trong sảnh đi ra.

Người kia nói:

- Thôi bỏ đi, đừng có ý đồ với hắn làm gì, chẳng may lại ảnh hưởng đến đại sự của chúng ta thì vẫn là thả hắn đi thôi! Coi như không nhìn thấy hắn.

- Thả hắn đi đơn giản như vậy?

Tên mặt thẹo cười rộ lên:

- Nói đùa sao, hắn chính là đệ tử Thái Sơ giáo, hơn nữa còn Tiên Miêu cảnh Thập diệp còn không đến, dê béo thế này đưa tới cửa cũng không thịt? Chúng ta cũng không phải là đám người Thái Sơ giáo đó, tư nguyên tu tiên tán tu thu được khó hơn rất nhiều, hơn nữa cho dù hắn mất tích, Thái Sơ giáo cũng sẽ không chú trọng được mà lập tức tìm kiếm, đệ tử danh môn đại phái này, đồ vật trên người phải mạnh hơn tán tu chúng ta nhiều.

Trung niên nam nhân nghe thấy cũng có lý, nói với tri phủ:

- Cũng đúng, nếu sư huynh đã nói vậy, ngươi đem hắn giữ lại đây đi!

Tri phủ sửng sốt, hắn mặc dù Tiên Miêu cảnh Thập diệp là cái gì, nhưng hắn hiểu được hai vị trước mặt mình này hiển nhiên chưa từng để thượng tiên Thái Sơ giáo vừa tới vào mắt, lại còn muốn giết người ta nữa.

Nhưng bọn họ không để vào mắt, mình sao có thể không để vào mắt? Tri phủ rầu muốn khóc, mình chỉ là một quan viên người phàm, nào có năng lực nói cho thượng tiên lưu lại được?

- Nếu như không giữ lại được thì phải làm sao?

Tri phủ lấy dũng khí hỏi.

Tên mặt có vết sẹo đao kia suy nghĩ một chút, sau đó lấy ra từ trong lồng ngực một một viên hạ nhị phẩm linh thạch, đưa cho tri phủ nói:

- Ngươi trước tiên cứ thử dùng lời nói giữ hắn lại, nếu như thực sự không giữ lại được thì đưa cho hắn cái này, nói ngươi đã phát hiện được mỏ linh thạch.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)