Thái Sơ

Chương 504: Mẫu tử phụ tử vui vẻ (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Tần Hạo Hiên không để ý đến những thứ này, hiện tại hắn chỉ muốn đốn thật nhiều củi, như vậy phụ thân sau này cũng không cần thường xuyên đến Tiểu Dữ sơn đốn củi nữa.

Cũng may dạo này thời tiết tốt, một mai trời âm u hay có mưa, bệnh thấp khớp của phụ thân phát tác, đi lại cũng trắc trở.

Đồ tu tiên giả dùng để chiến đấu, lúc này bị Tần Hạo Hiên dùng như đao đốn củi, giơ tay chém xuống, từng cành cây bị bổ xuống, sau đó thuần thục chém thành từng đoạn, rồi dùng dây buộc lại thành bó khiêng về nhà.

Trước đây, đốn củi là công việc thường ngày của hắn, khi đó ít nhiều cũng có tâm tư làm qua loa ứng phó, nhưng bây giờ hắn toàn tâm toàn ý muốn chặt thật nhiều củi, vì mình chặt nhiều hơn một bó củi thì phụ thân cũng có thể đỡ phải chặt thêm một bó, có thể đỡ phải đi tới đi lui Tiểu Dữ sơn một lần.

Suốt một đêm, Tần Hạo Hiên không ngủ, đốn củi trên Tiểu Dữ sơn, sau đó cõng về nhà, rồi lại tiếp tục lên núi đốn củi.

Sáng sớm hôm sau, Tần phụ và Tần mẫu tỉnh dây, đi ra khỏi cửa, thấy củi chất đống chỉnh tề như ngọn núi nhỏ ở trong sân, cả hai đều sợ ngây người.

- Hiên nhi, tối hôm qua con cả đêm không ngủ để đi đốn củi sao?

Tần mẫu đau lòng nhìn con trai, trong giọng nói ẩn chứa một phần trách cứ.

Tần Hạo Hiên cười nói:

- Tu tiên vốn ngủ rất ít, con không sao, người mau đi làm điểm tâm được không, con đói rồi.

Thấy tinh thần con trai tốt như vậy, Tần mẫu sủng ái trừng mắt liếc hắn một cái, rồi liền đi đến phòng bếp nấu ăn.

Trong mấy ngày kế tiếp, Tần Hạo Hiên ban ngày thì trò chuyện với phụ mẫu, buổi tối thì đi lên núi đốn củi. Chỗ củi hắn chặt về ước chừng đốt một năm mới hết, hắn thậm chí còn muốn cày bừa luôn cả mảnh đất của gia đình.

Tần mẫu không nỡ để con trai làm việc liên tục như vậy, không muốn nó mệt mỏi, nhưng Tần Hạo Hiên thì lại thấy những gì hắn làm được vẫn quá ít, làm như thế nào cũng không đủ, nếu như không phải sân không đủ lớn, hắn còn muốn chặt củi dùng trong mười năm tới về luôn.

Làm như vậy thì phụ mẫu ngày càng lớn tuổi có thể thanh nhàn hơn một chút.

Các thôn dân trong trấn Đại Điền biết Tần Hạo Hiên không phải là bị khai trừ mà là cố ý trở về thăm cha mẹ, từng người thay nhau đến đưa lễ vật, khiến Tần gia mấy ngày này lúc nào cũng đông như trẩy hội.

Tần phụ và Tần mẫu cũng không ngại phiền phức, cười ha hả nghênh đón rồi lại tiễn khách, chào hỏi khách dù mệt, nhưng là do bọn họ cam tâm tình nguyện! Theo như bọn họ nói, ai bảo con trai mình giỏi như vậy? Những người khác có muốn náo nhiệt như thế này cũng không có cơ hội!

Ngôn ngữ chất phác, tràn đầy tự hào, Tần Hạo Hiên sao lại không biết mình là niềm tự hào của cha mẹ? Mặc dù hắn ứng phó với những người thân thích không quen biết này cũng không vui vẻ gì, nhưng chỉ cần phụ mẫu vui vẻ, làm thế nào cũng được.

Người của Trương gia cũng phái người qua đây hỏi thăm về tình hình của Trương Cuồng và Trương Dương, Tần Hạo Hiên dù không hòa thuận với Trương Dương nhưng cũng ăn ngay nói thật, hai người đều đang là đệ tử bồi dưỡng trọng điểm.

Người của Trương gia biết được tin này liền vội vã về nhà giăng đèn kết hoa, dù cho con của mình không thể trở về nhà, nhưng ở nơi của tiên nhân được coi trọng, cũng là chuyện đáng ăn mừng.

Tần phụ cũng kéo Hình đến một bên lén hỏi, Tần Hạo Hiên ở đó có được coi trọng hơn hai huynh đệ Trương Cuồng Trương Dương không.

Nhưng Hình lại là người có bản lĩnh khoa trương đến mức mà dù có làm người chết cũng không cần đền mạng, thổi Tần Hạo Hiên thành người chỉ có ở trên trời, như thể mai đây hắn sẽ lên làm chưởng giáo vậy.

Tần Hạo Hiên nghe được mấy lời này, liền phải đi cản Hình lại rồi thành thật khai báo tình huống với phụ thân, sợ người nhà nghe Hình thổi phồng mà hiểu nhầm.

Lúc rảnh rỗi, sau khi tu tiên, Tần Hạo Hiên đã biết thêm không ít về y đạo, kê cho phụ mẫu một vài phương thuốc để điều dưỡng thân thể, mặc dù không thể trường sinh, nhưng có thể giảm thiểu ốm đau, bệnh thấp khớp của phụ thân, bệnh phong thấp của mẫu thân đều là những bệnh khiến người ta rất khổ sở.

Mấy ngày nay, Tần mẫu ngoài lúc trò chuyện với Tần Hạo Hiên về thế giới bên ngoài, ngày nào kim chỉ cũng không rời tay, đến cả khi trời tối mọi người đã nghỉ ngơi cũng vẫn còn đang may may vá vá dưới ngọn đèn dầu.

Hết may vá lại y sam cũ của Tần Hạo Hiên, lại bận bịu làm quần áo mới cho hắn.

Chỉ trong tay người mẹ hiền, áo trên người đi xa.

Tần mẫu hai mắt híp lại, bị kim châm vào tay chảy máu nhưng vẫn không chịu ngừng, tóc mai điểm bạc, trên mặt đã có rất nhiều nếp nhăn, trong mỗi một nếp nhăn đều tràn đầy yêu thương đối với con trai.

Tần Hạo Hiên nhớ rõ khi còn bé, thân ảnh phụ thân cao lớn vĩ đại ở trong mắt hắn là một tòa núi cao không thể vượt qua, nhưng bây giờ mình đã trưởng thành, tu tiên, thân thể cường tráng hơn, nhưng lưng phụ thân thì đã cong xuống rồi.

Khi còn bé, Tần phụ săn thú ở trên núi đem về nhà, cho dù thu hoạch như thế nào, luôn luôn tắm cho Tần Hạo Hiên, bởi vì hắn rất bướng bỉnh, chơi cả ngày ở bên ngoài, khi về nhà lúc nào cũng là một thân lấm lem bụi bẩn.

Hồi đó trong nhà rất nghèo, Tần mẫu còn phải giúp mấy nhà giàu có giặt y phục kiếm chút tiền phụ giúp gia đình, cho nên nhiệm vụ tắm cho Tần Hạo Hiên cũng rơi trên người Tần phụ ngũ đại tam thô.

Vị hán tử ngũ đại tam thô này lúc nào cũng nhẫn nại tắm cho Tần Hạo Hiên, mà hắn thì rất nghịch ngợm, làm nước trong bồn văng tung tóe, khiến cả tóc lẫn y sam phụ thân đều ướt nhẹp, nhưng phụ thân nhiều nhất cũng chỉ giả mù sa mưa dọa nạt vài câu, nhưng trên mặt vẫn treo nụ cười hạnh phúc.

Tất cả những chuyện này Tần Hạo Hiên đều không thể quên, cũng không dám quên, mấy ngày nay ở nhà, hắn mỗi ngày đều lấy chậu nước, rửa chân cho phụ thân và mẫu thân.

Lúc lần đầu tiên hắn múc nước rửa chân cho Tần mẫu, người kiên quyết không chịu:

- Hiên nhi, ngươi phải làm tiên nhân, sao có thể rửa chân cho chúng ta được! Tay con rất quan trọng!

Nghe lời này, Tần Hạo Hiên chua xót một hồi:

- Mẹ, ở đây không có tiên nhân gì hết, chỉ có hai mẹ con ta thôi...

Dưới sự kiên trì của Tần Hạo Hiên, mẫu thân cũng chịu để chân vào chậu nước, năm tháng chẳng những lưu lại vết tích trên gương mặt của mẫu thân mà còn cả trên làn da, dần dần lộ vẻ giả nua, lúc rửa chân cho mẫu thân, người hiền hòa vuốt ve đầu Tần Hạo Hiên, vui mừng vì con trai mình có tiền đồ.

Khi Tần Hạo Hiên rửa chân cho phụ thân, người không hề từ chối mà còn hết sức vui mừng nói:

- Tắm cho thằng nhóc con ngươi ba bốn năm trời cuối cùng cũng không phí công ha!

Hàng năm làm việc lại thêm ốm đau dằn vặt, chân phụ thân giống như vỏ cây tùng già khô cứng, sờ vào còn có chút ráp tay, nhưng Tần Hạo Hiên lại quý trọng như đang cầm một lá kim liên vậy, giống như khi còn bé phụ thân mình tắm cho hắn, cẩn thận lau, nhẹ nhàng xoa bóp.

Mấy ngày nay, trong lòng Tần Hạo Hiên có một ý niệm mơ hồ, muốn cho phụ mẫu cũng trường sinh bất lão, ý niệm này dần dần rõ ràng, cuối cùng trở thành quyết tâm!

Bất kể phải trả giá bao nhiêu, bỏ ra bao nhiêu nỗ lực, có bao nhiêu gian nan hiểm trở, hắn cũng phải làm cho phụ mẫu có thể trường sinh! Mặc dù tu tiên giới chưa bao giờ có chuyện khiến người phàm có thể trường sinh, nhưng hắn nhất định phải làm cho được! Nếu không tu tiên để làm gì?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)