Thái Sơ

Chương 499: Kẻ lãng tử rời nhà giọng nói quê hương (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Bị Hình nói toạc, dáng tươi cười trên mặt Lam Yên dần dần rút đi, nguyên bản nàng cho rằng Tần Hạo Hiên sẽ không biết cái gì gọi là dị chủng, lại không nghĩ rằng kiến thức của Hình rộng như vậy, lại biết rõ dị chủng.

Chứng kiến vẻ mặt Tần Hạo Hiên kinh ngạc, Hình thao thao bất tuyệt:

- Hơn nữa Tu Tiên giả có được dị chủng, đối với Tu Tiên giả bình thường mà nói là đại bổ! Ví dụ như ngươi là nhược chủng, nếu có cao thủ dùng thủ pháp đặc thù lấy ra dị chủng trong đan điền một Tu Tiên giả, cùng Tiên chủng của ngươi dung hợp, nhược chủng không màu của ngươi sẽ biến thành Tiên chủng no đủ, thậm chí rất có thể biến thành Tiên chủng có sắc!

- Như vậy nếu như nhược chủng cùng tử chủng dung hợp thì sao? Có thể sinh ra Tiên chủng mạnh hơn tử chủng hay không?

Tần Hạo Hiên kinh ngạc há to mồm, Tu Tiên giả dị chủng lại có tác dụng này, như vậy ở Tu Tiên Giới người ăn người, Tu Tiên giả có được dị chủng sẽ thảm như thế nào!

Hình cười lạnh một tiếng:

- Không có khả năng thành công, hơn nữa tử chủng cũng sẽ bạo thể mà vong, Thượng Thiên có đôi khi vẫn rất công bình, không có khả năng nhìn xem tất cả thứ tốt đều tụ tập trên thân một người. Bất quá dị chủng còn có một loại tác dụng, là cường giả Tiên Thụ cảnh tu luyện tới Tiên Thụ cảnh viên mãn, thủy chung không cách nào đột phá Tiên Anh Đạo Quả cảnh, lúc này chỉ cần bắt một Tu Tiên giả dị chủng, bố trí đại trận đặc thù, sẽ có cơ hội đột phá đến Tiên Anh Đạo Quả cảnh, bất quá trên đời này không có mấy người biết rõ đại trận kia bố trí như thế nào, từ sau Tiên Ma đại chiến đã thất truyền rồi.

- Đại trận thất truyền, hơn nữa dị chủng rất ít, không có khả năng trảo một nhóm lớn dị chủng ra chậm rãi nghiên cứu. Nhưng dị chủng còn có một tác dụng cực kỳ rõ ràng, là Tu Tiên giả bị trọng thương, chỉ cần còn một hơi, bố trí pháp trận hấp thu máu tươi của dị chủng vào trong cơ thể mình, liền có thể khôi phục thương thế rất nhanh.

Con mắt Tần Hạo Hiên trợn tròn, Tu Tiên giả dị chủng lại vẫn có nhiều tác dụng như vậy, đối với rất nhiều Tu Tiên giả của Tu Tiên Giới mà nói, không khác thiên tài địa bảo!

Khó trách Vân Hạc Sơn Nhân bắt Lam Yên, bày pháp trận, nguyên lai là muốn dùng Lam Yên trị thương.

Bởi vậy có thể tưởng tượng, Tu Tiên giả dị chủng ở Tu Tiên Giới nguy hiểm như thế nào.

Sắc mặt Lam Yên càng khó dễ xem, thậm chí hừ lạnh một tiếng!

Tần Hạo Hiên từ trong khiếp sợ phục hồi tinh thần lại, chứng kiến sắc mặt Lam Yên khó coi, vội vàng ngăn Hình lại.

Hình thức thời im lặng.

Tần Hạo Hiên thật vất vả tổ chức vài câu an ủi:

- Lam Yên, đừng khổ sở... Trước kia người không tìm được phương pháp để cho Tu Tiên giả dị chủng sống quá trăm tuổi, nhưng sau này nhất định có thể tìm được, bây giờ ngươi vẫn chưa tới hai mươi tuổi, còn thời gian rất dài!

Lam Yên hừ lạnh một tiếng, lộ ra vẻ khinh thường, tựa hồ không thèm quan tâm, nhưng Tần Hạo Hiên từ lệ quang trong mắt nàng, cùng với ánh mắt đau thương nhìn ra, nàng khinh thường là giả vờ.

Nếu như nàng chỉ là một phàm nhân, sống không quá trăm tuổi thì quá bình thường, nhưng nàng là một Tu Tiên giả, hơn nữa tiềm lực tu tiên vượt xa mình, thường nhân chỉ cần đạt tới cảnh giới nhất định có thể sống mấy trăm tuổi, hiện tại nàng lại sống không quá 100 tuổi, đây là tàn nhẫn cỡ nào.

Một khi Tu Tiên giả tu luyện tới Tiên Anh Đạo Quả cảnh, tuổi thọ có thể dài đến cả ngàn, nhưng Tu Tiên giả có được dị chủng lại bất kể cố gắng như thế nào, tuổi thọ cũng sẽ không vượt qua trăm tuổi, cái này đối với Tu Tiên giả khát vọng trường sinh mà nói, là tàn khốc cỡ nào.

Lam Yên là nữ hài quật cường, nghe được Tần Hạo Hiên an ủi, nàng cực kỳ khinh thường hừ lạnh một tiếng:

- Mệnh bất quá trăm tuổi thì như thế nào? Chỉ cần ta sống thoải mái là tốt rồi, sống lâu như vậy có làm được cái gì?

Dứt lời, Lam Yên xoay người, đi ra ngoài doanh trướng, vừa đi vừa nói:

- Có chút bực mình, ta đi ra ngoài một chút!

Bóng lưng xinh đẹp của Lam Yên ở trong mắt Tần Hạo Hiên, lại vô cùng ảm đạm, chỉ trách vừa rồi nghe Hình nói dị chủng đủ loại thần kỳ, mà quên cảm thụ của Lam Yên, động chuyện thương tâm của nàng.

Bình thường Lam Yên là một cô nương xảo quyệt rất khả ái, nhìn như vô ưu vô lự, Tần Hạo Hiên làm sao cũng không nghĩ ra vận mệnh của nàng nhấp nhô như vậy, sau khi Lam Yên đi ra ngoài, hắn hỏi Hình:

- Thật sự không có biện pháp để cho dị chủng sống quá trăm tuổi sao?

Hình cực kỳ khẳng định gật đầu:

- Không có!

Tần Hạo Hiên than nhẹ một tiếng, không biết nên nói cái gì, bây giờ mình cũng chỉ là một Tu Tiên giả nho nhỏ, từ Lam Yên ngẫu nhiên để lộ ra tin tức biết được, gia tộc của Lam Yên rất lợi hại, nhưng bọn hắn cũng không có biện pháp cứu Lam Yên, mình một Tu Tiên giả nho nhỏ lại có thể làm được cái gì?

Tần Hạo Hiên đuổi theo, hiện tại hắn duy nhất có thể làm, là dùng ngôn ngữ khô cằn, an ủi nữ hài bề ngoài quật cường nhưng nội tâm yếu ớt kia, dù sao nàng là mình gây thương tâm.

Đêm nay khí trời rất tốt, trăng sáng sao thưa, đại địa vải lên một tầng ánh trăng hơi mỏng, nhìn rất lãng mạn.

Gió núi râm mát, bất quá đối với những Tu Tiên giả như Tần Hạo Hiên mà nói lại không coi vào đâu.

Lam Yên đi ra doanh trướng, một mực đi về phía tây, nàng biết Tần Hạo Hiên theo ở phía sau, nhưng nữ hài quật cường này lại không quay đầu, ở dưới ánh trăng bóng dáng kéo thật dài, ngẫu nhiên trải qua một doanh trướng, bị ngọn đèn trong doanh trướng lộ ra làm rối loạn tiết tấu của bóng dáng, cùng bóng dáng của Tần Hạo Hiên đan vào ngắn ngủi, lại nhanh chóng tách ra.

Nàng đi thẳng đến một dốc núi, dốc núi này là đệ tử Thái Sơ giáo bình thường giao dịch, vào ban ngày náo nhiệt, nhưng bây giờ không có một người, trông rất hoang vu.

Lam Yên tìm bãi cỏ ngồi xuống, nhìn loan nguyệt sáng tỏ trên trời.

Tần Hạo Hiên không nói một lời, ngồi ở bên người nàng.

Lam Yên than nhẹ một tiếng, làm như nhìn Tần Hạo Hiên nói chuyện, lại như lầm bầm lầu bầu:

- Trước kia ta vẫn muốn rời nhà lưu lạc, ta cho rằng sau khi đi sẽ không nhớ nhà, nhưng bây giờ ta thật sự rất nhớ nhà.

Nói xong, nàng rất nghiêm túc nhìn Tần Hạo Hiên, dưới ánh trăng khuôn mặt của Tần Hạo Hiên rất kiên nghị, nhưng có loại nhu hòa đặc biệt, làm Lam Yên xuất thần ngắn ngủi.

Mấy tháng này, trải qua vô số lần giết chóc, trải qua vô số lần tử vong, trên người Tần Hạo Hiên tự nhiên lộ ra một cỗ khí chất xuất trần, là lạnh nhạt nhìn thấu hồng trần, khám phá sinh tử, cũng là quý trọng tánh mạng, trân ái thân tình.

Tần Hạo Hiên yên lặng gật đầu, Lam Yên nói làm hắn có chút thê lương, nhà của mình ở Tường Long quốc, mà nhà của nàng ở bên kia Tinh Hải, dùng thực lực trước mắt của Lam Yên, căn bản không có khả năng hoành độ Tinh Hải, không có khả năng về nhà.

- Bây giờ thực lực của ta còn rất yếu, căn bản không có phương pháp đưa ngươi về nhà.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)