Vừa mới tiến vào Thức Hải Huyễn Cảnh, Tần Hạo Hiên tập trung nhìn vào, lập tức chửi ầm lên:
- Bà mẹ nó! Sao Lưu Vân Tử cùng Kiếm Thần đều ở bên trong?
Thức Hải Huyễn Cảnh còn có thể đồng thời đến hai địch nhân sao?
Một bên mắng to, Tần Hạo Hiên một bên cùng Lưu Vân Tử quần nhau, đồng thời còn phải phòng bị Kiếm Thần công kích.
Đối phó bất kỳ một cái nào trong bọn họ, Tần Hạo Hiên đều nhẹ nhõm thủ thắng, nhưng hai người liên thủ, hai gia hỏa đều am hiểu tốc độ áp chế Tần Hạo Hiên đến sít sao, không bao lâu đã bị chém dưa thái rau tống ra ngoài.
Ngẩn đầu, nhẫn thụ lấy thân thể cùng linh hồn đau đớn kịch liệt, Tần Hạo Hiên mắng to:
- Bà mẹ nó, sao lại có hai người? Ở trong Thức Hải Huyễn Cảnh lúc nào có thể đi vào hai địch nhân?
- A...
Vẻ mặt Lam Yên vô tội, nhìn Tần Hạo Hiên nói:
- Ai nói Thức Hải Huyễn Cảnh chỉ có thể dung nạp một địch nhân? Ta không hề nói qua nha!
Hình ở một bên phụ họa:
- Đúng, không phải ngươi nói để cho chúng ta tự nhiên sao?
Tần Hạo Hiên không để ý tới hai người bọn họ, chờ đau đớn tiêu trừ thì ngồi khoanh chân, khôi phục linh lực.
Chờ Tần Hạo Hiên khôi phục linh lực, hắn trợn mắt, gắt gao nhìn chằm chằm vào Hình.
Hình kinh ngạc cười nói:
- Bộ dáng của ngươi, là chỉ điểm khiêu chiến ta sao?
Tần Hạo Hiên cố nén lửa giận gật đầu, trong ánh mắt phun ra lửa giận tựa hồ ngưng thành thực chất.
Hình nhịn không được cười lên, cực kỳ dứt khoát rút ra một cọng lông tóc giao cho Lam Yên, sau đó lại lách vào một giọt huyết nói:
- Huyết cùng cọng tóc chung một chỗ, ý thức của ta cũng có thể khống chế “ta ở trong thức hải ngươi, ngươi đánh càng giống như thật! Đến đây đi!
Lại lần nữa tiến vào thức hải, đối diện Tần Hạo Hiên là Hình khôi phục ma thân.
Hình cực kỳ tuấn tú, một bộ mỹ nam tử.
Không giống trước đó mình dùng cọng tóc ngưng ra đối thủ, vẻ mặt Hình cười xấu xa, ánh mắt tùy ý đảo qua trên người Tần Hạo Hiên.
Tần Hạo Hiên nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể giống như tên rời cung bắn ra, thời điểm tới gần Hình đột nhiên thả ra hai con lệ quỷ, nếu như đổi thành tán tu Tiên Miêu cảnh Nhị Thập diệp bình thường, không kịp đề phòng chỉ có chờ chết.
Hai con lệ quỷ từ hai bên công kích Hình, mà Tần Hạo Hiên thì từ chính diện giơ lên một quyền, vì báo thù vừa rồi, Tần Hạo Hiên hết toàn lực, đây là thân thể hắn điều chỉnh đến trạng thái đỉnh phong nhất, hắn tự tin mặc dù Hình có thể ngăn, cũng sẽ bị thương.
- Phanh!
Một tiếng vang thật lớn, một con lệ quỷ đâm vào trên nắm tay của Hình, một lệ quỷ khác ở lúc tiếp cận Hình, bị thân hình hắn lóe lên trốn qua.
Con lệ quỷ đâm vào trên nắm tay Hình thân hình tan rã, trên người âm khí lượn lờ, cái này là dấu hiệu bị trọng thương, mà thân hình của Hình cũng lay động, nắm đấm chảy ra máu.
Lệ quỷ chính diện đón đánh, khinh thị trên mặt Hình cũng thu lại, bởi vì một quyền của Tần Hạo Hiên đã đến.
Bất quá Hình lại không có ý để cho Tần Hạo Hiên đánh trúng mình, trong khoảng thời gian này hắn cũng biết thân thể Tần Hạo Hiên đề cao rất lớn, lực đạo của một quyền này khẳng định không nhẹ.
Thân thể Hình lóe lên, sau đó tránh thoát một quyền này.
Một quyền thất bại, Tần Hạo Hiên lập tức ngưng tụ Khai Thiên Trảm, đao khí màu xanh dài hai trượng thẳng tắp chém về phía Hình.
Hình không chút hoang mang, hắn cười hắc hắc, niết động thủ thế, ở trước người của hắn xuất hiện một vũng nước màu xanh lá, một đao kia của Tần Hạo Hiên chém xuống, tựa như trảm ở trên đoàn bông, căn bản không thể ra sức.
Hình cố ý chọc giận Tần Hạo Hiên nói:
- Cái này chuyên môn khắc chế Khai Thiên Trảm của ngươi, cũng không tệ lắm phải không?
Tần Hạo Hiên tán đi đao khí của Khai Thiên Trảm, tay nắm thủ quyết, một đoàn hỏa diễm xuất hiện ở trước người hắn.
Thời điểm đoàn hỏa diễm này đánh về phía Hình, Hình cũng lập tức niết động thủ quyết, hắn chỉ huy linh lực triệu hoán linh pháp, thời gian chuẩn bị ngắn hơn Tần Hạo Hiên nhiều, cơ hồ là thời gian nháy con mắt, đỉnh đầu của Tần Hạo Hiên xuất hiện một đám mây đen, mưa to rơi xuống, vậy mà trực tiếp dập tắt hỏa diễm của Tần Hạo Hiên.
Tần Hạo Hiên biến thành một con chuột ướt sũng.
Một kích không thành, Tần Hạo Hiên cũng không ủ rũ, lại lần nữa ngưng tụ linh pháp, ở trước người của hắn xuất hiện vô số băng tiễn, những băng tiễn này tản mát ra hào quang sắc bén, theo Tần Hạo Hiên vung tay lên, băng tiễn vọt về phía Hình.
Hình cười hắc hắc, sờ thủ quyết, trước người của hắn xuất hiện một bức tường lửa.
Những băng tiễn mà Tần Hạo Hiên bắn về phía Hình còn không có tiếp cận bức tường lửa, đã bị hòa tan thành nước, cuối cùng trực tiếp bốc hơi...
- Thú vị thú vị!
Hình vỗ tay, tán đi tường lửa trước người, cười nói:
- Ngươi muốn tắm rửa ta, phải dùng nhiều chút nước nha! Những nước này ngay cả mặt cũng rửa không sạch.
Sắc mặt của Tần Hạo Hiên khó coi, mình thi triển ba linh pháp công kích, vậy mà đều bị đối phương dễ dàng khắc chế.
Hắn biết rõ, muốn dùng linh pháp công kích hoàn mỹ khắc chế linh pháp công kích của đối phương, ngoại trừ thực lực bản thân cao hơn đối phương, kỹ xảo cũng cực kỳ trọng yếu, bởi vì nếu khống chế không tốt, sẽ thất thủ bị thương.
Cũng tỷ như vừa rồi Hình triệu hoán bức tường lửa chậm một chút, sẽ bị băng tiễn của mình bắn bị thương.
Hắn dám làm như thế, là đoán chừng thực lực của hắn cao hơn mình, hơn nữa kỹ xảo chiến đấu mạnh hơn mình.
Mặc dù sức chiến đấu của Tần Hạo Hiên không thể yếu hơn Hình bao nhiêu, nhưng thực lực cảnh giới xác thực kém xa Hình, đây cũng là địa phương hắn chịu thiệt nhất.
- Tới phiên ta? Xem Cửu U Ma Hỏa đây!
Hình nháy mắt, sau đó như hài tử chứng kiến món đồ chơi, hai tay khẽ vẫy, lập tức một mảng lớn hỏa cầu xuất hiện ở trên tay, sau đó tùy ý ném hỏa cầu tới.