- Trận pháp của Thái Sơ giáo? Ha ha... Rất khó sao? Bất quá là trận pháp của Thái Sơ giáo mà thôi. Đồ vật của Thái Sơ giáo các ngươi, lại có bao nhiêu là ta không biết chứ? Chỉ sợ Hoàng Long đích thân đến, cũng nghĩ không ra quá nhiều? Về phần ta... Xem như một Tà Tu đi.
- Tà Tu?
Lý Tĩnh nhíu mày, trong nội tâm không có ngọn nguồn, không tự giác lui mấy bước:
- Ngươi biết đây là địa bàn của Thái Sơ giáo không?
Mỹ nam tử hừ lạnh một tiếng:
- Thái Sơ giáo? Thái Sơ giáo thì như thế nào, ta cũng không phải không có đi qua! Sở dĩ ta lên tiếng nói chuyện, là cảm thấy ngươi tâm tính ngoan độc, tư chất còn có thể, có thể đào tạo được!
Từ trong thần thái của mỹ nam tử toát ra khinh thị, để cho Lý Tĩnh một mực kinh ngạc cảm giác phẫn nộ, nhưng đồng thời hắn cũng bảo trì thanh tỉnh, đó là nhận thức đối với nguy hiểm.
- Tiền bối nói đùa, ta bất quá là một viên tiên chủng no đủ mà thôi, miễn cưỡng có chút tư chất...
Lý Tĩnh ôm quyền xoay người, đồng thời quan sát lộ tuyến chạy trốn ở bốn phía, tính toán sau khi kêu cứu, Tây Môn đường chủ khi nào có thể chạy đến... Mình lại có thể chống bao lâu.
- Ha ha... Ngươi cũng quá coi nhẹ mình rồi. Nếu tử chủng chỉ tạm được, vậy cái gì mới là tư chất nghịch thiên?
Mỹ nam tử nhìn chằm chằm vào Lý Tĩnh, lộ ra dáng tươi cười âm nhu, Lý Tĩnh có thể cảm giác được trong dáng tươi cười kia cất giấu nguy hiểm!
Tử chủng! Bí mật này ở bên ngoài Thái Sơ giáo không người biết được!
Lý Tĩnh như rớt vào hầm băng, hắn muốn há miệng kêu cứu, lại phát hiện ngón trỏ của mỹ nam tử đặt ở bên môi, làm một động tác ngàn vạn lần không được nói chuyện, trong động tác kia tràn đầy hương vị cảnh cáo.
Lý Tĩnh có thể cảm giác được, nếu như mình há miệng kêu cứu, như vậy... Mình sẽ chết!
- Không phải sợ, tiểu đệ đệ...
Mỹ nam tử rất ưu nhã ngồi ở trên mặt bàn, hắn đưa tay ý bảo Lý Tĩnh cũng ngồi xuống:
- Nếu ta muốn giết ngươi, đoạn truyền thừa của Thái Sơ giáo, không cần hàn huyên với ngươi nhiều như vậy?
Lý Tĩnh đờ đẫn ngồi ở trên bồ đoàn.
Mỹ nam tử ngẩng đầu nhìn phương hướng Thái Sơ giáo, trong ánh mắt mang theo một chút nhớ lại:
- Thái Sơ giáo a... Ta thật sự chán ghét nó. Nhưng loại chuyện đoạn truyền thừa của Thái Sơ giáo này, ta lại làm không được. Cũng không cho phép ta làm ra...
Lý Tĩnh cảm giác trong ánh mắt mỹ nam tử lộ ra cảm xúc phức tạp, yêu, hận đều có!
- Ta tới đây, là muốn tiễn đưa ngươi một cơ duyên.
Mỹ nam tử sát vào Lý Tĩnh vừa cười vừa nói:
- Đường đường hoàng tử, cũng không thể một mực ở trong ba viên tử chủng làm người cuối cùng nha?
Ba viên?
Lý Tĩnh rùng mình một cái, người này rõ ràng biết Thái Sơ giáo có ba viên tử chủng?
Người này, không thể lưu!
Bí mật của Thái Sơ giáo tuyệt đối không thể tiết lộ!
- Ơ? Nổi lên sát tâm với ta?
Mỹ nam tử nhẹ nhàng vỗ tay, trong ánh mắt có chút thưởng thức:
- hHai viên tử chủng khác đè nặng ngươi, ta vạch trần bí mật, ngươi lại muốn giết ta, mà không phải lợi dụng ta giết bọn họ? Xem ra ngươi đối với Thái Sơ giáo vẫn còn có chút tâm.
Lý Tĩnh biết rõ lâm vào tuyệt cảnh, trên mặt lần thứ nhất lộ ra kiêu ngạo:
- Nói đi, muốn lợi dụng ta làm cái gì đến trao đổi bảo trụ bí mật của Thái Sơ giáo?
- Có chút ý tứ...
Mỹ nam tử chậc chậc tán thán nói:
- Ngươi có một lòng dạ rắn rết, lại chấp nhất với Thái Sơ giáo như vậy. Ngươi có biết, bên ngoài có thiên địa càng rộng rãi không?
Tư chất như ngươi nếu theo ta đi, ta đưa ngươi vào vô thượng đại giáo...
- Không cần! Lý Tĩnh ta có thể mang Thái Sơ giáo trở thành vô thượng đại giáo!
Lý Tĩnh đưa tay ngăn cản đối phương nói tiếp, đây là từ khi đối mặt mỹ nam tử đến nay, lần thứ nhất có thể giơ tay lên!
- Được rồi...
Mỹ nam tử nhún nhún vai không sao cả nói:
- Ta là đến tiễn đưa ngươi một phần cơ duyên. Ngày sau, ngươi giúp ta làm một việc, cả hai huề nhau. Về phần sự tình Thái Sơ giáo có tử chủng, bên ngoài không có người biết được... Bằng không thì, Thái Sơ giáo các ngươi sớm bị diệt.
- Chuyện gì?
Lý Tĩnh cảnh giác.
- Ngươi bây giờ còn làm không được, biết chỉ làm bạo lộ mình.
Mỹ nam tử lắc đầu:
- Đợi ngươi có năng lực làm, tự nhiên sẽ nói cho ngươi biết.