Thái Sơ

Chương 481: Trong nguy hiểm giấu hung hiểm (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Còn có một chút phù kiếm, vũ khí công kích, Tần Hạo Hiên nhìn cũng lười liếc mắt nhìn, hắn có Vô Hình Kiếm, nội tâm khinh thường những vật này, trong mắt hắn, mua những vật này quả thực là lãng phí Linh Thạch!

Diệp Nhất Minh đi theo sau lưng Tần Hạo Hiên, thấy hắn đi dạo bốn phía, linh pháp, phù lục, đan dược thậm chí vũ khí cũng không có để vào mắt, chỉ có thể tỏ vẻ bất đắc dĩ, thủ đoạn của sư đệ mình nhiều lắm, còn có nhiều thủ đoạn mình không biết, có được tài nguyên tu tiên mặc dù là tông môn cũng chảy nước miếng, hắn chướng mắt những thứ kia cũng bình thường.

Tần Hạo Hiên đi dạo một vòng, cuối cùng đi đến khu tài liệu.

Những tài liệu này cũng không có đặc biệt thần kỳ, chỉ có thể luyện chế một ít dược tán tăng cường kinh mạch, hơn nữa những dược tán này cũng không phải một lần thấy hiệu quả, cần năm rộng tháng dài mới có thể có hiệu quả cường hóa kinh mạch.

Tần Hạo Hiên chán đến chết mua một tí tài liệu này, chuẩn bị trở về luyện chế mấy bao Cường Mạch Tán, cường hóa kinh mạch của mình, mặc dù hiệu quả chậm, nhưng có chút ít còn hơn không.

Trở lại doanh trướng, Tần Hạo Hiên dựa theo cách điều chế dược tán bắt đầu phối dược, sau đó chuẩn bị tinh luyện tinh hoa, luyện chế Cường Mạch Tán.

Ở trong quá trình Tần Hạo Hiên phối dược, Hình nhìn hắn quăng đến ánh mắt khác thường, dưới tình huống Tần Hạo Hiên luyện chế Cường Mạch Tán đã thất bại lần thứ ba, hắn rốt cục nhịn không được, đi đến bên người Tần Hạo Hiên nói:

- Sao hôm nay ngươi không tĩnh tâm như thế, dùng trình độ luyện dược của ngươi, cộng thêm cường độ thần thức, không có khả năng ngay cả mấy bao dược tán cũng thất bại nha!

Diệp Nhất Minh cũng quăng đến ánh mắt chú ý.

Tần Hạo Hiên ngừng lại công việc trong tay, nghiêm mặt nói:

- Hôm nay mặc dù chấn nhiếp Tần Dương cùng Liêu Càn Khôn, gián tiếp cảnh cáo Lý Tĩnh ở sau lưng hắn, nhưng Lý Tĩnh cũng không phải uy hiếp lớn nhất của ta ở chỗ này, uy hiếp lớn nhất là hai đồ đệ của Xích Luyện Tử.

- Hai đồ đệ của Xích Luyện Tử?

Diệp Nhất Minh nghẹn ngào nói:

- Ai nha, ta cao hứng lại quên, Xích Luyện Tử có hai đồ đệ ở chỗ này, theo thứ tự là đại đệ tử Tập Mục Nguyên cùng tam đệ tử Lệnh Hồ Đồng, Tập Mục Nguyên là Tiên Miêu cảnh Tam Thập diệp, mà Lệnh Hồ Đồng cũng có thực lực Tiên Miêu cảnh Nhị Thập Ngũ diệp, hai người bọn họ rất lợi hại, bất quá biểu hiện rất điệu thấp, bất hiện sơn bất lộ thủy, cho nên không có nhiều người chú ý bọn hắn.

Tần Hạo Hiên nhíu mày, hắn nhớ tới một tháng trước mình đụng phải nhị đệ tử Vạn Diệu của Xích Luyện Tử, cũng là Tiên Miêu cảnh Tam Thập diệp, nếu không phải Vân Hạc Sơn Nhân xuất hiện, chém giết Vạn Diệu, mình còn không biết làm sao ở trong tay Vạn Diệu trốn thoát.

Mặc dù Tập Mục Nguyên cũng là Tiên Miêu cảnh Tam Thập diệp, nhưng bất luận tâm kế hay sức chiến đấu, đều mạnh hơn Vạn Diệu rất nhiều.

Thanh âm của Tần Hạo Hiên trầm thấp nói:

- Lúc này đây là Lý Tĩnh tính toán ta, chia ta cùng Tần Dương, Liêu Càn Khôn chung một chỗ, nhưng lần sau thì sao? Vạn nhất ta cùng Tập Mục Nguyên, Lệnh Hồ Đồng phân ở một tổ, bất kỳ ai trong bọn hắn ta cũng không phải đối thủ, một khi ra nơi trú quân đi vào dã ngoại, hai người kia sẽ không bỏ qua.

Diệp Nhất Minh nhíu mày, Hình cũng như có điều suy nghĩ.

Lam Yên ngồi ở một góc doanh trướng yên lặng tu luyện bỗng nhiên mở to mắt, trong ánh mắt hiện lên tinh quang nói:

- Sợ cái gì, trực tiếp đánh là được! Ngươi không đánh làm sao biết mình có thể đánh thắng hay không?

- Tiên Miêu cảnh Tam Thập diệp... Tiên Miêu cảnh Nhị Thập Ngũ diệp, trừ khi ta vận dụng toàn bộ thủ đoạn!

Tần Hạo Hiên nói:

- Nhưng không có nắm chắc tất thắng, ta cũng không dám tùy tiện động thủ với bọn họ, vạn nhất ta bị đánh chết thì sao?

Lam Yên cười thần bí nói:

- Ta ngược lại có biện pháp cho ngươi không phải động thủ, cũng biết rõ thắng bại khi chống lại bọn hắn!

- Biện pháp gì?

Hai mắt Tần Hạo Hiên sáng ngời nhìn Lam Yên.

Lam Yên mỉm cười, trên mặt hiện lên dáng tươi cười giảo hoạt:

- Ngươi phải đáp ứng ta một điều kiện!

Nghe lời này của Lam Yên, Tần Hạo Hiên cực kỳ dứt khoát lắc đầu:

- Ta biết rõ ngươi muốn cái gì, nhưng cái này là không thể nào! Được rồi, đụng phải bọn hắn chết thì chết, chết cũng sạch sẽ, không cần lại bị người nào đó nhớ thương!

Ánh mắt của Tần Hạo Hiên cố ý đảo qua Lam Yên cùng Hình.

Lam Yên cho Tần Hạo Hiên một cái liếc mắt, chần chờ một hồi, mới lên tiếng:

- Xem như ngươi lợi hại, bà cô miễn phí giúp ngươi một lần! Ngươi đi tìm tóc hoặc huyết dịch của bọn hắn đến cho ta.

Tần Hạo Hiên nghĩ nghĩ, mình căn bản không có cớ tiếp cận Tập Mục Nguyên cùng Lệnh Hồ Đồng, huống chi cho dù có cơ hội tiếp cận, mình cũng không dám a!

Vì vậy hắn cực kỳ thành thật lắc đầu:

- Ta đi nơi nào tìm ra tóc cùng huyết dịch của bọn hắn?

Hình ở một bên con ngươi xoay chuyển, tựa hồ nghĩ đến cái gì, hắn nói:

- Cái này cũng không phải việc khó gì, bất quá ngươi đần như thế, không nghĩ ra được cũng bình thường!

Nói xong Hình cố ý thừa nước đục thả câu.

Tần Hạo Hiên cũng không tức giận, đi đến trước mặt Hình, một tay khoác lên vai hắn, lộ ra nụ cười ôn hòa nói:

- Bạn thân, ngươi có biện pháp thì nói đi!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)