Thái Sơ

Chương 471: Thần kỹ hiển uy (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Loại đồng đội này, ngay cả heo cũng không bằng a!

Ta thật không sợ địch nhân mãnh liệt như hổ... Sợ nhất là loại đồng đội ngu xuẩn như heo này!

Hắn là làm sao sống tới ngày nay a?

Cái này cần vận khí nghịch thiên như thế nào?

- Chẳng lẽ Tần Hạo Hiên là người ngu?

Tần Dương cùng Liêu Càn Khôn nhìn nhau, từ trong ánh mắt đối phương nhìn ra sợ hãi, phẫn nộ, bất đắc dĩ...

Tán tu cưỡi ngựa kia không nghĩ tới ở đây có đệ tử Thái Sơ giáo mai phục, lập tức ghìm chặt ngựa, ánh mắt đảo qua Tần Hạo Hiên, cảm giác khí tức trên người Tần Hạo Hiên rất yếu, rõ ràng là một tiểu Tu Tiên giả, lúc này không để ý Tần Hạo Hiên nữa, tản linh lực ra bốn phía điều tra, cất cao giọng nói:

- Đệ tử Thái Sơ giáo là rùa đen co đầu rụt cổ sao? Đều xuất hiện đi!

Tần Dương cùng Liêu Càn Khôn hai mặt nhìn nhau, giờ phút này cho dù bọn hắn muốn đánh lén cũng không không có khả năng thành công, địch nhân khẳng định đã làm xong phòng bị, còn không bằng dứt dứt khoát khoát đi ra ngoài.

Tán tu kia chứng kiến Tần Dương cùng Liêu Càn Khôn, nhất là khí tức trên người Tần Dương không kém, lúc này thận trọng lên.

- Đệ tử Thái Sơ giáo đều giống như các ngươi lấy nhiều khi ít sao?

Tán tu dùng linh lực hộ thể, tùy thời làm tốt chuẩn bị chém giết.

Tần Dương cùng Liêu Càn Khôn còn chưa kịp nói chuyện, Tần Hạo Hiên đã đoạt mở miệng trước, ngữ khí vô cùng hung hăng càn quấy:

- Giết một tán tu Tiên Miêu cảnh Nhị Thập Nhị diệp như ngươi, còn cần liên thủ sao? Một mình ta là đủ!

Tán tu kia sững sờ, lập tức cười rộ lên, nếu ba người liên thủ hắn còn phải cẩn thận một chút, nhưng Tần Hạo Hiên một Tu Tiên giả nhỏ yếu, lại dám dõng dạc!

Tần Dương cùng Liêu Càn Khôn đều hoài nghi, có phải đầu óc của Tần Hạo Hiên đột nhiên hư mất hay không?

Cái này con mẹ nó cũng quá ngu xuẩn đi?

- Chịu chết đi!

Tần Hạo Hiên cực kỳ não tàn vung ra một trận khoác lác, thân hình lóe lên, một quyền đánh tới tán tu!

Thất diệp!

Một quyền oanh ra còn mang theo làn gió phần phật!

Tần Dương cùng Liêu Càn Khôn lại hai mặt nhìn nhau, bất quá bọn hắn đều không có ý tứ ra tay, hai người bọn họ cùng Tần Hạo Hiên phân một tổ, chỉ là vì hoàn thành Lý Tĩnh phó thác, bức ra Hành Khí Đan trên người Tần Hạo Hiên.

Tần Hạo Hiên chết ở trong tay tán tu quân địch, lại ở trên thi thể hắn tìm được Hành Khí Đan, so với chọc giận Tần Hạo Hiên, lại ước đấu hắn đạt được Hành Khí Đan càng dễ càng nhẹ nhõm, Tần Dương chống lại tán tu Tiên Miêu cảnh Nhị Thập Nhị diệp không có phần thắng, nhưng nắm chắc trốn chạy để khỏi chết vẫn phải có.

Chỉ cần hoàn thành Lý Tĩnh phó thác, để cho đệ tử tử chủng thiếu nợ mình một nhân tình, cho dù chạy trối chết một hồi thì như thế nào?

Tần Hạo Hiên đã não tàn như vậy, không thể chờ đợi được muốn chết, Tần Dương cùng Liêu Càn Khôn đương nhiên không ngăn cản, hai người bọn họ trao đổi ánh mắt, tùy thời làm tốt ý định cướp đoạt thi thể của Tần Hạo Hiên, sau đó chạy trốn.

Tán tu kia cười lạnh một tiếng, từ trong khí tức của Tần Hạo Hiên hắn có thể cảm giác được, đây là một tiểu tử Tiên Miêu cảnh Thập diệp cũng chưa tới, lại dám dõng dạc, chỉ cần mình dùng thực lực Tiên Miêu cảnh mười ba mười bốn diệp là có thể đơn giản miểu sát.

Lúc này, tán tu tiện tay ngưng tụ Kim Quang Chùy, chuẩn bị ở lúc Tần Hạo Hiên tiếp cận giải quyết, đại bộ phận lực chú ý đều đặt ở trên người Tần Dương cùng Liêu Càn Khôn, mặc dù hai người bọn họ không có đi lên hỗ trợ, nhưng cẩn thận phòng bị luôn không sai.

Tần Hạo Hiên phóng tới tán tu, thời điểm cách tán tu cực kỳ gần, bỗng nhiên dương tay ném ra, ba con phù thú rơi xuống đất.

Ba con phù thú theo thứ tự là Xích Huyết Viên, Thiết Bối Ngô Công và Hắc Mãng phù thú được từ Từ Trường Sinh, Hoa Dương cùng Hồng Phấn Tiên Tử.

Chứng kiến Tần Hạo Hiên ném ra ba con phù thú, Tần Dương kinh hãi, trong tay tiểu tử này thậm chí có phù thú cường đại như thế?

Hơn nữa vừa ra tay là ba con?

Động tác kế tiếp của Tần Hạo Hiên, rất nhanh thuyết minh điểm nghi hoặc này.

Chỉ thấy Tần Hạo Hiên véo động thủ thế, ở dưới hai tay của Tần Hạo Hiên, đột ngột toát ra hai cánh tay nữa, hai cánh tay này cũng véo động thủ thế.

Lập tức, ba con phù thú bị Tần Hạo Hiên ném ra ngoài còn không có rơi xuống đất, ở dưới Hình âm thầm điều khiển trực tiếp biến trở về nguyên thể, Xích Huyết Viên, Thiết Bối Ngô Công cùng Hắc Mãng phóng tới tán tu kia.

Theo Tần Hạo Hiên ném ra ba con phù thú, đến trên bờ vai lại toát ra hai cánh tay, ba con phù thú nhanh chóng biến lớn đánh úp về phía tán tu đều hoàn thành ở trong nháy mắt, tán tu kia căn bản không có thời gian phản ứng, hắn còn dùng linh lực Tiên Miêu cảnh Thập Tứ diệp, quay quay Kim Quang Chùy, đang đợi Tần Hạo Hiên tiếp cận một búa giải quyết đối phương.

Biến cố phát sinh quá nhanh!

Chẳng những Tần Dương cùng Liêu Càn Khôn không kịp phản ứng, tán tu Tiên Miêu cảnh Nhị Thập Nhị diệp kia cũng không kịp phản ứng.

Ở trong nội tâm tán tu, Tần Hạo Hiên chỉ là Tần Dương cùng Liêu Càn Khôn phái ra hấp dẫn lực chú ý, căn bản không đủ gây sợ, sát chiêu chính thức có thể là Tần Dương cùng Liêu Càn Khôn.

Thất diệp mà thôi... Ai sẽ thiệt tình để ý?

Dù là đệ tử Thái Sơ giáo, Thất diệp cuối cùng chỉ là Thất diệp mà thôi!

Nhưng hắn hoàn toàn đoán sai, Tần Dương cùng Liêu Càn Khôn ước gì Tần Hạo Hiên chết, mà Tần Hạo Hiên mà hắn bỏ qua, lại thi triển sát chiêu đủ để khiếp sợ tất cả mọi người, nhiều ra hai cánh tay, đồng thời điều khiển ba con phù thú.

- Ba!

Đại chùy bị Thiết Bối Ngô Công đánh vỡ, sau đó lại thẳng tắp đâm vào trên người tán tu, trên người hắn vội vàng kết xuất linh lực hộ thể bị đâm cho nhộn nhạo.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)