Tần Hạo Hiên gật đầu nói:
- Ta có chừng mực, sư huynh yên tâm.
Diệp Nhất Minh gật đầu cười:
- Mượn cơ hội này lịch lãm rèn luyện cũng tốt, bất quá nhất định phải nhớ kỹ, bảo vệ tánh mạng thứ nhất lập công thứ hai, ngàn vạn lần chớ tham công liều lĩnh.
Diệp sư huynh dặn dò để cho trong nội tâm Tần Hạo Hiên cảm động, rất trịnh trọng gật đầu.
Sau đó lại quay đầu nhìn Hình nói:
- Ngươi biến thành nhuyễn giáp, bảo vệ mấy chỗ hiểm trên người ta.
Hình cũng không nói nhảm, trực tiếp biến thành một nhuyễn giáp choàng lên người Tần Hạo Hiên, bảo vệ chỗ hiểm trọng yếu, đệ tử Thái Sơ giáo đi chặn giết tán tu quân địch, thế nhưng những tán tu kia cũng không phải ăn chay, mỗi lần đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ chặn giết, đều có tình huống đệ tử Thái Sơ giáo thương vong.
Mặc dù thủ đoạn của Tần Hạo Hiên nhiều, nhưng dù sao mới Tiên Miêu cảnh Thất diệp, nếu như đụng phải Tiên Miêu cảnh Tam Thập diệp hoặc lợi hại hơn, Tần Hạo Hiên ngay cả sức hoàn thủ cũng không có, hơn nữa rất nhiều tán tu đều có tuyệt chiêu cùng đòn sát thủ bảo vệ tánh mạng, Hình cũng không muốn chứng kiến Tần Hạo Hiên chết ở trong tay những tán tu kia.
Đi vào phòng nghị sự, ở đây hối hả tụ tập rất nhiều đệ tử Thái Sơ giáo, thô sơ xem xét cũng có gần trăm người.
Chứng kiến Tần Hạo Hiên mặc một bộ nhuyễn giáp tới, có không ít đệ tử thậm chí cười rộ lên, Tu Tiên giả đối chiến, sinh tử chỉ ở một ý niệm, đừng nói nhuyễn giáp bình thường, coi như trọng giáp lại có làm được gì?
Bởi vì Tần Hạo Hiên ở chỗ Từ Vũ đạt được Hành Khí Đan, làm không ít đệ tử ghen ghét, bọn hắn vốn xem thường Tần Hạo Hiên ăn cơm bao ôm đùi, không nghĩ tới Tần Hạo Hiên còn sợ chết như vậy, một chút khí khái nam nhân cũng không có.
Tần Dương hỗn tạp trong đám người, cùng với tiểu đệ tâm phúc của Lý Tĩnh dự định theo Tần Dương một tổ hại Tần Hạo Hiên, Liêu Càn Khôn tu vi Tiên Miêu cảnh Thập Ngũ diệp lạnh lùng nhìn Tần Hạo Hiên.
Liêu Càn Khôn nhẹ giọng nói:
- Tần sư huynh, tiểu tử này một bộ nhuyễn trứng, chúng ta có thể chọc giận hắn hay không?
- Theo ta được biết, Tần Hạo Hiên này rất có cốt khí, chọc giận hắn có lẽ không khó, hắn mặc thành như vậy, cũng là có tự mình hiểu lấy, không muốn chết quá sớm, dù sao ở đây cũng không phải Thái Sơ giáo, từng phút đồng hồ đều có thể chết.
Tần Dương âm thầm đánh giá Tần Hạo Hiên, chiến tích trước kia của tiểu gia hỏa này mình cũng nghe qua không ít, ăn mặc như vậy không phải sợ chết, mà là cẩn thận!
Thời điểm những đệ tử này nghị luận nhao nhao, Lý Tĩnh mặt mỉm cười đi đến chủ vị, thanh âm phía dưới lập tức nhỏ đi rất nhiều.
Tần Hạo Hiên nghi hoặc nhìn Diệp Nhất Minh, Diệp Nhất Minh giải thích:
- Các trưởng lão phân đệ tử chúng ta thành bốn đội chặn giết, trong từng đội lại có mười tiểu đội, mỗi tiểu đội ba người, đệ tử thực lực cảnh giới đạt tới Tiên Miêu cảnh Ngũ diệp nhất định phải gia nhập đội chặn giết, do hai đồng đội thực lực cường hoành mang theo cùng nhau đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, căn cứ thực lực tán tu sẽ có ban thưởng, Lý Tĩnh là đội trưởng một đội chặn giết.
Lý Tĩnh nhìn gần trăm tên đệ tử Thái Sơ giáo nói:
- Các vị sư huynh đệ, lại là một ngày mới, hôm nay đến phiên chúng ta chấp hành nhiệm vụ chặn giết. Ngày hôm qua, Tần Hạo Hiên sư đệ trong hàng đệ tử mới chúng ta trở về, bởi vì hiện tại Tần Hạo Hiên sư đệ đã đạt tới Tiên Miêu cảnh Thất diệp, dựa theo quy định đệ tử trên Tiên Miêu cảnh Ngũ diệp, đều cần tham gia nhiệm vụ chặn giết, sau khi Tây Môn Thắng phó đường chủ cân nhắc, quyết định sắp xếp Tần Hạo Hiên sư đệ vào đội chúng ta.
Lý Tĩnh dứt lời, nhìn Tần Hạo Hiên vừa cười vừa nói:
- Tần sư đệ, ngươi ở trong hàng đệ tử chúng ta là nhân vật nổi tiếng, nhưng tán tu quân địch cũng rất lợi hại, cho nên ta cố ý an bài cho ngươi hai đồng đội, Tần Dương sư huynh cùng với Liêu Càn Khôn sư huynh, có Tần Dương sư huynh cùng Liêu Càn Khôn sư huynh đi cùng, chỉ cần cẩn thận một ít, sẽ không có nguy hiểm gì.
Hắn vừa mới vừa dứt, lập tức vang lên vô số nghị luận:
- Nha! Lý sư huynh thực chiếu cố Tần Hạo Hiên, vậy mà sai Tiên Miêu cảnh Nhị Thập diệp Tần Dương sư huynh, còn có Tiên Miêu cảnh Thập Ngũ diệp Liêu Càn Khôn sư huynh chung một đội, chỉ cần đầu óc của Tần Hạo Hiên đừng rút gân, chắc chắn sẽ không gặp nguy hiểm rồi!
- Lý sư huynh thật sự là người tốt, theo hắn khẳng định có tiền đồ!
- Đúng vậy, thân là vô thượng tử chủng, tâm còn nhân hậu như vậy, đời này ta sẽ theo Lý sư huynh lăn lộn!
Lý Tĩnh nói lập tức chiếm được hảo cảm của rất nhiều người, tất cả mọi người cho rằng Lý Tĩnh chiếu cố Tần Hạo Hiên, khắp nơi suy nghĩ cho Tần Hạo Hiên, chỉ có số ít mấy người biết rõ Lý Tĩnh đánh cái bàn tính gì.
Mặc dù trong nội tâm Tần Hạo Hiên kinh ngạc, không biết trong hồ lô của Lý Tĩnh bán loại thuốc gì, bất quá vô sự mà ân cần, phi gian tức đạo.
Theo Lý Tĩnh chỉ điểm, Tần Hạo Hiên nhìn về phía hai đồng đội của mình, Tần Dương cùng Liêu Càn Khôn cũng đang nhìn mình, ánh mắt ba người chạm vào nhau, Tần Hạo Hiên cảm giác bọn hắn mơ hồ truyền ra địch ý.
Căn cứ trước kia Lý Tĩnh hại mình, Tần Hạo Hiên cơ hồ trong nháy mắt nhận định hắn khẳng định không có hảo ý, chỉ định hai người kia cho mình, hai người kia nói không chừng chính là hắn phái tới ngáng chân.
Chặn giết tán tu quân địch là sự tình nguy hiểm, chỉ cần đồng đội cố tình hại, mình sẽ rất nguy hiểm.
Sau khi an bài, Lý Tĩnh phát Thiên Mục phù, sau khi sử dụng Thiên Mục phù, có thể quan sát ra thực lực cảnh giới của Tu Tiên giả Tiên Miêu cảnh.
Hết thảy chuẩn bị sẵn sàng, các tiểu đội xuất phát.
Trước khi xuất phát, Diệp Nhất Minh dặn dò Tần Hạo Hiên nói:
- Lúc chặn giết tán tu quân địch đừng sính anh hùng, đụng phải có thể đánh thắng thì đánh, đánh không thắng ngàn vạn lần đừng trêu chọc!
Tần Hạo Hiên trịnh trọng gật đầu nói:
- Sư huynh yên tâm, ta có chừng mực!
- Bình an trở lại trọng yếu nhất.
Diệp Nhất Minh vỗ vai Tần Hạo Hiên.
Ở dưới ánh mắt không kiên nhẫn của Tần Dương thúc giục, Tần Hạo Hiên theo chân bọn họ ly khai.