Thái Sơ

Chương 453: Tại hạ thái sơ giáo tần hạo hiên (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Tần Hạo Hiên nghĩ nghĩ, tiểu cô nương này đã bị Vân Hạc Sơn Nhân bắt, nhưng lại chuẩn bị dùng nàng làm trận tâm khôi phục thương thế của mình, chắc có lẽ không phải người của Vân Hạc Sơn Nhân, hơn nữa vẻ mặt nàng thanh thuần không giống người xấu, vì vậy đi qua ngưng tụ Khai Thiên Trảm, chém đứt Khổn Tiên Thằng trên người nàng.

Sau khi thả nữ hài, Tần Hạo Hiên không để ý đến nàng nữa, mà tiếp tục nghiên cứu Càn Khôn phù.

Sau nửa ngày, Tần Hạo Hiên mới phát hiện nữ hài này không có ly khai, vì vậy kinh ngạc quay đầu nhìn nàng nói:

- Ngươi còn không về nhà sao? Tại đây hoang sơn dã lĩnh, hơn nữa phụ cận vẫn còn chiến tranh, tranh thủ thời gian về nhà đi, miễn cho cha mẹ ngươi lo lắng.

Dứt lời, Tần Hạo Hiên không lý nàng nữa, cùng Hình xuống núi, vừa đi vừa nhớ lại cấm chế vừa rồi.

Vừa rồi cấm chế kia không tính mạnh, chỉ là Tần Hạo Hiên không kịp đề phòng, cho nên chưa kịp dùng thần thức đi phá giải, chỉ cần nghiên cứu ra minh văn phân bố của cấm chế, thì rất nhanh có thể cởi bỏ.

Đi vài bước, Tần Hạo Hiên cảm giác không đúng, hắn quay đầu phát hiện, tiểu nữ hài được mình giải cứu kia lại vẫn theo ở phía sau mình, nhắm mắt theo đuôi, mình đi một bước nàng cũng đi một bước, mình dừng lại nàng cũng dừng lại.

- Ngươi là chuyện gì xảy ra a? Hiện tại không có việc gì tranh thủ thời gian về nhà, đi theo ta làm gì?

Tần Hạo Hiên kinh ngạc nhìn nữ hài này.

Hình ở một bên cười nói:

- Bằng hữu, ngươi cứu nàng, nàng cảm động quyết định lấy thân báo đáp nha! Ta xem đây là chuyện tốt, chuyện tốt!

Tần Hạo Hiên trợn trắng mắt, không chút yếu thế phản bác nói:

- Ta xem nàng là nhìn ngươi đẹp trai, cho nên đi theo đằng sau chúng ta nha.

- Vậy cũng không nhất định, ngươi quên Hồng Phấn Tiên Tử sao, nàng coi trọng ngươi không vừa ý ta! Đầu năm nay tiểu bạch kiểm như ta không làm ăn được rồi, haiii.

Hình âm dương quái khí nói:

- Ngươi nhìn ngươi xem, thân thể khỏe mạnh, còn rất có khí khái nam tử hán... Hiện tại bên ngoài rối loạn, nếu ta là nữ nhân, ta cũng phải tìm một nam nhân như ngươi mới có cảm giác an toàn!

Tần Hạo Hiên trừng Hình một cái, chẳng muốn tiếp tục ba hoa, hỏi nữ hài kia nói:

- Ngươi đi theo chúng ta, có chuyện gì cần giúp đỡ sao?

Nữ hài hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên nghe Tần Hạo Hiên và Hình đối thoại rất bất mãn, nàng nói:

- Ta đi theo các ngươi cũng không phải vừa ý các ngươi, chỉ là ta không biết rõ ta ở nơi nào!

- A, cái này đơn giản nha!

Tần Hạo Hiên rất nhanh nói các địa danh ở phụ cận, lúc trước hắn ở quân doanh, vì trốn chạy để khỏi chết cùng tránh né Xích Luyện Tử đuổi giết, từng chuyên môn nghiên cứu địa đồ, trí nhớ của Tu Tiên giả tốt hơn phàm nhân rất nhiều, cho nên địa danh trong vòng nghìn dặm hắn đều nhớ rõ.

Nhưng Tần Hạo Hiên nói địa danh ở bên này, nữ hài vẫn mê hoặc lắc đầu nói:

- Tường Long quốc là địa phương nào? Nghe cũng chưa từng nghe qua, hơn nữa ta cũng không biết đây là nơi nào, ngươi nói địa danh ta một cái cũng chưa từng nghe qua!

Hình ở một bên trêu ghẹo nói:

- Lão Tần, diễm phúc đưa tới cửa a, đừng cự tuyệt!

Tần Hạo Hiên đá hắn một cước, sau đó lại cao thấp đánh giá nữ hài này một lần, y phục trên người nữ hài này trước kia hắn chưa thấy qua, có phong cách khác Tường Long quốc rất lớn, hơn nữa nhìn nàng được giải cứu cũng không có lộ ra bối rối, vì vậy Tần Hạo Hiên hỏi:

- Ngươi có phải Tu Tiên giả hay không?

Con mắt nữ hài sáng ngời nói:

- Làm sao ngươi biết ta là Tu Tiên giả?

- Bởi vì lúc trước ta cùng Vân Hạc Sơn Nhân đánh nhau, ánh mắt của ngươi không kinh hãi, sau khi ta cứu ngươi, ngươi cũng rất trấn định!

Tần Hạo Hiên cười cười nói:

- Chỉ có hai loại khả năng, thứ nhất ngươi là Tu Tiên giả, thứ hai ngươi là người ngu, bất quá xem hình dạng của ngươi, không giống như người ngu nha!

- Ngươi mới là người ngu!

Nữ hài hờn dỗi, khuôn mặt tức giận có một phen phong tình khác, trên khuôn mặt nhỏ nhắn che một tầng nộ khí, hiển nhiên rất không vui vì Tần Hạo Hiên nói nàng là người ngu:

- Này, ngươi tên là gì? Ta gọi Lam Yên.

Trên cánh đồng bát ngát, gió lạnh thổi cỏ xanh không ngốc đầu lên được.

- Thái Sơ giáo Tần Hạo Hiên, hắn... gọi là Hình!

Tần Hạo Hiên mỉm cười giới thiệu.

Ánh mắt của Lam Yên trong veo đảo qua Tần Hạo Hiên và Hình, sau đó như có điều suy nghĩ nói:

- Thực lực hai người các ngươi cũng chả có gì đặc biệt nha!

Hình trừng mắt, vị Ma thiên tài đến từ U Tuyền Minh giới kia không chịu được người khác nói hắn không mạnh, hắn phẫn nộ nói:

- Ở đâu nhìn ra ta không được?

- Vừa rồi Vân Hạc Sơn Nhân kia, các ngươi cũng không có giết chết, hơn nữa nhìn quần áo các ngươi tả tơi chật vật như vậy, nói mình cường đại ai mà tin!

Lam Yên khinh thường đánh giá, hồn nhiên quên mất trước đó mình là tù nhân của Vân Hạc Sơn Nhân.

Nghe Lam Yên nói, Tần Hạo Hiên chỉ cười khổ, dầu gì cũng là ta cứu ngươi a, ngươi còn ở đây nói này nói kia, công kích ta cùng Hình thực lực yếu kém?

Được rồi, kỳ thật tu vi của ta xác thực không tính cao thâm.

Tần Hạo Hiên nhún vai khẽ mỉm cười, hào phóng thừa nhận nói:

- Lam Yên cô nương nói không sai, thật sự là chúng ta không được.

Hình hung hăng trừng Tần Hạo Hiên một cái nói:

- Ngươi nói mình không được là được rồi, đừng kéo lão tử lên! Lão tử cứu tiểu nương bì này, tiểu nương bì này lại còn nói lão tử không được? Không được cũng cứu được ngươi!

Dứt lời, Hình cao ngạo giơ cổ lên, không nhìn Lam Yên một cái.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)