Thái Sơ

Chương 451: Tiền bối ngượng ngùng (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Vân Hạc Sơn Nhân bụm lấy miệng vết thương đổ máu, ánh mắt dữ tợn nhìn nữ hài, tự nhủ:

- Vốn muốn giữ lại ngươi, nhưng hiện tại không cố kỵ được nhiều như vậy, chỉ có thể sớm dùng ngươi!

Lúc nói chuyện, Vân Hạc Sơn Nhân động tới miệng vết thương, lập tức ho khan, miệng vết thương chảy ra càng nhiều máu tươi, hắn lại dùng mấy hạt đan dược, máu mới dần dần đình chỉ.

- Vũ Phong trưởng lão chết tiệt, quả nhiên danh bất hư truyền, vậy mà lợi hại như vậy!

Ánh mắt của Vân Hạc Sơn Nhân âm lãnh, nhớ tới vừa rồi Vũ Phong trưởng lão dẫn động lôi điện chém ra một kiếm, hắn vẫn đang kinh hồn chưa định.

Nguyên bản hắn cho rằng mình cũng có được phi kiếm, ít nhất có thể cùng Vũ Phong trưởng lão so chiêu, lại không nghĩ rằng thực lực của đối phương lại to lớn như thế, kinh mạch đan điền của mình đều bị thương, nếu không thể kịp thời chữa trị, về sau thực lực cảnh giới chẳng những không cách nào tiến bộ, còn có thể lui bước.

Sau khi bắt được nữ hài ở trong cự thạch, Vân Hạc Sơn Nhân ném nàng đến trên đất trống, lại lấy ra một ít linh thạch, cùng với trận kỳ bắt đầu ở trên mặt đất bố trí phù trận, thỉnh thoảng ném vào miệng mấy viên đan dược, xem ra thương thế của hắn xác thực rất nghiêm trọng.

Tần Hạo Hiên trốn ở một bên hoàn toàn nín thở ngưng thần, tùy thời đánh lén Vân Hạc Sơn Nhân, Vân Hạc Sơn Nhân bị thương nặng cũng không nghĩ tới lúc này còn có người ngoài ở chỗ này.

Trong khoảng thời gian này Tần Hạo Hiên uống nước cũng lạnh kẽ răng, mấy ngày nay hắn làm sự tình không có một chuyện hài lòng, ví dụ như lúc này đây, chỉ cần chờ đợi thời cơ tốt nhất có thể ám toán Vân Hạc Sơn Nhân, nhưng hết lần này tới lần khác ở bên người Tần Hạo Hiên, lại xuất hiện một Tu Tiên giả Tiên Miêu cảnh.

Tu Tiên giả Tiên Miêu cảnh này là tiểu đệ tử của Vân Hạc Sơn Nhân, hắn vốn phụng lệnh canh giữ đỉnh núi, trông coi nữ hài, nhưng vừa rồi hắn có chút việc, cho nên đi ra một lát, không nghĩ tới lúc trở lại chứng kiến sư phụ trọng thương, cùng với Tần Hạo Hiên trốn ở một bên, rõ ràng không có hảo ý.

- Ngươi là ai, ở nơi này làm gì!

Hắn lớn tiếng quát lên.

Tần Hạo Hiên cả kinh, quay đầu lại xem xét, phát hiện tiểu đệ tử Tiên Miêu cảnh Thập diệp của Vân Hạc Sơn Nhân.

Lúc này trong nội tâm Tần Hạo Hiên phiền muộn không thôi, trong khoảng thời gian này thật sự là quá không may, không có một lần thuận lợi.

Tiên Miêu cảnh phát hiện hành tung mình này thực lực kém cỏi, bị gọi phá hành tung, Tần Hạo Hiên nổi giận, thân thể tựa như mãnh hổ bổ nhào qua, dùng cường độ thân thể của hắn cho dù đệ tử Thái Sơ giáo tu vi Tiên Miêu cảnh Thập Nhị diệp cũng không phải đối thủ, huống chi tán tu Tiên Miêu cảnh Thập diệp này.

Tần Hạo Hiên ngưng tụ Khai Thiên Trảm, Khai Thiên Trảm cấp bốn mang theo đao khí màu xanh, hung hăng trảm đầu đối phương, tên này không kịp kêu thảm một tiếng, đã bị Tần Hạo Hiên chém bay đầu, té trên mặt đất, chết không thể chết lại.

Nhìn thi thể trên đất, cùng với Vân Hạc Sơn Nhân phát hiện Tần Hạo Hiên tức giận không thôi, trong lòng Tần Hạo Hiên thầm hô:

- Chẳng lẽ ta thật không có tiềm chất đánh lén ám sát sao? Mỗi lần đều phải chính diện nghênh địch!

Tần Hạo Hiên biết rõ, cho dù Vân Hạc Sơn Nhân bị trọng thương, thực lực còn chưa tới một thành, cũng không phải hắn một Tu Tiên giả Tiên Miêu cảnh có thể đối phó.

Không chút do dự, Tần Hạo Hiên khởi động Vạn Lý Phù, thân thể như tiễn rời cung bay ra ngoài.

Vân Hạc Sơn Nhân nộ!

Trong nội tâm hỏa a!

Mình đường đường một Tiên Thụ cảnh, ngày bình thường tùy tiện đưa tay liền có thể nghiền áp Tiên Miêu cảnh, rõ ràng dám đến phản giết mình!

Hơn nữa thật bị đối phương theo dõi đến hang ổ!

Hôm nay liều mạng trọng thương, cũng muốn giết chết đối phương!

Sau khi Tần Hạo Hiên chạy đi, Vân Hạc Sơn Nhân cũng khống chế phi kiếm đuổi theo.

Lúc này tròng mắt Vân Hạc Sơn Nhân đỏ bừng, thề phải giết chết tiểu tử này!

Không chỉ báo thù đệ tử, trọng yếu hơn vì đối phương là người Thái Sơ giáo!

Người Thái Sơ giáo đều con mẹ nó đáng chết!

Tần Hạo Hiên nhìn lại, phát hiện Vân Hạc Sơn Nhân cùng hắn cách nhau bất quá năm trượng, nhưng tốc độ này đã là cực hạn của mình rồi, căn bản không có khả năng kéo xa, khoảng cách gần như vậy, chỉ cần Vân Hạc Sơn Nhân tùy tiện đánh một đạo linh pháp, mình cũng sẽ thịt nát xương tan.

- Không cách nào!

Tần Hạo Hiên cắn răng, lấy ra Tất Phương phù thú bán thành phẩm, Tất Phương phù thú này vốn chuẩn bị đối phó Xích Luyện Tử, nhưng hiện tại nếu không lấy ra cứu mạng, khẳng định nhìn không thấy mặt trời ngày mai rồi.

Vốn là đại lễ gặp mặt chuẩn bị cho Xích Luyện Tử, giờ khắc này... chỉ có thể đưa cho Vân Hạc Sơn Nhân mới gặp mặt hai lần!

Tất Phương phù thú bị Tần Hạo Hiên ném ra, ở dưới Tần Hạo Hiên điều khiển lập tức biến thành cao hơn người, chứng kiến Tất Phương phù thú lộ ra linh lực cường đại, Vân Hạc Sơn Nhân lập tức dừng chân, cảnh giác nhìn phù thú.

Ồ? Hình như là một bán thành phẩm?

Không phải Tất Phương phù thú chân chính!

Vân Hạc Sơn Nhân xem xét, Tần Hạo Hiên đã bị ta bức đến tuyệt cảnh, ngay cả phù thú không có luyện chế thành công cũng lấy ra cứu mạng, cái phù thú này Tần Hạo Hiên không luyện thành, nhưng Vân Hạc Sơn Nhân ta lại có thể luyện thành nha! Một khi luyện thành, uy lực sẽ tương đối lớn!

Dù đối mặt Vũ Phong chết tiệt kia, cũng có thể làm bị thương đối phương!

Tham niệm ở trong nội tâm Vân Hạc Sơn Nhân tàn sát bừa bãi.

Cho dù hắn là Tiên Thụ cảnh, nhưng dù sao cũng là tán tu, tán tu đạt được tài nguyên tu tiên cực kỳ khó khăn, trước mắt thậm chí có một Tất Phương phù thú bán thành phẩm, Vân Hạc Sơn Nhân sao còn nhịn được.

Bàn tay hắn lật lên, nhất thời linh lực ngưng tụ thành bàn tay to lớn, nắm lấy Tất Phương phù thú.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)