Lúc này Xích Luyện Tử cùng Vân Trung Hạc Sơn Nhân cũng khôi phục bình thường, Cửu trưởng lão ngự kiếm đi vào trước người Xích Luyện Tử, quát:
- Làm càn, dám tổn thương trưởng lão Thái Sơ Giáo ta, coi Thái Sơ Giáo ta không người sao!
Vân Trung Hạc Sơn Nhân nhìn thấy Vũ Phong, mặt xám như tro, Cửu trưởng lão Vũ Phong còn trên cả Cổ Vân Tử!
Nếu Đường Chủ của Thái Sơ Giáo thoái vị, mới có tư cách nếm thử tiến vào Trưởng Lão Viện, mà trưởng lão trong Trưởng Lão Viện, có thể nói là tinh hoa của Thái Sơ, nói Trấn Giáo Thần Khí cũng không đủ!
Vũ Phong vừa ra, Vân Trung Hạc Sơn Nhân biết muốn bắt Xích Luyện Tử cơ hồ không có hi vọng.
Chỉ là cứ như vậy rút đi? Vân Trung Hạc Sơn Nhân lại tuyệt đối không chịu, trận chiến này mình cơ hồ hao tổn hết tất cả, nếu cứ vậy rời đi, này không chỉ để địa vị của mình ở Thông Thiên Quan giảm xuống rất nhiều, hơn nữa muốn đột phá cũng không có!
Bây giờ hết thảy tiên duyên... Vân Trung Hạc Sơn Nhân đều ký thác vào trên người Xích Luyện Tử!
Hắn biết chỉ cần bắt được Xích Luyện Tử, mình mới có tương lai! Bây giờ Xích Luyện Tử đúng là thời khắc nất suy yếu nhất!
Nhìn thấy Vũ Phong trưởng lão đến, Xích Luyện Tử vội vàng đình chỉ Nghịch Nguyên thuật, lại tùy ý cấm pháp thiêu đốt, Tiên Thụ trong đan điền hắn chẳng mấy chốc sẽ thiêu đốt xong, một khi rơi về Tiên Miêu cảnh, lấy chút thọ nguyên còn sót lại của Xích Luyện Tử thì chỉ có chờ chết.
Đôi mắt của Vũ Phong trưởng lão băng lãnh, không có một chút sắc thái tình cảm, phi kiếm trong tay hắn quấn quanh lấy điện quang giống như tiểu xà, đây là Lôi Minh kiếm theo hắn thành danh!
Lôi Minh kiếm giương lên, trời xanh trong nháy mắt tối lại, chân trời nhanh chóng bay tới vô số mây đen, bap phủ phạm vi ngàn dặm cực kỳ chặt chẽ.
Ánh sáng bốn phía lập tức tối xuống, mà Lôi Minh kiếm trong tay Vũ Phong trưởng lão lại bộc phát sáng rực, trên thân kiếm quấn quanh điện quang dần dần biến lớn, cuối cùng làm trong mây đen không ngừng ấp ủ lôi điện.
- Ầm ầm!
Một tiếng sấm rền vang, đồng thời một đạo thiểm điện trực chỉ Lôi Minh kiếm, trong nháy mắt Lôi Minh kiếm bị thiểm điện bổ tới, Vũ Phong trưởng lão động, hắn vung vẩy phi kiếm trảm xuống, mục tiêu là Vân Trung Hạc Sơn Nhân!
Thiểm điện bị Vũ Phong trưởng lão dẫn dắt về phía Vân Trung Hạc Sơn Nhân, kiếm khí cùng thiểm điện hỗn tạp chung một chỗ, thiểm điện cùng kiếm khí xẹt qua chân trời, chiếu sáng ương khung, bẻ gãy nghiền nát chém về phía Vân Trung Hạc Sơn Nhân.
Thời điểm Vũ Phong trưởng lão chém xuống một kiếm, Xích Luyện Tử cũng không ngừng, hắn hận không thể giết Vân Trung Hạc Sơn Nhân hại hắn sử dụng cấm thuật, thiêu đốt Tiên Thụ chân nguyên kém chút ngã về Tiên Miêu cảnh, cũng ngưng tụ một đạo linh pháp đánh về phía Vân Trung Hạc Sơn Nhân.
Bất quá so sánh với một kiếm của Vũ Phong trưởng lão, linh pháp của Xích Luyện Tử uy lực cơ hồ có thể không cần tính.
Tần Hạo Hiên ở nơi xa quan sát hoàn toàn bị thủ đoạn dẫn động thiểm điện của Vũ Phong trưởng lão làm rung động, trước kia hắn nghe nói qua Tu Tiên Giả có thể dẫn động lực lượng thiên địa, nhưng cho tới bây giờ chưa thấy tận mắt, hiện tại rốt cục nhìn thấy, còn thấy rõ ràng như thế.
Bất quá Vân Trung Hạc Sơn Nhân có được phi kiếm cũng không phải quả hồng mềm, thời điểm Vũ Phong trưởng lão chém xuống một kiếm, hắn cũng giương phi kiếm trong tay lên, linh lực điên cuồng rót vào trong phi kiếm, kiếm thể dần dần trở nên sáng ngời, sau cùng tựa như mặt trời chói mắt, chiếu sáng hơn mười dặm đại địa.
- Là các ngươi bức ta!
Vân Trung Hạc Sơn Nhân rốt cục điên cuồng, hắn biết mình lại không liều mạng, rất có thể sẽ chết ở trong tay Vũ Phong trưởng lão liên thủ với Xích Luyện Tử, một viên Tá Thiên Đan có thể trong thời gian ngắn bạo tăng chiến lực, nhưng sẽ tổn hại căn cơ, trong nháy mắt bị hắn phục dụng!
Lực lượng! Lực lượng vô tận ở trong thân thể của Vân Trung Hạc Sơn Nhân phun trào, trước đó bị Vũ Phong chém ra thương thế lấy tốc độ mắt trần cũng có thể thấy khôi phục!
Xích Luyện Tử không có sử dụng cấm thuật công kích hắn dám khiêng, nhưng một kiếm này của Vũ Phong trưởng lão hắn không dám, bởi vì đây cũng là phi kiếm chính thức, mang theo lôi đình chi uy!
Phi kiếm trong tay Vân Trung Hạc Sơn Nhân sáng đến cực hạn, hắn nhắm về phía Vũ Phong trưởng lão bổ tới một kiếm.
Một tiếng long ngâm kinh thiên vang vọng chân trời, từng tiếng gầm chấn vỡ cây cỏ phương viên trăm dặm, nham thạch cũng bị rung ra vết nứt.
Lấy thổ địa dưới chân Vân Trung Hạc Sơn Nhân làm điểm xuất phát, một khe hở rộng chừng trăm trượng, sâu không thấy đáy xuất hiện, sau đó lấy tốc độ cực nhanh lan tràn đến dưới chân của Vũ Phong trưởng lão cùng Xích Luyện Tử.
Xích Luyện Tử biến sắc, nhìn kiếm khí trên bầu trời, cùng đại địa bởi vì đạo kiếm khí kia mà vỡ ra khe hở to lớn, đây mới là thực lực chân chính của Vân Trung Hạc Sơn Nhân khi sử dụng phi kiếm!
Trên bầu trời, hai đạo kiếm khí của Vũ Phong trưởng lão cùng Vân Trung Hạc Sơn Nhân va chạm vào nhau, kiếm khí của Vân Trung Hạc Sơn Nhân rõ ràng yếu hơn, kiếm khí bị đánh tan, Vân Trung Hạc Sơn Nhân bóp nát Hộ Thân Phù, đồng thời vận linh lực hộ thể, nỗ lực đón lấy kiếm khí còn sót lại của Vũ Phong trưởng lão cùng linh pháp của Xích Luyện Tử.
Vân Trung Hạc Sơn Nhân phun ra một ngụm máu tươi, rốt cuộc đứng không vững, lảo đảo quỳ một chân trên đất, nửa ngày dậy không nổi, bởi vì một kiếm kia của Vũ Phong trưởng lão có lôi điện chi uy, Vân Trung Hạc Sơn Nhân bị điện giật đến độ chết lặng.
Cùng lúc đó, một màn khiến cho người không tưởng tượng được xuất hiện, dưới chân Vũ Phong trưởng lão cùng Xích Luyện Tử bỗng nhiên tuôn ra vô số kiếm khí điên cuồng, trong nháy mắt bao vây Vũ Phong trưởng lão cùng Xích Luyện Tử lại.
Vũ Phong trưởng lão nhướng mày, hắn vốn nghi hoặc tại sao kiếm khí của Vân Trung Hạc Sơn Nhân lại yếu như thế, chẳng lẽ ở lúc sinh tử còn giấu dốt? Lại không ngờ tới kiếm khí của đối phương chia làm hai bộ phận, một đạo nghênh đón kiếm khí của mình, một đạo từ trong lòng đất công kích mình và Xích Luyện Tử.
Hắn biết mình khẳng định không thể lấy một địch hai, cho nên liều mạng thụ thương, cũng phải làm phe mình bị thương, như vậy hi vọng mới lớn hơn.
Trong vòng một ngày, Vân Trung Hạc Sơn Nhân lần thứ ba siêu phụ tải dùng Vạn Kiếm Quy Nhất!
Chiêu này của Vân Trung Hạc Sơn Nhân rất xinh đẹp, cho dù Vũ Phong trưởng lão một mực cầm kiếm ngang dọc, một bộ không dính khói lửa nhân gian ở dưới kiếm khí điên cuồng cũng động dung, phi kiếm trong tay nhanh chóng vung vẩy, đánh tan những kiếm khí này.
Về phần Xích Luyện Tử thì hoảng sợ liên tục bóp nát mấy tấm Hộ Thân Phù, nhưng những Hộ Thân Phù này đều là chính hắn luyện chế, năng lực phòng ngự không mạnh, bị kiếm khí phá nát, đường đường cường giả Tiên Thụ cảnh miễn cưỡng dựa vào linh lực hộ thể bảo vệ nơi yếu hại, nhưng toàn thân không biết bị cắt ra bao nhiêu vết thương, quần áo tả tơi máu me đầm đìa.