Vân Trung Hạc Sơn Nhân vẫy tay một cái, phi kiếm lần nữa trở lại trên tay hắn, hắn lạnh lùng nhìn Xích Luyện Tử nói:
- Có chút bản lĩnh, bất quá ngươi khó thoát khỏi cái chết!
Ngón trái cùng ngón giữa trái của Vân Trung Hạc Sơn Nhân khép lại, hung hăng điểm lên tâm mạch của mình, một ngụm tinh huyết từ trong miệng hắn phun đến tay phải, sau đó xoay tay phải lại, linh lực ngưng tụ tinh huyết của Tiên Thụ cảnh hóa thành bàn tay to lớn xuất hiện ở giữa không trung, bàn tay này quá lớn, sau khi nó xuất hiện ngay cả ánh sáng cũng bị che khuất, ép về phía Xích Luyện Tử.
- Cự Linh Thủ!
Vân Trung Hạc Sơn Nhân dùng tinh huyết ngưng tụ thành Cự Linh Thủ, cách làm sát phạt quyết đoán này để Xích Luyện Tử trợn mắt hốc mồm, lúc này coi như tốc độ của hắn lại nhanh, cũng không cách nào ở trước khi Cự Linh Thủ vỗ xuống thoát khỏi phạm vi.
Trong lòng Xích Luyện Tử thậm chí dâng lên cảm giác bất lực, cự thủ này phảng phất như Thiên Thần Chi Thủ, có thể đập mình thành bột mịn.
Nhìn ánh mắt của Xích Luyện Tử tuyệt vọng, Vân Trung Hạc Sơn Nhân cười lạnh, coi như ngươi xuất thân Thái Sơ Giáo, học vô số công pháp tu tiên, trên người có nhiều thủ đoạn bảo mệnh lại như thế nào? Ngươi không có phi kiếm chính thức, chỉ có thể dựa vào thiêu đốt Tiên Thụ thọ nguyên cùng ta liều mạng.
Lão tử có phi kiếm, xem như tán tu, mài cũng có thể mài chết ngươi! Chỉ cần thực lực cảnh giới của ngươi ngã về Tiên Miêu cảnh, ngươi còn có chỗ trống hoàn thủ sao?
Vân Trung Hạc Sơn Nhân nghĩ bản thân là tán tu, bị những Tu Tiên Giả của đại phái xem thường, nhưng từ khi mình đạt được thanh phi kiếm này, ai còn dám xem thường mình! Xích Luyện Tử chỉ là kết cục!
Cảm giác một kiếm nơi tay ta có thiên hạ, thật sự là quá sảng khoái!
Không tốt!
Tần Hạo Hiên từ đầu đến cuối không có tìm ra thời cơ tất sát, nhưng bây giờ lại không thể tiếp tục chờ đợi! Đợi thêm nữa, mình sẽ nhặt xác cho Xích Luyện Tử!
Không phải cơ hội tốt, nhưng lại không thể không ra tay!
Tần Hạo Hiên sớm đã ngưng tụ kiếm thần thức trong phút chốc bắn trúng Vân Trung Hạc Sơn Nhân!
Chỉ có thần thức mới có thể nhìn thấy kim kiếm đánh xuyên đại não của Vân Trung Hạc Sơn Nhân, Cự Linh Thủ ở trên không trung có chút dừng lại!
Chỉ một cái nháy mắt!
Nhưng cái nháy mắt này, lại đủ để Xích Luyện Tử thoát khỏi phạm vi của Cự Linh Thủ!
Một cái nháy mắt sau, Cự Linh Thủ ầm vang rơi xuống! Chỉ là nó đập không mà thôi!
Đau nhức! Vân Trung Hạc Sơn Nhân đau nhức kém chút từ trên không rơi xuống!
Hắn không biết vừa rồi phát sinh cái gì, nhưng cảm thấy nguy hiểm, khiến cho hắn trước tiên phóng ra Bát Quái Hộ Thể Đại Pháp, tám tám sáu tư quẻ tạo thành tấm chắn bảo vệ quanh người hắn, phòng bị nguy hiểm không biết.
Cũng ở thời khắc này, Tần Hạo Hiên cảm giác được một cỗ kiếm khí cuồn cuộn như Ngân Hà từ trên trời giáng xuống, kiếm khí kia khóa chặt Vân Trung Hạc Sơn Nhân, bên trong mang theo vị đạo của Thái Sơ!
- Cuồng đồ! Nạp mạng đi!
Một kiếm chi uy trảm thiên đoạn địa, kiếm khí ngàn trượng quán chú cửu thiên!
Một kiếm này đến quá nhanh! Một kiếm này đến quá hung! Một kiếm này tới hoàn toàn là ngay sau khi Tần Hạo Hiên công kích, này làm hắn còn không tĩnh hồn lại!
Hắn không kịp trốn tránh! Thậm chí không kịp phản kích!
Bát Quái Hộ Thể Đại Pháp của Vân Trung Hạc Sơn Nhân đón lấy một kiếm này!
Như tiếng sấm ngày hè, khắp nơi chấn động, cây cối bốn phía bị chấn bay lên, Bát Quái Hộ Thể Đại Pháp của Vân Trung Hạc Sơn Nhân vỡ vụn, phun ra một ngụm máu tươi!
Kiếm khí chẳng những phá hủy Bát Quái Hộ Thể Đại Pháp, còn đánh lên người Vân Trung Hạc Sơn Nhân, nếu không phải dưới đạo bào của Vân Trung Hạc Sơn Nhân có giấu Phù Giáp, một kiếm này đã sớm lấy mạng của hắn!
Vân Trung Hạc Sơn Nhân thất kinh, người tới kiếm khí quá mạnh, vậy mà có thể chém nát Bát Quái Hộ Thể Đại Pháp của mình! Thực lực người đến kia tuyệt đối viễn siêu mình, hơn nữa người này rõ ràng cũng dùng một thanh phi kiếm chính thức.
Hắn nhìn về phía đông nam, chỉ thấy một lão giả mặc trường bào màu nâu, khống chế một thanh phi kiếm, kéo lấy kiếm quang nhanh chóng bay tới, mà Xích Luyện Tử nhìn thấy lão giả này, ánh mắt tuyệt vọng lóe ra kinh hỉ.
- Cửu trưởng lão!
Tần Hạo Hiên ở nơi xa nhìn thấy lão giả này rất nhanh nhận ra, là người lúc trước bắt Huyết Yêu đi, Cửu trưởng lão… Vũ Phong trưởng lão.
Nhớ tới một kiếm của Vũ Phong trưởng lão cắt nát cự thủ, tựa hồ giản dị không có gì lạ, nhưng uy lực lại mạnh hơn Vân Trung Hạc Sơn Nhân quá nhiều, đã đạt tới cảnh giới phản phác quy chân.
- Mạnh! Thật quá mạnh!
Hình hóa thành khải giáp nhìn thấy một kiếm này, không khỏi kinh ngạc đánh giá:
- Mười Vân Trung Hạc Sơn Nhân cũng không phải đối thủ của Vũ Phong trưởng lão!