Thái Sơ

Chương 442: Ngao cò đánh nhau cùng ngư ông (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Không chỉ là không có sức hoàn thủ!

Con kiến hôi! Chỉ là con kiến hôi! Tu sĩ Tam Thập diệp đối mặt Tiên Thụ cảnh, chỉ là con kiến hôi!

Giờ khắc này, Tần Hạo Hiên cũng minh bạch vì sao Phó Đường Chủ dẫn đội sẽ nhìn phàm nhân như vậy, ngay cả Tam Thập diệp ở trong mắt hắn cũng là con kiến hôi, như vậy phàm nhân ở trong mắt hắn lại tính là cái gì!

Tất cả binh lính phàm nhân bị một đạo kiếm khí kia dọa đến mồ hôi lạnh chảy ròng, đấu chí hoàn toàn không có, kiếm khí kia so với mặt trời còn chói mắt hơn, càng làm cho không ít binh lính phàm nhân tận mắt thấy đạo kiếm khí này mù ngắn ngủi!

- A! Ta làm sao không nhìn thấy...

- Một mảnh trắng xóa, chung quanh không có cái gì, ta đang ở địa ngục sao?

...

Dốc hết toàn lực, nhưng ở trước mặt thực lực tuyệt đối chỉ là tấm màn che.

Vạn Diệu bị một kiếm chém trọng thương thần sắc kinh hãi, la lớn:

- Tiền bối, tiền bối, ta chính là môn hạ đệ tử của Thái Sơ Giáo, giữa chúng ta có thể có chút hiểu lầm, xin tiền bối kiếm hạ lưu tình!

Biết mình căn bản không phải đối thủ người tới, Vạn Diệu dời sư môn ra, hi vọng đối phương thủ hạ lưu tình.

- Hừ!

Trung niên nam tử kia hừ lạnh nói:

- Vân Trung Hạc Sơn Nhân ta không cần cho Thái Sơ Giáo mặt mũi!

Vân Trung Hạc Sơn Nhân!

Nghe được năm chữ này, Vạn Diệu rốt cuộc nhịn không được, đặt mông ngồi dưới đất.

Vân Trung Hạc Sơn Nhân ở trong Tường Long quốc là tán tu nổi danh, người này có thực lực Tiên Thụ cảnh, hơn nữa có một thanh phi kiếm chính thức, tính cách hỉ nộ vô thường, ba mươi năm trước Vân Trung Hạc Tam Kiệt bởi vì giết đệ tử Tự Nhiên Đường, bị Cổ Vân Tử đang hành tẩu nhân gian biết, Cổ Vân Tử tìm tới cửa, song phương ra tay đánh nhau!

Sau cùng Vân Trung Hạc Tam Kiệt chỉ còn Vân Trung Hạc Sơn Nhân, hai người khác đều chết ở trong tay Cổ Vân Tử.

Có thể ở dưới kiếm của Cổ Vân Tử còn sống đào tẩu, này cũng không phải sự tình mất mặt gì, ngược lại là một sự tình đáng giá kiêu ngạo!

Cũng bởi vì trận chiến này, Vân Trung Hạc Sơn Nhân nhất chiến thành danh, mấy Đại Giáo đều từng phát ra mời, kết quả đều bị cự tuyệt.

Cổ Vân Tử một mực tìm kiếm người này, muốn diệt sát, nhưng hết lần này tới lần khác người này giảo hoạt thông minh, Cổ Vân Tử thủy chung không thể tìm được tung tích.

Ở trong ánh mắt sợ hãi của Vạn Diệu, Vân Trung Hạc Sơn Nhân giơ kiếm, lại vung ra một đường kiếm khí màu trắng, kết thúc tính mạng hắn.

Giết Vạn Diệu xong, Vân Trung Hạc Sơn Nhân thu hồi phi kiếm, lạnh lùng nhìn quân đội song phương chém giết, lại không động thủ, tựa hồ đang suy nghĩ cái gì.

Thấy cảnh này, Tần Hạo Hiên nói:

- Trước đó một kiếm của hắn đủ để chém giết một mảng lớn binh lính phàm nhân, thế nhưng hắn lại cực kỳ cẩn thận khống chế kiếm khí, không có thương tổn đến một phàm nhân, hắn lĩnh ngộ kiếm cực kỳ đáng sợ!

Hình cười lạnh một tiếng, nói:

- Đó là hắn lười giết... Người này rất kiêu ngạo nha!

Tần Hạo Hiên đầu tiên là sững sờ, sau đó hiểu được, Vân Trung Hạc Sơn Nhân này không chỉ thủ đoạn độc ác, đồng thời cũng cực kỳ kiêu ngạo, hắn cho rằng giết những phàm nhân này, sẽ bẩn phi kiếm của mình, cho nên mới một kiếm né tránh tất cả phàm nhân.

- Thì ra là thế!

Tần Hạo Hiên nhớ lại một kiếm kia, không khỏi cảm khái nói:

- Thực lực của hắn quá mạnh, so với mấy Tu Tiên Giả trước đó mạnh hơn quá nhiều!

Hình nghiêm túc gật đầu, nói:

- Tu Tiên Lộ từ từ, một diệp một bậc thang! Ngươi bây giờ cảm giác tu luyện không khó khăn, sinh diệp tựa hồ rất đơn giản, đó là bởi vì hiện tại ngươi có đầy đủ tư nguyên tu tiên, giống như Hành Khí Đan ngay cả Chưởng Giáo của Thái Sơ Giáo cũng khó có khả năng có, ngươi lại có, tốc độ tu luyện của ngươi tự nhiên nhanh! Nếu như ngươi không có nhiều tư nguyên tu tiên như vậy, chỉ sợ sinh ra một diệp cũng khó khăn.

Hình nói là lời nói thật, Tần Hạo Hiên không thể không gật đầu đồng ý, nếu như không phải mình có tiểu xà thần kỳ, linh hồn có thể bám vào đi Tuyệt Tiên Cốc tìm kiếm thiên tài địa bảo, tốc độ tu luyện khẳng định không như bây giờ!

Nếu đổi thành Trương Cuồng, Lý Tĩnh… có được nhiều tài nguyên tu tiên như mình, tốc độ tu luyện khẳng định càng kinh người!

Đây chính là tử chủng cùng nhược chủng khác nhau.

Hình xoay chuyển lời nói, nói:

- Coi như tài nguyên tu tiên của ngươi nhiều, nhưng thời điểm đến Tiên Miêu cảnh Tứ Thập diệp, tu luyện cũng sẽ khó khăn! Sau Tiên Miêu cảnh Tứ Thập diệp, mỗi ra một diệp khó như lên trời, càng đừng đề cập tu luyện tới Tiên Thụ cảnh, mỗi một Tu Tiên Giả tu luyện đến Tiên Thụ cảnh, đều có thiên tư cùng đại cơ duyên cực cao.

Tần Hạo Hiên tán thành gật đầu, sư phụ hắn tu luyện cả đời, lại vẫn chỉ là Tiên Miêu cảnh, thực lực cảnh giới thậm chí không bằng đệ tử chân truyền của tứ đại đường còn lại, ở trong đó tài nguyên tu tiên thiếu là nguyên nhân chính, mà nguyên nhân khác là tư chất cùng cơ duyên không bằng người.

Hình nhìn trung niên nam tử, lại nhìn Tần Hạo Hiên, nói:

- Ta đoán chừng hắn khả năng cũng là sư phụ của Hoa Dương! Ngươi chuẩn bị làm sao bây giờ?

Tần Hạo Hiên cười khổ một tiếng:

- Đánh khẳng định là không thể nào, hắn tùy tiện một kiếm có thể chém ta thành bụi phấn, bất quá hiện ta ta đang sử dụng Phàm Nhân phù, hắn cũng tìm không ra ta, chờ bên này binh bại, sau đó chúng ta đóng vai thành tù binh phổ thông, lại tùy thời đào vong!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)