- Ha ha!
Hồng Phấn Tiên Tử cười rộ lên, nhào vào trên người Tần Hạo Hiên nàng đang muốn hôn bờ môi của Tần Hạo Hiên.
Lúc này lại không ra tay còn đợi khi nào!
Tần Hạo Hiên lập tức quyết định, thần thức ngưng tụ thành một thanh tiểu kiếm, đột nhiên công kích Hồng Phấn Tiên Tử dâm tâm thượng não, hoàn toàn không có một chút phòng bị.
Linh hồn bị công kích, Hồng Phấn Tiên Tử kêu thảm một tiếng, sắc mặt trắng bệch, ngừng tại nguyên chỗ.
Tần Hạo Hiên lần nữa thúc dục Quỷ Thần Hàng Lâm, một con lệ quỷ lập tức từ trong cánh tay xông tới, dựa theo ý niệm của Tần Hạo Hiên, một quyền đánh vào đầu lâu của Hồng Phấn Tiên Tử.
- Ba!
Tựa như một cái dưa hấu bị rớt bể, đầu của Hồng Phấn Tiên Tử bị đánh nấu nhừ, máu đỏ bạch óc tung tóe lên mặt Tần Hạo Hiên, Tần Hạo Hiên sợ Hồng Phấn Tiên Tử bị đánh bể đầu còn không chết, vì vậy lập tức chỉ huy Quỷ Binh xé nát thân thể của nàng.
Nếu Hồng Phấn Tiên Tử còn có ý thức, chỉ cần hơi né tránh hoặc dùng linh lực hộ thể, khả năng chỉ trọng thương mà sẽ không chết thảm như thế, đáng tiếc thần thức của nàng bị Tần Hạo Hiên đánh trúng, làm cho trong óc trống rỗng, hoàn toàn không có hành vi ý thức rồi.
Đá văng thi thể của Hồng Phấn Tiên Tử ra, Tần Hạo Hiên thở thở ra một hơi, không nghĩ tới Hồng Phấn Tiên Tử lại có hứng thú với mình, khiến cho mình trở tay không kịp, khá tốt thời khắc mấu chốt đánh chết nàng, nếu thật sự chính diện quyết đấu, dựa theo nhật ký ghi lại, thật đúng là khó giải quyết.
Mặc dù Tần Hạo Hiên có Vô Hình Kiếm, nhưng mỗi khi sử dụng Vô Hình Kiếm một lần cơ hồ đều rút sạch toàn bộ linh lực, nhẹ thì tiên mầm tiên diệp uể oải, nặng thì trực tiếp chết héo, như vậy mình coi như xong, hơn nữa linh lực nhất thời bán hội cũng không khôi phục được, cho nên không đến thời khắc mấu chốt, Tần Hạo Hiên chắc chắn sẽ không sử dụng Vô Hình Kiếm.
Tần Hạo Hiên lau vết máu trên mặt, Hình ở một bên chế nhạo nói:
- Ngươi nguyên bản muốn ta đi sắc dụ nàng, kết quả người ta chướng mắt tiểu bạch kiểm ẻo lả, ngược lại cảm thấy hứng thú với ngươi! Ai, đáng thương ngươi thiếu chút nữa thất thân rồi...
Tần Hạo Hiên không có hứng thú cùng Hình đấu võ mồm, thu lại cái túi chứa tài vật trên người Hồng Phấn Tiên Tử, ở phụ cận tìm dòng suối rửa sạch sẽ vết máu toàn thân, lại dùng linh lực làm khô quần áo.
Sau khi vệ sinh sạch sẽ, Tần Hạo Hiên lật lên cái túi của Hồng Phấn Tiên Tử.
Hình ở một bên cười hèn mọn bỉ ổi cũng gom góp tới, con mắt tỏa ánh sáng, miệng nói:
- Kiểm tra chiến lợi phẩm a! Oa ha ha, khẳng định lại thu hoạch lớn!
Tần Hạo Hiên ở trong túi của nàng tìm được 20 viên Linh Thạch hạ nhị phẩm, tăng thêm 50 viên Linh Thạch hạ nhị phẩm của Hoa Dương, cùng với một ngàn Linh Thạch hạ tam phẩm của mình, Tần Hạo Hiên tổng cộng có tám ngàn viên Linh Thạch hạ tam phẩm rồi.
Tần Hạo Hiên thở dài một hơi, vấn đề Linh Thạch khan hiếm cuối cùng giải quyết, bất kể là đụng phải nguy hiểm sử dụng Vạn Lý Phù, hay sử dụng Phàm Nhân Phù, hoặc sau này đối phó Xích Luyện Tử, kíp nổ Tất Phương phù thú bán thành phẩm cần Linh Thạch cũng không sai biệt lắm đủ rồi, ít nhất sẽ không giống như bây giờ che khuỷu tay rách vạt áo.
Còn tìm được một phù thú, cùng với bút ký thao tác phù thú, để cho Tần Hạo Hiên ngoài ý muốn nhất là, còn tìm được một bản võ học thế gian.
Trước kia Hồng Phấn Tiên Tử này vào rừng làm cướp, trước khi tu tiên võ công hết sức lợi hại, sau khi tu tiên, người khác chỉ biết sử dụng linh pháp chiến đấu cấp thấp Khai Thiên Trảm, Kim Quang Chùy… nhưng nàng lại suy nghĩ khác người, dung hòa võ học phàm nhân vào linh pháp chiến đấu, sáng tạo một bộ chiêu thức chiến đấu mới, trên quyển sách này ghi chép chiêu thức của nàng, còn có không ít tâm đắc dung nhập võ học thế gian vào linh pháp.
Tần Hạo Hiên lật xem một lần, không khỏi khen:
- Nữ nhân này xác thực lợi hại, nếu như chính diện quyết đấu, chúng ta khả năng còn không phải đối thủ của nàng! Thái Sơ giáo chúng ta cũng có người nghiên cứu dung nhập võ học phàm nhân vào linh pháp chiến đấu, nhưng hiệu quả quá mức bé nhỏ, mà nàng bằng vào giải thích độc đáo của mình, sáng tạo ra chiêu thức uy lực còn mạnh hơn Khai Thiên Trảm!
Hình không có hứng thú với chiêu thức chiến đấu của Hồng Phấn Tiên Tử, ngược lại nhìn chằm chằm phù thú của nàng, mắt sáng lóng lánh nhìn Tần Hạo Hiên nói:
- Lão Tần, chúng ta cùng một chỗ giết nhiều Tu Tiên giả như vậy, tất cả chỗ tốt đều bị ngươi chiếm được, ngươi như thế nào cũng phải phân cho ta một chút chứ? Nếu không... Ngươi cho ta một con phù thú đi!
Tần Hạo Hiên nhìn Hình, hắn nói cũng có đạo lý, liền hỏi:
- Ngươi không phải ma sao? Ma cũng có thể thao túng phù thú, thao túng được sao?
- Mói giỡn, mặc dù phù thú là thủ đoạn của Tu Tiên giả các ngươi, nhưng đối với thiên tài như ta mà nói, phương pháp thao túng vừa xem đã biết, hoàn toàn không thành vấn đề!
Tần Hạo Hiên ném phù thú cho Hình nói:
- Vậy thì cho ngươi chơi đi! Tốt rồi, lại giết một cái, chúng ta có thể trở về!
Hình đại hỉ, tiếp nhận phù thú cùng với cách thao túng, vừa đi theo sau lưng Tần Hạo Hiên, vừa giống như sói đói nhìn cách thao túng phù thú, nhìn ra được hắn rất có hứng thú với phù thú.
Trở lại doanh trướng, Hình cũng xem xong cách thao túng phù thú, không thể không nói thiên tư của Hình rất không tồi, hắn chưa từng thao túng qua phù thú rất nhanh thao tác được quen thuộc.
Tần Hạo Hiên lại cầm lấy quyển nhật ký của Từ Trường Sinh, mở ra nói:
- Ám sát hai cái, hiện tại chỉ còn Long Thiên Ngạo!
- Còn có hai cái!
Hình không chút do dự phản bác:
- Ngươi quên Hoa Dương đưa tin cho sư phụ hắn rồi hả?
Tần Hạo Hiên nhíu mày, hắn đã nhìn kỹ toàn bộ quyển nhật ký một lần, trong nhật ký hoàn toàn không có nói sư phụ hắn là cảnh giới gì, có át chủ bài gì, ngẫu nhiên nhắc tới sư phụ, từ trong lời nói có thể nhìn ra được Từ Trường Sinh rất tôn sùng cùng kính sợ sư phụ.
Xem ra sư phụ này thật đúng là chuyện phiền toái!
Tần Hạo Hiên nghĩ nghĩ nói: