Thái Sơ

Chương 424: Cơ duyên đưa tới không ai từ chối (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Nghe xong kế hoạch của Hình, Tần Hạo Hiên nhíu mày:

- Khu động Phàm Nhân Phù một lần cần 500 viên Linh Thạch hạ tam phẩm, vạn nhất nếu giết không được hắn, sẽ lãng phí 500 viên Linh Thạch rồi!

Hình trừng Tần Hạo Hiên một cái, dụ dỗ nói:

- Cầu phú quý trong nguy hiểm mà! Ngươi không thấy trong nhật ký nói, Hoa Dương này chẳng những giỏi về luồn cúi kiếm tiền, lại rất tiết kiệm sao! Dùng Từ Trường Sinh hiểu rõ sư huynh của hắn, trên người rất có thể có tám ngàn viên Linh Thạch hạ tam phẩm, chỉ cần chúng ta giết hắn, tám ngàn viên Linh Thạch kia chính là của chúng ta rồi! Dựa theo kế hoạch của ta, chỉ cần ngươi dẫn hắn đi sơn động, trên đường đừng lộ ra sơ hở, chúng ta có mười phần nắm chắc giết hắn!

Tần Hạo Hiên cảm thấy có đạo lý, gật đầu nói:

- Kế hoạch của ngươi không tệ, nếu thật thành công, Linh Thạch kia chúng ta cũng sớm phân chia đi?

Hình nghe xong nóng nảy, nói gấp:

- Bản ma không tham, kế sách là bản ma nghĩ ra được, vậy thì bốn sáu! Ta sáu ngươi bốn!

- Hai tám?

- Bằng không thì không thương lượng nữa. Ngươi biết không? Tri thức là vô giá! Ta phân ngươi bốn thành, là nể tình hai ta đồng sinh cộng tử...

- Ta muốn biết, Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp giá trị bao nhiêu tiền?

- Ta bỗng nhiên suy nghĩ thấy, chia 4:6 mà nói, bản ma sẽ lương tâm bất an, không bằng bảy ba đi! Ta ba, ngươi bảy, ngươi thấy thế nào?

- A?

Tần Hạo Hiên không có hảo ý đánh giá Hình.

- Hai tám?

- A?

- Mẹ nó! Làm người không nên quá tham! Chẳng lẽ muốn một chín sao? Vậy không bằng đưa ngươi toàn bộ cho xong!

- Đa tạ Hình đại lão gia ban thưởng...

Tần Hạo Hiên ôm quyền nói:

- Những ngày này Ttểu đệ bị Xích Luyện Tử đuổi giết như chó, đợi tiểu đệ có đầy đủ tài nguyên, ngày sau nhất định chia đều với Hình đại lão gia. Chỉ là lần này, nếu buôn bán lời... Kính xin cho tiểu dùng toàn bộ a...

Hình bất đắc dĩ gật đầu, cũng không thể thật sự nhìn lão gia hỏa kia làm thịt Tần Hạo Hiên, mà mình một hơi ăn hết tám ngàn Linh Thạch, cũng không khôi phục đến trình độ có thể khiêu chiến Xích Luyện Tử, trọng yếu nhất là... ăn tươi tám ngàn viên Linh Thạch cũng phải tiêu hóa một thời gian rất dài.

Tần Hạo Hiên suy nghĩ toàn bộ kế hoạch một lần:

- Còn có một vấn đề, Vô Hình Kiếm của ta trân quý như vậy, ta cũng không dám tùy tiện ném ở trong sơn động, dù sao ngươi biết biến hình, dứt khoát biến thành một đống than đá đi, sau khi hắn đến ngươi lại đột nhiên giết ra, như vậy càng có thể xuất kỳ bất ý đánh úp!

- Than đá? Ngươi nói để cho lão tử biến thành than đá?

Hình chỉ vào mình, dùng ánh mắt không thể tin nhìn Tần Hạo Hiên:

- Ngươi biết ta là Ma thiên tài của U Tuyền Minh giới không? Ngươi biết loại thiên tài như ta ma tôn nghiêm trân quý như thế nào không, thưởng thức cao bao nhiêu không? Vậy mà ngươi bảo ta biến thành một đống than đá? Loại sự tình không có phẩm chất này ta không làm!

Hình quả quyết lắc đầu cự tuyệt, kiên quyết không làm.

Tần Hạo Hiên lại không để ý tới hắn cự tuyệt, hai tay mát xa bả vai cho Hình:

- Vô Hình Kiếm của ta dùng không tốt mà nói, có thể sẽ làm bị thương căn cơ, ảnh hưởng về sau tu vi tiến triển, chẳng lẽ ngươi thật nhẫn tâm nhìn tu vi ta không tăng lên sao?

- Mẹ nó! Ngươi thắng!

Hình tức giận nói:

- Chớ có xoa nữa... lão tử cảm thấy nỗi da gà, lão tử chỉ thích Ma nữ. Ngươi nhớ rõ, ngươi lại thiếu lão tử một nhân tình. Ngươi vẫn mang Vô Hình Kiếm ở trên người đi, vạn nhất ngu xuẩn kia nghĩ quẫn, biết có Linh Thạch, lại không có ý định để ngươi dẫn đường trực tiếp tiêu diệt ngươi, ngươi còn có một đồ vật bảo vệ tánh mạng, dựa theo ghi lại, Ngô Công phù thú trong tay hắn cũng rất lợi hại.

Tần Hạo Hiên cho Hình một quyền nói:

- Huynh đệ!

Hình nhếch miệng không nói gì, chỉ là trong lòng vẫn nhớ sự tình Huyết Yêu ngày ấy, Tần Hạo Hiên mạo hiểm gặp nguy hiểm, cũng ý định mình thả, phần tình nghĩa kia đời này khó quên!

Trong hai mươi ngày vây quanh quân địch, Tô Vũ dựa theo Tần Hạo Hiên chỉ lệnh, nhiều lần phái bộ đội đi ra tìm mỏ Linh Thạch, mỏ Linh Thạch thì không tìm được, nhưng lại phát hiện mỏ than, trước khi chiến loạn, dân chúng ở phụ cận thường khai thác than ở đây, chỉ là hiện tại chiến hỏa lan tràn, mỏ than cách quân doanh quá gần, sẽ không có dân chúng nào dám đến khai thác than nữa.

Sau khi thương định tốt hết thảy, Tần Hạo Hiên và Hình suốt đêm đi ra ngoài bố trí, hơn nữa để cho Tô Vũ chuẩn bị quần áo phàm nhân cùng đòn gánh, thúng...

Ngày hôm sau, trời trong nắng ấm, vạn dặm không mây.

Ở trong thời tiết tốt như thế này, Hoa Dương đi hơn mười ngày đường tâm tình rất tốt, bởi vì sắp tới nơi muốn đến, hắn mơ hồ có thể ngửi được mùi máu tươi hai quân chém giết.

Từ khi nhận được đồng môn sư huynh đệ Hồ Lô chân nhân đưa tin, Hoa Dương ngựa không dừng vó chạy tới, chỉ là hắn cách nơi này xa xôi, dốc sức liều mạng chạy đi cũng khẳng định không bằng Đại sư huynh Từ Trường Sinh, hắn chỉ hy vọng tiểu tử Thái Sơ giáo kia đừng chết được quá sớm, nhất định phải chống đỡ.

Hoa Dương một đường cỡi ngựa chạy như điên, đi đến một ngã tư thì dừng lại.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)