Tu Tiên giả kia ngoại trừ điều khiển phù thú giết người, mình cũng không có nhàn rỗi, hắn dùng linh lực ngưng tụ thành cự chùy, kim quang lóng lánh, chỉ lộ ra sát khí mãnh liệt liền để cho binh sĩ phụ cận rất không thoải mái, loại linh pháp Tu Tiên giả này, cho dù lại cấp thấp cũng không phải người bình thường có khả năng chống lại.
Đại chùy màu vàng ở trong chiến trường gió tanh mưa máu giống như Tử Thần, mỗi một búa hạ xuống, huyết nhục vẩy ra, như cuồng phong vận chuyển, người bị nện trúng đều thành thịt nát, mà nam tử áo trắng ôm theo đại chùy màu vàng giết người, mặc kệ cường cung ngạnh nỏ hay hỏa tiễn đá tảng, đều không thương đến hắn mảy may.
Cái này là Tu Tiên giả! Đủ để khống chế chiến cuộc!
Đủ khiến trong lòng quân địch run sợ, sĩ khí sụp đổ!
Tần Hạo Hiên xa xa chứng kiến cự chùy, nhận ra cái này là linh pháp công kích Kim Quang Chùy, Kim Quang Chùy ở trong mắt người phàm không thể địch nổi, kì thực tương đương với Khai Thiên Trảm, bất đồng là Khai Thiên Trảm thuộc về loại hình linh xảo sắc bén, mà Kim Quang Chùy thì hung mãnh bá đạo.
Chứng kiến linh pháp công kích của Tu Tiên giả quân địch không cao minh, Tần Hạo Hiên càng thêm an tâm, ruổi ngựa mạnh mẽ đâm tới, phóng về phía Tu Tiên giả quân địch.
Nam tử áo trắng thấy một người bình thường vậy mà muốn tiếp cận mình, cười lạnh một tiếng, lập tức điều khiển phù thú.
Ác vượn phù thú nguyên bản đang tàn sát tiếp nhận chỉ lệnh của chủ nhân, chỉ thấy nó nhẹ nhàng đạp một cái, nhất thời trên mặt đất nhiều ra hai dấu chân, ác vượn phù thú mượn lực nhảy lên cao, mấy cái nhảy mình đã tới trước người Tần Hạo Hiên.
Sau khi phù thú xuất hiện ở trước người Tần Hạo Hiên, cánh tay giống như kim thiết quét đến, mang theo tiếng xé gió vù vù, thanh thế phảng phất như ngay cả một ngọn núi cũng có thể đánh nát.
Tần Hạo Hiên cả kinh, nếu bị ác vượn phù thú đánh trúng, cho dù có Hình bảo hộ sẽ không bị thương, nhưng ít nhất cũng sẽ bị đập bay mấy trăm mét, mà ăn một kích của ác vượn phù thú mà bất tử, Tu Tiên giả đối phương nhất định có thể đoán ra thân phận của mình, đến lúc đó muốn tới gần đánh lén liền khó khăn.
Không thể để nó đánh tới! Làm bộ chấn kinh là tốt rồi!
Tần Hạo Hiên rất nhanh làm ra quyết định, làm bộ chấn kinh té xuống đất, chiến mã bị cánh tay của ác vượn phù thú quét ngang, trên người xuất hiện một lỗ thủng, thi thể à bay tứ tung vài trăm mét, còn đập chết mấy binh lính.
Nam tử áo trắng thấy một màn như vậy, cũng không có đa nghi, cười lạnh một tiếng:
- Coi như số ngươi gặp may, nhưng ngươi nhất định phải chết!
Cho rằng Tần Hạo Hiên chỉ là một phàm nhân tu luyện võ học bình thường, nam tử áo trắng còn không có để vào mắt, tiếp tục điều khiển ác vượn phù thú công kích.
Ác vượn phù thú nhảy tới trên không Tần Hạo Hiên, ngay sau đó giơ chân lên, giẫm xuống một cước.
Một cước này cho người uy áp tựa như một ngọn núi rơi xuống, thân thể Tần Hạo Hiên linh xảo viễn siêu Tu Tiên giả bình thường, một kích này đối với phàm nhân và Tu Tiên giả bình thường khó mà tránh thoát, ở trước mặt hắn lại không tính phiền toái, thân thể hắn linh hoạt lăn qua một vòng, lại nhìn như trùng hợp lăn đến một bên, một cước của ác vượn phù thú giẫm lên mặt đất, trừ một lỗ thủng to lớn, mặt đất còn tựa như mạng nhện vỡ ra, lan tràn cả trăm mét.
- Thật cường đại!
Trong nội tâm Tần Hạo Hiên cả kinh, ác vượn phù thú này thật lợi hại, khí lực so với những Đại Lực Viên Hầu thủ hạ của Tiểu Kim còn cường hãn hơn gấp trăm lần, nếu mình bị dẫm lên, cho dù không chết cũng trọng thương!
Ngay cả Hình cũng nghiêm mặt nói:
- Bắt giặc trước bắt vua, đừng dây dưa với nó, trực tiếp giết Tu Tiên giả của địch nhân!
Tần Hạo Hiên cũng ý thức được điểm ấy, hắn nhanh nhẹn đứng dậy, chém giết một tướng địch ở phụ cận, chiếm chiến mã phóng tới Tu Tiên giả quân địch, trên đường đi vung vẩy đại đao, phàm là ngăn cản hắn tất cả đều bị chém giết!
Nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện, lưỡi đao đã có không ít địa phương bị chém ra lỗ hổng.
Trên người Tần Hạo Hiên tràn đầy vết máu, những máu tươi này đều là chém giết binh sĩ quân địch tung tóe lên, hắn một thân huyết hồng giống như mãnh tướng tuyệt thế, trong thân hình không tính cường tráng ẩn chứa lực lượng vô tận.
Nam tử áo trắng kia cả kinh, hiển nhiên không ngờ tới Tần Hạo Hiên lợi hại như vậy, một tướng quân phàm nhân có thể tránh thoát ác vượn phù thú của mình công kích, xác thực rất hiếm thấy, nhưng nhìn thấy đối phương phóng tới mình, nam tử áo trắng cười lạnh, tung người nghênh đón, vung vẩy linh chùy đập về phía Tần Hạo Hiên.
Lúc trước ác vượn phù thú công kích, Tần Hạo Hiên ỷ vào thân thể linh hoạt còn có thể tránh thoát, dù sao cũng là phù thú không có ý thức, nhưng nam tử áo trắng lại là cường giả Tiên Miêu cảnh Thập Ngũ diệp, một chùy của hắn đập đến, đáy lòng Tần Hạo Hiên sinh ra ảo giác không thể trốn tránh, không thể không giơ tấm chắn lên.
Ánh mắt của nam tử áo trắng càng rét lạnh, trong mắt hắn một tướng quân phàm nhân, ỷ vào học chút võ thuật thế gian, cũng dám dựa vào một tấm chắn đồng nát sắt vụn tìm mình va chạm, đây là khiêu khích Tu Tiên giả, đại chùy trong tay không chút lưu tình vung vẩy ra, không nện Tần Hạo Hiên thành thịt nát thề không bỏ qua.
- Muốn chết!
Ở trong mắt nam tử áo trắng, tiên phàm khác biệt, những người phàm tục này làm sao có thể nhận thức được?
Một búa hạ xuống, nện lên tấm chắn trong tay Tần Hạo Hiên, rầm một tiếng, tấm chắn vỡ vụn.
Dưới một chùy này, nếu như đổi thành phàm nhân hẳn phải chết không thể nghi ngờ, tầng ngoài tấm chắn của Tần Hạo Hiên vỡ vụn, nhưng trong tấm chắn còn có một mặt, đại chùy màu vàng đánh lên, nó lại lông tóc không tổn hao gì.