- Nói!
- Tướng quân, bị quân địch vây quanh hai mươi ngày, lương thảo quân ta hoàn toàn đoạn tuyệt, nhất là nước, từng binh sĩ mỗi ngày chỉ có một ngụm nhỏ, mấy ngày nay chết đói chết khát vô số kể... Nếu không, chúng ta đầu hàng đi!
Tướng quân này liếm liếm môi khô khốc, cẩn thận từng li từng tí nói.
Đầu hàng là tiếng lòng của mỗi người ở đây, lại ngại uy nghiêm của chủ soái mỗi người không dám nói, hiện tại có người nói, vì vậy cả đám đều phụ họa:
- Đúng vậy tướng quân, quân địch vây mà không công, ta xem là muốn cho chúng ta chủ động đầu hàng!
Hồ Tử phó tướng nói:
- Tướng quân, chúng ta đã tên hết lương tận rồi, qua không được vài ngày sẽ triệt để đoạn thủy cạn lương, đến lúc đó binh sĩ đều chết đói chết khát, quân địch lại đến công đánh chúng ta, chúng ta lấy cái gì ngăn cản, không bằng thừa dịp bây giờ còn có tiền vốn đàm phán, nói vấn đề đầu hàng, nếu không thể đồng ý, cùng lắm thì liều đồng quy vu tận!
Thời điểm bọn hắn bảy mồm tám lưỡi thảo luận, ngoài cửa vang lên âm thanh quát mắng của vệ sĩ:
- Ai, lại dám xông vào quân doanh! Bắt lại!
- Bá bá...
Tiếng rút đao vang lên, ngay sau đó lại truyền tới tiếng kêu thảm thiết của vệ binh:
- A...
Trong quân trướng, các tướng quân nghị sự cả đám sắc mặt tái nhợt, thầm nghĩ: Chẳng lẽ là Thượng Tiên của quân địch giết tới?
Thời điểm bọn hắn nghĩ ngợi lung tung, chỉ cảm giác thấy hoa mắt, một nam tử diện mục hung ác, tóc đen tùy ý rối tung, mặc trường bào màu trắng xuất hiện ở giữa bọn hắn.
Hai con ngươi của nam tử này như đao, đảo qua trên người những tướng quân kia:
- Mới vừa rồi là ai nói đầu hàng?
Thanh âm của hắn trong trẻo nhưng lạnh lùng, mặc dù những tướng quân kinh nghiệm sa trường, sớm làm tốt chuẩn bị da ngựa bọc thây cũng không khỏi kinh hồn táng đảm.
- Ta nói...
Hồ Tử phó tướng đứng lên, cho dù hắn cố gắng để cho mình bình tĩnh, nhưng ở trước mặt nam tử kia, hắn không khỏi khẽ run lên, phảng phất như nam tử trước mắt là Hắc Bạch Vô Thường, trên người tản mát ra tử khí âm lãnh, bất quá hắn vẫn cả gan nói:
- Ngươi căn bản không biết đối phương lợi hại đến cỡ nào, bọn hắn có Thượng Tiên tọa trấn, giết hai Thượng Tiên quân ta...
Nam tử này hừ lạnh một tiếng, tay phải lật lên, một bóng đen đột ngột xuất hiện ở trước người, lập tức biến lớn, rất nhanh biến thành một ác vượn cao hơn hai mét, ác vượn vỗ ngực gào thét một tiếng, nắm lấy phó tướng kia, nhẹ nhàng kéo đứt cánh tay của hắn, sau đó nhét vào trong miệng nhai nuốt, tựa như ăn đậu.
- A... A...
Tên phó tướng kia một thân máu tươi, thê lương kêu thảm thiết.
Nhưng ác vượn không có dừng lại, nó ăn hết tay vậy mà nhét cả người vào trong miệng, một ngụm nuốt xuống.
Ác vượn ăn xong người, nam tử kia cười lạnh một tiếng, niết động thủ quyết, ác vượn cấp tốc nhỏ đi, sau đó bay trở về lòng bàn tay của hắn, nguyên lai đây là một phù thú.
Chiêu thức ấy của nam tử áo trắng dọa mọi người sợ tới mức câm như hến, căn bản không dám lên tiếng, sau nửa ngày, Thường tướng quân mới cả gan nói:
- Xin hỏi Thượng Tiên ngài là...
- Sư đệ Hồ Lô chân nhân của ta đâu rồi?
Nam tử áo trắng nhìn Thường tướng quân một cái, hiển nhiên không muốn nhiều lời với phàm nhân như hắn.
Thường tướng quân cả kinh, nam tử áo trắng này dĩ nhiên là sư huynh của Hồ Lô chân nhân, hắn do dự một lát, nhưng vẫn ăn ngay nói thật:
- Hồ Lô Thượng Tiên bị Tu Tiên giả quân địch giết rồi!
- Cái gì?
Nam tử áo trắng cả kinh, sau đó giận dữ:
- Trận doanh đối phương có mấy Tu Tiên giả, thực lực gì, lập tức nói cho ta biết!
Nói xong, hắn nghênh ngang ngồi trên vị trí của Thường tướng quân, Thường tướng quân vội vàng đi xuống, cẩn thận từng li từng tí nói:
- Hồi bẩm Thượng Tiên, quân địch chỉ có một Tu Tiên giả, ước chừng mười bảy mười tám tuổi, nhưng thủ đoạn cực kỳ lợi hại, hắn giết Hách Tu Thượng Tiên cùng Hồ Lô Thượng Tiên của quân ta... Lúc hắn cùng Hách Tu Thượng Tiên đối chiến, giống như chỉ huy một đoàn bóng đen, quỷ khí um tùm! Hồ Lô Thượng Tiên là ở một buổi tối hai mươi ngày trước, hắn xâm nhập quân doanh ta đánh lén giết chết.
Dù sao Thường tướng quân cũng là một phàm nhân, lại cách xa như vậy, tự nhiên không biết Tần Hạo Hiên khống chế là lệ quỷ, mà Tần Hạo Hiên có cảnh giới gì, có năng lực gì, hắn một phàm nhân càng không rõ ràng lắm, sau đó còn nói thêm:
- Đêm hôm đó hắn đánh lén Hồ Lô Thượng Tiên, lập tức liền đắc thủ, thực lực hoàn toàn nghiền áp Hồ Lô Thượng Tiên.
Không có được tình báo hữu dụng, nam tử áo trắng rất mất hứng, nhíu mày, trong lòng nghĩ: