Thái Sơ

Chương 408: Đại la truy tung chiêu tiên tung (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Hình nhíu mũi:

- Ta cũng hết cách rồi, nếu ta có biện pháp làm ra Linh Thạch thì tốt rồi... Đúng rồi, không phải ngươi lệnh tướng quân phàm nhân giúp ngươi tìm kiếm mỏ Linh Thạch sao?

Con mắt Tần Hạo Hiên sáng ngời, lập tức để cho vệ binh mời Tô Vũ Tướng quân đến.

Từ lần trước Tần Hạo Hiên ám sát Hồ Lô chân nhân, Tô Vũ liền chưa thấy qua Tần Hạo Hiên, lần này đạt được Tần Hạo Hiên chủ động cho gọi, liền vội vàng chạy tới:

- Tô Vũ bái kiến Thượng Tiên!

- Trước kia ta nhờ ngươi giúp ta tìm loại tảng đá này, ngươi đã tìm được chưa?

- Khởi bẩm Thượng Tiên, mạt tướng đã phái rất nhiều trinh sát tìm kiếm khắp nơi, thế nhưng phương viên vài trăm dặm căn bản không có loại khoáng thạch này... Cho nên cho tới bây giờ vẫn không thu hoạch được gì.

Tô Vũ nói rất cẩn thận, sợ kết quả này chọc giận Tần Hạo Hiên.

Mặc dù Tần Hạo Hiên thất vọng, lại không bởi vì đối phương tìm không thấy mà giận lây, dù sao Linh Thạch đối với Tu Tiên giả là cực kỳ trân quý, nếu như phàm nhân có thể tùy tiện tìm được, vậy cũng không thành tiền tệ của Tu Tiên Giới rồi.

Tần Hạo Hiên thấy Tô Vũ còn muốn nói điều gì, trực tiếp ngắt lời nói:

- Tốt rồi, không có việc gì nữa, ngươi đi đi!

Tô Vũ nuốt lời trở về, mặc dù trong nội tâm mất hứng nhưng vẫn tất cung tất kính hành lễ ly khai, Thượng Tiên như Tần Hạo Hiên, há là một tướng quân phàm nhân như hắn dám làm trái?



Từ khi Tần Hạo Hiên đào thoát, khuôn mặt của Xích Luyện Tử chưa bao giờ có nét tươi cười qua.

Thiêu đốt thọ nguyên thi triển Bách Quỷ Dạ Hành, vốn định thừa dịp loạn bắt Tần Hạo Hiên lại, kết quả bị đối phương thừa dịp loạn chạy mất, sau đó dùng tốc độ Tiên Thụ cảnh của mình, lại đuổi không kịp, ở trên người thi triển Đại La Truy Tung Thuật, vốn tưởng rằng không sơ hở tý nào, vậy mà cuối cùng mất dấu.

Xích Luyện Tử vốn cho rằng đuổi bắt Tần Hạo Hiên dễ như trở bàn tay, nhưng không nghĩ rằng hơn nửa tháng rồi, lại không có một chút tin tức.

Đây hết thảy bảo Xích Luyện Tử làm sao không tức giận!

Bất quá Xích Luyện Tử rất rõ ràng, tức giận không thể giúp hắn lập tức tìm được Tần Hạo Hiên, vì vậy hít sâu mấy hơi, cố gắng để cho mình bình tĩnh lại, bắt đầu suy tư Tần Hạo Hiên đến tột cùng núp ở chỗ nào.

- Có thể làm cho Đại La Truy Tung Thuật tra không được tung tích, chỉ có mấy khả năng, đầu tiên là thực lực bản thân hắn mạnh hơn ta, hai là trốn ở địa phương sát khí rất nặng, Đại La Truy Tung Thuật bị sát khí che đậy, thứ ba là trốn ở khu vực đặc thù, ví dụ như địa phương có Địa Nguyên Cực Từ rất mạnh, cũng có thể để cho Đại La Truy Tung Thuật tìm không thấy tung tích!

Xích Luyện Tử yên lặng tính toán:

- Loại thứ nhất hiển nhiên không thể nào, cho dù sư phụ hắn Tuyền Cơ Tử cũng chỉ là Tiên Miêu cảnh Nhị Thập Cửu diệp!

Con mắt của Xích Luyện Tử chậm rãi híp lại, áo bào không gió tự bay, trong khe mắt lộ ra sát cơ lăng lệ ác liệt:

- Tần Hạo Hiên, mặc kệ ngươi trốn như thế nào, ngươi cũng phải chết! Phải chết!

Những ngày này, Xích Luyện Tử cũng quen thuộc địa hình trong vòng nghìn dặm, hắn thình lình phát hiện, quân doanh sát khí rất nặng cùng tuyệt địa có Địa Nguyên Cực Từ ở trong vòng nghìn dặm thậm chí có hơn mười cái, nếu như Tần Hạo Hiên cố tình trốn ở chỗ hẻo lánh, chỉ bằng mình đi tìm, không khác mò kim đáy biển.

Xích Luyện Tử cực kỳ quyết đoán lấy ra mấy con hạc giấy, phân biệt viết thư thả ra:

- Một mình ta khó tìm, vậy ta tìm đồ đệ cùng đi, ta cũng không tin ngươi có thể trốn cả đời!

Hạc giấy ở dưới linh lực của Xích Luyện Tử thúc dục, hóa thành một đạo bạch quang bay về phía Thái Sơ giáo, rất nhanh thì biến mất.

Tại Thái Sơ giáo, Cổ Vân Đường, một trung niên đang ngồi xếp bằng đột nhiên mở mắt, cầm con hạc giấy rơi trên bả vai lên, mở ra xem xét, sau đó nhíu mày.

Rất nhanh, có mấy người lục tục đi vào tiểu viện của hắn.

- Tập sư huynh, sư phụ bảo chúng ta nghĩ hết mọi biện pháp phải xuống núi cùng hắn tụ hợp...

Một đệ tử nhận được Xích Luyện Tử truyền tin nói:

- Thế nhưng Thái Sơ giáo chúng ta môn quy sâm nghiêm, muốn đi ra ngoài phải bẩm báo đường chủ, nói nguyên nhân ra ngoài rõ ràng, sau đó đạt được đường chủ cho phép và ban cho lệnh bài mới có thể xuống núi.

Một trung niên nói:

- Đúng vậy, sư phụ vội vã kêu chúng ta xuống núi, lại không cho chúng ta nói là hắn triệu hoán, để chúng ta biên một lý do để cho đường chủ đồng ý, cái này quá khó khăn!

Một đệ tử khác nhớ tới sư phụ Xích Luyện Tử căn dặn, nhìn ra được tâm tình của hắn rất xấu, nếu mấy sư huynh đệ mình không xuống núi, làm trễ nãi đại sự của hắn, vậy thì nguy rồi.

Sư huynh đệ bọn hắn hai mặt nhìn nhau, thần sắc đều có chút bối rối: Sư phụ là người cái gì cũng có thể làm ra được!

Tên trung niên được xưng Tập sư huynh kia hiển nhiên là cầm đầu trong mấy người, hắn nhíu mày trầm tư một lát nói:

- Trước không nóng nảy, chúng ta phân tán đi tìm hiểu tin tức, ta cũng đi Tục Sự đường xem gần đây có cơ hội ra ngoài lịch lãm rèn luyện hay không, đệ tử cũ nhập môn vài thập niên như chúng ta, đạt được cơ hội ra ngoài lịch lãm rèn luyện khả năng lớn hơn một chút! Nếu như thật không được, thì bỏ chút tiền hối lộ đường chủ, ở chỗ đường chủ đạt được lệnh bài!

Đệ tử Thái Sơ giáo muốn rời núi một chuyến rất không dễ dàng, trừ khi có nhiệm vụ tông môn phải rời núi, nếu không đường chủ sẽ không cho phép đệ tử rời núi, chỉ có thể nghĩ biện pháp khác rồi.

Ngoại trừ đường chủ cho phép, muốn rời núi chỉ có ra ngoài thu mua đi nhờ xe, hoặc là thế tục giới rung chuyển, có yêu ma lợi hại quấy phá, trưởng lão Tục Sự đường phái đệ tử bổn môn ra ngoài trảm yêu trừ ma.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)