Du lịch?
Là một lý do rất không tệ!
Trong nội tâm Tần Hạo Hiên âm thầm hoài nghi không phải chưởng giáo du lịch, mà là chưởng giáo đã sớm biết rõ chuyện này, đều là tử chủng... lòng bàn tay hay mu bàn tay đều là thịt, Chấp Pháp Đường đã nguyện ý đắc tội người, chưởng giáo lão nhân gia không trốn mới lạ?
- Đúng rồi, Hư Vân Tử trưởng lão cho ta không ít linh dược.
Từ Vũ từ trong ba lô lấy ra mấy cây linh dược đưa cho Tần Hạo Hiên nói:
- Nói phạt ngươi như vậy, hắn cũng không muốn. Cho nên dùng những cái này đền bù tổn thất, ở trong thời gian cấm đoán có thể không chậm trễ tu luyện.
Tần Hạo Hiên cười khổ, đẩy linh dược trở về, từ khi phục dụng Nhất Diệp Kim Liên, mình đã sắp nổ tung... Lại ăn linh dược? Chỉ sợ thật sự sẽ chết rồi! Linh dược này tuyệt đối không thể thu.
- Vì cái gì không thu? Sợ thiếu nợ nhân tình của hắn sao?
Từ Vũ nhìn linh dược trong tay:
- Ta biết rõ, Hư Vân Tử trưởng lão muốn ta bớt giận, kéo gần quan hệ với ta. Hắn nguyện ý cho, ta liền dám cầm. Nhưng chuyện lần này, ta sẽ không bởi vì linh dược mà quên...
Tần Hạo Hiên đưa tay vuốt đầu Từ Vũ cười nói:
- Muội còn rất thông minh! Bất quá không phải như vậy, mà là bây giờ ta ăn có chút lãng phí, nhưng quay đầu lại tìm cơ hội tốt lại ăn.
Từ Vũ thu hồi linh dược, lại có chút ít lo lắng hỏi:
- Nghe nói người tới chỗ này đều bị lão nhân khi dễ, bọn hắn có khi dễ huynh không? Nếu có, nói với ta! Ta báo thù cho huynh...
- Đi tới chỗ nào, đều là ta khi dễ người khác.
Tần Hạo Hiên tiếp nhận bút ký cùng vài cuốn sách mà Từ Vũ đưa tới, dùng một tay khác khẽ vuốt đầu của nàng, trên mặt lộ ra vài phần sủng ái cười.
- Chúng ta ở chung rất vui, bọn hắn rất hòa thuận, thấy ta mới tới, còn nhường không ít cơm cho ta ăn! Đúng không?
Tần Hạo Hiên quay đầu lại, vẻ mặt vui vẻ nói với đám lão nhân kia.
- Vị sư đệ này cùng chúng ta mới quen đã thân, hận tương kiến muộn!
- Đúng, đúng, hận tương kiến muộn!
...
Vừa bị đánh một chầu, lại đoán Tần Hạo Hiên là cao thủ võ đạo Tiên Thiên, đám lão nhân bụng đói kêu vang, ngay cả khí lực nói chuyện cũng không có, cả đám hận không thể nghiền xương Tần Hạo Hiên thành tro, thầm thề đợi mình đến Bát diệp, nhất định phải báo thù rửa hận, nhưng trước mắt không dám đắc tội đối phương, chỉ có thể hắn nói cái gì chính là cái đó.
- A, cái kia tự nhiên là tốt nhất.
Từ Vũ chứng kiến trên người các lão nhân đều có vết thương, cùng với thái độ khúm núm của bọn hắn, rất nhanh đoán được bọn hắn bước theo gót Viên Sơn Hổ, khi dễ Tần Hạo Hiên không thành bị quái thai này giáo huấn, lập tức buồn cười.
Ở trong Nham Tương hầm nhiều một giây, đối với Từ Vũ thực lực còn thấp là nhiều một phần tra tấn, sau khi thấy Tần Hạo Hiên bình an, liền vội vàng rời địa phương quỷ quái này.
Mở ra bút ký, lọt vào trong tầm mắt là chữ viết xinh đẹp của Từ Vũ, rậm rạp chằng chịt ghi chép hơn mười trang giấy, trong nội tâm âm thầm cảm động, nàng biết mình ngủ trưa, buổi chiều bị giam, căn bản không nghe giảng bài, nên ghi chép lại tất cả nội dung Sở trưởng lão giảng bài.
Trong này ghi hai cảnh giới đầu tiên của tu tiên, là Tiên Căn cảnh cùng Tiên Miêu cảnh, đối với những kiến thức này Tần Hạo Hiên biết rất ít, nên nhìn rất cẩn thận.
- Trước Tiên Căn cảnh còn có trình tự nhập chủng, cảm thụ tiên chủng tồn tại trong cơ thể, dẫn khí nhập vào cơ thể phá vỡ tiên chủng, bước vào Tiên Căn cảnh, Tiên Căn cảnh lại chia làm ba giai đoạn là phá chủng, cắm rễ, nảy mầm.
- Cắm rễ khó hơn phá chủng, cần thu nạp hoặc tu luyện ra rất nhiều linh lực đổ vào tiên chủng, để cho tiên chủng sinh rễ, cắm ở trong đan điền.
- Nảy mầm lại khó hơn cắm rễ rất nhiều, để cho tiên mầm đã cắm rễ trong đan điền theo khe hở tiên chủng ngoi đầu lên, một bước này cần linh lực so với trước nhiều gấp 10 lần trở lên.
Đọc xong đoạn này, Tần Hạo Hiên chẳng những không giống đệ tử nhược chủng khác lo lắng bất an, ngược lại nhẹ nhàng thở ra, Tiên Căn cảnh xét đến cùng chỉ là một quá trình tích lũy, làm sao thu nạp hoặc tu luyện ra đại lượng linh lực đổ vào tiên chủng, chỉ cần linh lực đủ, đột phá đến Tiên Miêu cảnh không khó.
Đối với đệ tử nhược chủng khác mà nói, quá trình tích lũy này dài dằng dặc, nhưng đối với Tần Hạo Hiên có Tuyệt Tiên Cốc hậu thuẫn mà nói, cái này ngược lại là vấn đề đơn giản nhất.
Ngoại trừ giới thiệu cảnh giới kỹ càng ra, còn có rất nhiều tri thức trụ cột tu tiên, ví dụ như lúc tu luyện dùng Tùng Hương có thể nhập định nhanh hơn, ví dụ như đả tọa dùng tư thế ngũ tâm triều thiên có thể tăng lên tốc độ thu nạp linh lực, những kiến thức này đối với Tần Hạo Hiên dốt đặc cán mai rất có ích lợi.
Ở vài trang sau bút ký, thì kỹ càng giới thiệu luyện đan.
Từng Tu Tiên giả đều phải học luyện đan, đan dược không chỉ là thủ đoạn tăng thực lực lên nhanh, còn là lương thực của Tu Tiên giả.
Trong lương thực môn phái cung cấp chỉ chứa đựng linh lực cực kỳ mỏng manh, không cách nào thỏa mãn thân thể sau khi nảy mầm cần thiết, hơn nữa loại cung ứng này chỉ có nửa năm, nửa năm sau phải tự túc.
Không muốn đói bụng chỉ có hai phương pháp, đầu tiên là luyện một loại đan dược sơ cấp nhất tên Tiên Nguyên đan, tựa như màn thầu mà phàm phu tục tử ăn hàng ngày, Tiên Nguyên đan là lương thực bình thường của đám tu tiên giả.