Bất quá muốn đánh phù hồn thực lực viễn siêu mình vào trong cơ thể, đây cũng không phải một chuyện dễ dàng.
Hách Tu lập tế đàn, dùng máu chó đen đổ lên bảy bảy bốn mươi chín lá phù kỳ, những phù kỳ này cắm trên mặt đất, bố trí thành Thái Cực Lưỡng Nghi trận, sau khi bố trí trận xong, hắn lại ở trong trận thả mười viên Linh Thạch hạ nhị phẩm, mười viên Linh Thạch này là toàn bộ gia sản mà Hách Tu tu tiên hơn mười năm tích góp từng tí một xuống.
Nếu luyện không thành Phỉ Thú, không thành công thì thành nhân rồi!
Sau khi hết thảy chuẩn bị sẵn sàng, Hách Tu thúc dục Thái Cực Lưỡng Nghi trận, Thái Cực Lưỡng Nghi trận này cũng không tính trận pháp cao thâm, nhưng nó lại là trận pháp chính khí nhất, vừa mới thúc dục Thái Cực Lưỡng Nghi trận, trong mắt trận bầy đặt mười viên Linh Thạch hạ nhị phẩm đồng thời vỡ vụn, linh lực khổng lồ dũng mãnh tiến ra, dưới tác dụng của Thái Cực Lưỡng Nghi trận, hóa thành lực lượng chính khí thuần khiết!
Hách Tu hạ ngoan tâm, lấy ra bình ngọc phong ấn phù hồn, đánh nát Trấn Hồn Phù, một cỗ âm khí từ trong bình phun trào, phù hồn chui ra.
Sau khi nó nhảy ra, liền lâm vào trong Thái Cực Lưỡng Nghi trận.
Trong Thái Cực Lưỡng Nghi trận chính khí lẫm nhiên, đúng là khắc tinh của phù hồn, tay Hách Tu nắm hai lá phù kỳ rót vào linh lực, hai phù kỳ đón gió tăng trưởng, cũng phun ra đạo đạo chính khí như thực chất, những chính khí này tựu như dây thừng hữu hình, trói phù hồn đang gào thét lại.
Hách Tu lấy ra Phỉ Thú phù thể, ném phù hồn vào, sau đó ở trong Thái Cực Lưỡng Nghi trận luyện chế.
Lại bỏ ra ba canh giờ, hắn dựa theo phương thức luyện chế Phỉ Thú, rốt cục thành công để phù hồn và phù thể dung làm một, chính thức luyện thành Thượng Cổ Phỉ Thú!
Sau khi luyện thành, Hách Tu cao thấp dò xét, đây là một phù thú ngoại hình kỳ lạ, tên là Phỉ Thú, Phỉ Thú là Thượng Cổ Dị Thú, chim thú lộc thân, đầu dài đuôi chó, nó cao chừng bảy thước, cao chừng một trượng, toàn thân toát ra hung thần lệ khí, âm hàn rét thấu xương, để cho người run sợ.
Hách Tu cảm thấy mỹ mãn dò xét một phen, còn chưa kịp thúc dục dùng thử, bên ngoài doanh trướng truyền đến tiếng cười cởi mở:
- Ta nói Hách sư đệ, nghe nói ba ngày trước ngươi bị một tiểu tử của Thái Sơ giáo đánh bại?
Hách Tu cả kinh, thu hồi Phỉ Thú phù, đi ra ngoài xem xét, phát hiện người tới là một gã tán tu của Thông Thiên Quan, tên Hồ Lô chân nhân.
Hồ Lô chân nhân này là ba ngày trước Thường tướng quân phái đi Thông Thiên Quan cầu viện, Thông Thiên Quan phái tới viện binh.
Chứng kiến Hồ Lô chân nhân, Hách Tu cả kinh, mặt âm trầm hỏi Thường tướng quân:
- Đây là có chuyện gì?
Thường tướng quân bị Hách Tu trừng không khỏi kinh hãi, vẻ mặt cười làm lành hồi đáp:
- Hồi bẩm Hách Thượng Tiên, ba ngày trước ngài thất bại, sau đó lại bế quan, mạt tướng lo lắng thời gian ngài bế quan tương đối dài, nếu Thượng Tiên của quân địch đến đây đánh lén sẽ ảnh hưởng đến ngài, vì vậy ta phái người đi Thông Thiên Quan cầu viện, Quan chủ liền phái Hồ Lô chân nhân đến đây.
Nghe Thường tướng quân trả lời, Hách Tu tức đến nổi trận lôi đình, một bàn tay quất vào trên mặt hắn, đánh Thường tướng quân bay mấy cái răng.
- Ngu xuẩn thành sự không có bại sự có thừa, không phải bổn tọa bảo ngươi không cần cầu viện sao?
Nghĩ đến bảo bối trên người tên đệ tử Thái Sơ giáo kia bị Hồ Lô chân nhân kiếm một chén canh, mà Hồ Lô chân nhân so với mình còn nhiều hơn một tiên diệp, chỗ tốt trên người Tần Hạo Hiên rất có thể bị hắn chiếm đầu to, nghĩ tới đây Hách Tu càng điên tiết, nếu không phải có Hồ Lô chân nhân ở đây, hắn đã ăn sống nuốt tươi Thường tướng quân rồi.
Thường tướng quân ăn một tát vẫn cười nói:
- Hách Thượng Tiên bớt giận, Hách Thượng Tiên bớt giận, mạt tướng chỉ là hảo tâm xử lý sai chuyện, kính xin Hách Thượng Tiên ngàn vạn lần không nên trách móc, mạt tướng cũng chỉ vì muốn đánh thắng trận, như vậy mạt tướng mới có thể bàn giao với Vương gia, ngài cũng có thể báo cáo kết quả công tác với Thông Thiên Quan chủ.
Lúc này Hồ Lô chân nhân cũng hơi châm chọc cười nói:
- Ta nói Hách sư đệ, ngươi đã đánh không thắng đệ tử Thái Sơ giáo kia, liền giao cho ta đi, ngươi ở một bên xem náo nhiệt là được rồi!
Hách Tu chau mày, trách mắng:
- Ta tân tân khổ khổ lâu như vậy, dựa vào cái gì ngươi tới chiếm cái tiện nghi này?
- Ai lợi hại hơn thì quy người đó!
Hồ Lô chân nhân không chút khách khí phản bác nói:
- Nếu như ngươi lợi hại hơn ta, vậy ngươi đi bắt Tu Tiên giả của địch quân đi, nhưng ngươi mạnh hơn ta sao?
Chứng kiến vẻ mặt ngạo khí của Hồ Lô chân nhân, Hách Tu cười lạnh nói:
- Đừng tưởng rằng ngươi cao hơn ta một tiên diệp thì ta sợ ngươi!
Hồ Lô chân nhân cười nói:
- Ta cao hơn một tiên diệp, tự nhiên mạnh hơn ngươi mấy phần. Ở trong Thông Thiên Quan chúng ta không có quy củ đến trước và sau, có chỉ mạnh được yếu thua! Ta ngược lại rất hiếu kỳ, thực lực của ngươi không bằng ta, dựa vào cái gì khẩu khí cứng như vậy!
- Khẩu khí của ta cứng? Không bằng thử xem nắm đấm của ta có cứng hơn hay không?
Đối với Hồ Lô chân nhân bỗng nhiên xuất hiện đoạt công lao đoạt chỗ tốt, Hách Tu không có sắc mặt tốt gì, cho dù Hồ Lô chân nhân cao hơn mình một tiên diệp, nhưng mình có Phỉ Thú phù mới luyện thành nha!
Dùng Thượng Cổ Dị Thú làm nguyên hình, uy lực của Phỉ Thú khẳng định không tầm thường, đừng nói cao hơn một tiên diệp, cho dù nhiều hơn vài tiên diệp thì như thế nào?