Thái Sơ

Chương 39: Ngục trung bá vương (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Sức ăn của Tu Tiên giả vốn rất lớn, ở địa phương như Nham Tương Hầm, càng cần ăn cơm bổ sung thể lực tiêu hao quá nhiều, nếu như một ngày không ăn cơm, có thể nghĩ sẽ gian nan như thế nào.

- Ăn cơm rồi, ăn cơm rồi!

Đệ tử đưa cơm chia cơm thành 16 phần, thương cảm nhìn Tần Hạo Hiên mới tới, nếu mới tới tu vi không cao hoặc có bối cảnh, ngày đầu tiên không có cơm ăn đã là định luật rồi.

Nhưng vượt quá đệ tử đưa cơm dự kiến là, thường ngày cơm còn chưa buông, đám lão nhân kia đã như lang như hổ nhào đầu về phía trước, hôm nay bọn hắn lại không dám tới, ánh mắt còn sợ hãi nhìn trộm Tần Hạo Hiên.

Đây là có chuyện gì?

Đệ tử đưa cơm không hiểu ra sao, chẳng lẽ những người này sợ hãi đệ tử mới tới sao?

Nhìn kỹ lại, phát hiện trên người bọn họ hoặc nhiều hoặc ít có chút ứ thương, lão Diệp ngày bình thường kêu to nhất kia, khuôn mặt càng sưng thành đầu heo!

Mà đệ tử mới tới lại bình yên vô sự, chẳng lẽ đám người này bị đệ tử mới tới khi dễ?

Không có đạo lý nha!

Đệ tử mới tới nhìn ngang nhìn dọc bất quá là Tiên Căn cảnh sơ kỳ, vừa phá vỏ không lâu, ngay cả cắm rễ cũng kém xa, cách nảy mầm càng xa xa vạn dặm!

Hơn nữa cho dù hắn nảy mầm rồi, cũng không thể nào là đối thủ của cao thủ Tiên Miêu cảnh nha?

Huống chi ở đây đều là cường giả Tiên Miêu cảnh như lang như hổ, sở trường của mỗi người là gây chuyện thị phi, lúc này mới bị đưa đến nơi đây, hơn nữa trong bọn họ có cường giả Tiên Miêu cảnh Tam diệp!

Phảng phất như vì xác minh hắn nghi hoặc, Tần Hạo Hiên thản nhiên đứng lên đi tới cửa, tiếp nhận phần cơm của mình ăn như hổ đói, mà đám lão nhân kia bị ánh mắt của Tần Hạo Hiên trừng một cái, mặc dù cả đám đói bụng đến ngực trước dán lưng sau, lại không ai dám tới gần.

Sau khi Tần Hạo Hiên lấy cơm của mình trở lại vị trí, đám lão nhân kia mới như ong vỡ tổ xông tới nhận cơm.

Tần Hạo Hiên hai ba miếng liền ăn hết cơm của mình, từ khi tu tiên, mỗi lần hắn đều có thể ăn hai mươi cái màn thầu, tu hành cực kỳ hao phí thể năng là một nguyên nhân, còn có một nguyên nhân là cơm của Thái Sơ giáo cực kỳ ngon, còn ẩn chứa một loại lực lượng đặc thù, trùng hợp có thể bổ sung thể lực khi tu luyện hao phí!

Trước kia cho rằng Thần Tiên đều không ăn khói lửa nhân gian, hiện tại xem ra hoàn toàn là bậy bạ, dùng thùng cơm để hình dung Tu Tiên giả không quá đáng chút nào!

Ăn xong một chén lớn cơm của mình, Tần Hạo Hiên vẫn cảm giác bụng đói kêu vang, nhìn lại đám lão nhân, phát hiện trong chén cơm của bọn hắn mới bới được hơn phân nửa, vì vậy trực tiếp đi qua, ngăn động tác bới cơm của bọn hắn lại, ở trong ánh mắt kinh ngạc của đệ tử đưa cơm, 15 lão nhân giận mà không dám nói gì quét sạch nồi cơm, mặc dù Tu Tiên giả ăn rất nhiều, nhưng nhìn tướng ăn của hắn, cũng không khỏi mắng một tiếng:

- Thùng cơm!

Đệ tử đưa cơm cảm giác trời đất quay cuồng, hắn nhìn quen cường giả khi dễ kẻ yếu, còn là lần đầu tiên chứng kiến kẻ yếu khi dễ cường giả!

Nhìn tướng ăn hung tàn của Tần Hạo Hiên, các lão nhân giận mà không dám nói gì tụ cùng một chỗ, thấp giọng nói thầm.

- Lấy thực lực của chúng ta, vậy mà đánh không lại hắn, các ngươi nói hắn đến tột cùng là quái thai gì?

- Nghe nói võ đạo Tiên Thiên mạnh nhất có thể đả bại Tiên Miêu cảnh Thất diệp, nhưng cao thủ võ đạo Tiên Thiên không cách nào tu tiên, bởi vì Võ Tiên không cách nào dung hợp, ta xem hắn rất có thể là loại võ đạo Tiên Thiên này?

- Nhất định như vậy! Nếu không một phàm phu tục tử, sao có thể là đối thủ của chúng ta!

Cao thủ võ đạo Tiên Thiên, là tồn tại cực kỳ cường hãn của Nhân gian, không có đại nghị lực đại kỳ ngộ là không thành được võ đạo Tiên Thiên, những lão nhân này nhìn về phía Tần Hạo Hiên, ánh mắt cũng nhiều thêm vài phần kiêng kị.

Sau khi ăn uống no đủ, Tần Hạo Hiên tiếp tục tu luyện, Nham Tương Hầm ở trong mắt người là địa phương chịu khổ cấm đoán, ở trong mắt Tần Hạo Hiên là động thiên phúc địa tu luyện, chỉ có bảy ngày, phải nắm chặt thời gian tu luyện, hoàn toàn tiêu hóa dược lực của Nhất Diệp Kim Liên trong cơ thể, loại cơ hội này rất khó được!

- Hạo Hiên ca ca, Hạo Hiên ca ca.

Tiếng kêu nhu hòa vang lên, Tần Hạo Hiên từ trong tu luyện mở to mắt, chứng kiến Từ Vũ ở bên ngoài cửa sắt, lúc này khuôn mặt nàng bởi vì nhiệt độ quá cao mà hô hấp không khỏe, trướng hồng mang tím, cảm động xông lên đầu, trên đường từ Linh Điền cốc đến Nham Tương Hầm, biết rõ con đường này khó đi ra sao, nguy hiểm như thế nào, hiện tại cường độ thân thể của Từ Vũ còn không bằng mình, vậy mà mạo hiểm trùng trùng điệp điệp đi tới.

- Đây là bút ký giảng bài hôm nay, huynh xem một chút đi. Ta nghe nói ở đây rất nóng, nên mang cho ngươi chút nước.

Từ Vũ đi đến trước người Tần Hạo Hiên, đưa bút ký cho hắn, lại lấy ra một cái túi nước.

Tần Hạo Hiên thấy rõ ràng môi của nàng bởi vì nóng mà khô nứt ra vết máu, trái tim bị xúc động, đưa túi nước lại cho nàng nói:

- Muội uống cho đỡ nóng.

- Không có việc gì, muội không khát.

Từ Vũ nhìn các lão nhân bị gian chung, lại nhìn Tần Hạo Hiên một chút, nói:

- Ta đi tìm chưởng giáo, kết quả chưởng giáo ra ngoài du lịch, không có gặp được chưởng giáo lão nhân gia...

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️