Thái Sơ

Chương 388: Đệ tử thái sơ giáo chiến tán tu (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Hách Tu nghe Tần Hạo Hiên nói, cười lạnh kêu gào:

- Tiểu nhi, ngươi nhập môn tu tiên mới mấy ngày, cũng dám giáo huấn ta? Thái Sơ giáo không còn người nào sao, vậy mà phái ngươi đi ra!

Nếu như lời này từ trong miệng Tu Tiên giả lợi hại hơn Hách Tu nói ra, Hách Tu nhất định sẽ thấy tốt thì lấy, lập tức kẹp đuôi rời đi, nhưng mặc dù Tần Hạo Hiên xuất thân Thái Sơ giáo, thực lực lại thấp kém, ở trong mắt Hách Tu là dê béo, sao sẽ đơn giản buông tha?

Bởi vì Hình hóa thành áo giáp bám vào trên người bảo hộ Tần Hạo Hiên, cũng chính bởi vì như thế, Hách Tu không có nhìn ra thực lực cụ thể của Tần Hạo Hiên, nhưng hắn từ niên kỷ của Tần Hạo Hiên phán đoán, suy đoán thời gian Tần Hạo Hiên nhập môn ngắn ngủi, tu vi chắc sẽ không quá mạnh mẽ, dù sao niên kỷ của Tần Hạo Hiên thoạt nhìn không lớn, chỉ là thái điểu mới nhập môn không bao lâu.

Ánh mắt của Hách Tu rơi vào trên người Tần Hạo Hiên nói:

- Ngoan ngoãn nghe lời thúc thủ chịu trói, ta tha cho ngươi một mạng!

Đối mặt Hách Tu kêu gào, vẻ mặt Tần Hạo Hiên nghiêm lại, vận chuyển linh lực toàn thân, tùy thời chuẩn bị ứng chiến.

Hách Tu thấy Tần Hạo Hiên làm ra tư thái phòng bị, cười lạnh một tiếng:

- Nếu ngươi muốn chết, vậy thì đừng trách bổn tọa!

Hắn từ trong lòng lấy ra một tấm linh phù, rót vào linh lực thúc dục, linh phù đột nhiên nổ tung, hóa thành một sợi dây thừng đánh về phía Tần Hạo Hiên.

Hình lên tiếng nhắc nhở:

- Cẩn thận, hắn dùng chính là Tỏa Thiên phù, Tỏa Thiên phù này lợi hại hơn Khổn Tiên Thằng rất nhiều.

Tần Hạo Hiên sớm có chuẩn bị không chút do dự thi triển Khai Thiên Trảm, Tỏa Thiên phù dùng tốc độ cực nhanh công tới, mình chỉ có thể kịp thi triển Khai Thiên Trảm mà thôi!

Nhìn Tần Hạo Hiên sử dụng Khai Thiên Trảm, nhược điểm thực lực lập tức lộ rõ, Hách Tu cười lạnh nói:

- Chỉ loại tiêu chuẩn này cũng muốn chống lại ta! Xem ta trói ngươi trước, lại chậm rãi nhục nhã ngươi! Cái gì Thái Sơ giáo, dạy dỗ ra toàn là phế vật!

Hách Tu vốn cho rằng Tỏa Thiên phù đủ để buộc chặt Tần Hạo Hiên, nhưng ngoài dự liệu của hắn là, Tỏa Thiên phù vừa mới nhào tới trước người Tần Hạo Hiên, Tần Hạo Hiên lại không hề sợ hãi giơ cổ tay lên chặt xuống, Khai Thiên Trảm mang theo đao khí hung hăng cắt nát nó.

- Hắc, còn có chút bổn sự!

Hách Tu cũng không giận, lộ ra nụ cười nghiền ngẫm, từ trong lòng lấy ra một tờ giấy, chỉ thấy hắn vứt giấy lên mặt đất, đánh vào một đạo linh lực, lại thổi một ngụm Tiên Khí, mười ngón tung bay, rất nhanh, tờ giấy mở ra, dĩ nhiên là một phù thú.

Vẻ mặt Hách Tu hung hăng càn quấy cười nói:

- Tiểu tử, để cho bổn tọa nhìn xem ngươi có bao nhiêu cân lượng! Vậy mà dám khiêu chiến bổn tọa!

Mười ngón của hắn khẽ múa, linh lực tung bay, phù thú ở dưới Ngự Thú thuật khống chế phát ra gào thét thê lương, đây là một con Cự Hùng, xem ra hẳn là giết chết Cự Hùng tráng niên lấy hồn phách chế tác, cho nên sát khí của phù thú này rất mạnh, lệ khí âm trầm.

Phù thú đứng lên, chân trái bước ra, mặt đất lay động rạn nứt ra, như mạng nhện lan tràn, có thể thấy được lực lượng một cước này chừng mấy ngàn cân.

Hách Tu dùng Ngự Thú thuật tập trung Tần Hạo Hiên, chỉ thấy Cự Hùng phù thú nhìn về phía Tần Hạo Hiên, lóe ra hàn quang, sát ý dạt dào, bỗng nhiên nó nhìn Tần Hạo Hiên gào thét, tiếng gầm gừ phảng phất như làm đại địa run rẩy, thanh thế kinh thiên.

Tiếng rống làm chiến mã của đám người Tô Vũ bất an đá chân xao động, phải cố lắm mới trấn an được.

Trên người Cự Hùng phù thú truyền ra lệ khí, phô thiên cái địa, mặc dù tướng sĩ hung hãn không sợ chết trong quân đội song phương cũng nhịn không được run rẩy.

Trong lòng Tần Hạo Hiên rùng mình, chỉ từ thanh thế của Cự Hùng phù thú, có thể đoán được cái phù thú này là phù thú mạnh nhất mình gặp được trừ phù long của Trương Cuồng!

Cự Hùng phù thú ở dưới Hách Tu chỉ huy không chút do dự đánh về phía Tần Hạo Hiên, mang theo trận trận hàn phong, trong lúc nhất thời không khí chiến trường phảng phất như ngưng kết.

Cánh tay của Cự Hùng phù thú thô to, nếu bị nó ôm lấy, cho dù một tấm thép cũng bị văn vê thành mì sợi, Tần Hạo Hiên đương nhiên sẽ không cho nó ôm lấy, thân thể hắn nhẹ nhàng né tránh, thời điểm né tránh còn ngưng tụ Khai Thiên Trảm hung hăng cắt lên lưng Cự Hùng phù thú.

Bang!

Khai Thiên Trảm cùng phù thú va chạm phát ra thanh âm kim loại va chạm, ma sát ra hỏa hoa mà mắt thường có thể thấy được.

Phần lưng của Cự Hùng phù thú xuất hiện một khe hở dài hơn ba tấc.

Dưới một kích này, để cho Hách Tu đau lòng không thôi, chế tác một phù thú không dễ dàng, nhất là Cự Hùng phù thú càng hao tổn hơn phân nửa tài nguyên của mình, một cái đối mặt đã bị Tần Hạo Hiên chém một đao, tiếp tục đánh xuống còn lành lặn sao, lòng khinh thị của hắn giảm đi rất nhiều, vẻ mặt nghiêm túc, hoàn toàn coi đối phương thành địch nhân tu vi ngang nhau.

Không thể không nói, thủ pháp chỉ huy phù thú của Hách Tu cực kỳ thành thạo.

Mười ngón tung bay, đạo đạo linh lực theo đầu ngón tay hắn bật ra, cương phong trống rỗng xuất hiện, ở bên cạnh hắn xoay quanh, trong lúc nhất thời cát bay đá chạy.

Cự Hùng phù thú lại gào thét lần nữa, sau đó nhảy lên đánh về phía Tần Hạo Hiên.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)