Hình cực kỳ khẳng định gật đầu nói:
- Ta cũng không biết đây là có chuyện gì! Nhưng ta dám khẳng định trong này rất nguy hiểm! Nếu như ta ở thời kỳ toàn thịnh còn dám xông vào xem tình huống, nhưng hiện tại, đi vào tuyệt đối sẽ bị đại trận này luyện thành một vũng máu!
- Hí!
Tần Hạo Hiên hít sâu một hơi, Hình trải qua khoảng thời gian này tu dưỡng, thực lực có chút khôi phục, trên người có rất nhiều dị bảo, ngay cả hắn cũng nói không dám vào đại trận, đổi thành người bình thường hoặc mình đi vào, chẳng phải là hẳn phải chết không thể nghi ngờ, hắn nghĩ nghĩ hỏi:
- Thế gian thậm chí có địa phương như thế, ta hỏi ngươi, như loại địa phương này ở Tu Tiên Giới có bao nhiêu?
- Nhiều, nhiều đếm không hết!
Hình khẽ cười một tiếng, giải thích nói:
- Tu Tiên Giới bao la khôn cùng, vô số nguy hiểm, dạng cổ quái gì không có? Ngươi ở trong Thái Sơ giáo, có thủ sơn đại trận bảo hộ, lại có các trưởng lão trong giáo che chở, tự nhiên cảm thấy tu tiên rất thoải mái, nếu không có Thái Sơ giáo bảo hộ, tán tu ở bên ngoài... Mỗi ngày đều sống trong chờ đợi lo lắng.
Tần Hạo Hiên đưa tay vò đầu, nghĩ ở trong Thái Sơ giáo cũng đã rất hung hiểm rồi, hiện tại dựa theo Hình nói, Thái Sơ giáo thật là địa phương ôn hòa che chở mình.
- Ta nhớ trưởng bối tông môn từng nói qua, trong Tu Tiên giới nguy hiểm và kỳ ngộ là cùng tồn tại.
Tần Hạo Hiên tiếp tục nói:
- Trong đại trận này có tiên duyên kỳ ngộ gì hay không?
Hình khẽ cười một tiếng, có chút khinh thường:
- Đám tiền bối tông môn của các ngươi chỉ giỏi nói bậy! Nguy hiểm là cùng tồn tại với kỳ ngộ, những lời này không sai, nhưng không có thực lực đi xông Luyện Sát Huyết Hồn Trận, cái này và chịu chết có gì khác nhau? Tiên duyên kỳ ngộ cũng không phải dễ đạt được như vậy!
Hình nói để cho Tần Hạo Hiên trầm tư một lát, gọi đến một tên binh lính nói:
- Ngươi đi nói cho tướng quân của mình, nói hạp cốc phía trước cực kỳ hung hiểm, không cần phái người đi dò xét, trong đó tiến vào bao nhiêu chết bấy nhiêu! Ta cũng không có cách nào phá giải!
Binh sĩ hoảng sợ, ngay cả thượng tiên cũng không có biện pháp phá giải nên nguy hiểm như thế nào, vội vàng chạy đi báo cáo.
Trong khoảng thời gian quân đội Tô Vũ tạm thời hạ trại ở bên ngoài hạp cốc, bên cạnh doanh trướng bọn hắn không ngừng có quân đội của Tường Long quốc chạy thục mạng tới, nhìn những du binh tán dũng chạy trối chết này, có thể nghĩ quân đội của bọn hắn đã bị triệt để đánh tan.
Tô Vũ phái ra một đội quân sĩ bắt mấy bại binh mất chỉ huy, dò hỏi:
- Vì sao các ngươi hốt hoảng chạy thục mạng như thế?
Một binh sĩ bị đưa vào trong trướng Tô Vũ, đối mặt Tô Vũ hỏi, mặt hắn lộ vẻ hoảng sợ, hồi đáp:
- Hồi bẩm tướng quân, có một chi phản quân từ phương đánh Tây Bắc đánh tới, trong quân đội bọn hắn có Thượng Tiên tọa trấn, toàn bộ quân tiên phong và Đại tướng bị Thượng Tiên của quân địch bắt đi rồi!
- Thượng Tiên của bọn hắn không ai địch nổi, lợi hại muốn chết, cường cung trong quân đội chúng ta căn bản không thương đến Thượng Tiên của bọn hắn, quân đội chúng ta sụp đổ rất nhanh, căn bản không phải đối thủ của bọn hắn!
- Ngươi nói tình huống cụ thể một chút!
Sắc mặt Tô Vũ ngưng tụ, tối đó hắn kiến thức được những Thượng Tiên kia lợi hại, nên càng để bụng tình báo của Thượng Tiên địch quân.
- Vâng, tướng quân!
Binh sĩ kia hơi thu liễm sợ hãi, hồi đáp:
- Vốn quân ta ở trên chiến trường đã lấy được ưu thế tuyệt đối, quân địch liên tiếp bại lui, nhưng vào ngày trước, tướng quân tiên phong của quân địch lấy ra một sợi Khổn Tiên Thằng, Khổn Tiên Thằng là Thượng Tiên trong trận doanh quân địch ban cho, nó có thể bắt cóc quan tướng của quân ta trên chiến trường cuốn đi, căn bản không cách nào phòng bị, mặc kệ trốn xa bao nhiêu cũng bị Khổn Tiên Thằng trói chặt!
- Hắn bắt các tướng quân ta, quân ta quần long vô thủ, binh bại như núi đổ, nhất là lúc bọn hắn xung phong liều chết, Thượng Tiên quân địch tự thân xuất mã, dùng một chống trăm, không đâu địch nổi!
Nhớ tới Thượng Tiên dũng mãnh, sắc mặt người này tái nhợt, lòng còn sợ hãi, trên mặt vừa mới bình tĩnh một ít lại xuất hiện sợ hãi, hắn nói:
- Huynh đệ chúng ta toàn bộ công kích lên người Thượng Tiên kia, bất kể là cường cung ngạnh nỏ, hay đao thương côn bổng, cũng không thương đến hắn! Hắn quả thực là đao thương bất nhập, binh khí của phàm nhân chúng ta không cách nào thương hắn được.
Lại ở dưới tình huống không có chủ soái, quân ta không công tự tan, bị quân địch thừa cơ xông lên tàn sát, tử thương hơn phân nửa, người may mắn còn sống sót đều ném binh khí bỏ chạy, bị quân địch đuổi tới bên này, nghe nói sau khi bọn hắn nghỉ ngơi và hồi phục sẽ đuổi theo, trễ nhất buổi sáng ngày mai sẽ tới đây.
Tô Vũ hít sâu một hơi, nếu lúc trước, có lẽ Tô Vũ sẽ cảm thấy những bại binh này nói ngoa, nhưng đã trải qua sự tình ám sát, hắn tràn đầy cảm xúc, ngay cả đội trường thương tự tay hắn luyện ra, bách chiến bách thắng cũng dễ dàng sụp đổ, cường cung lợi nỏ căn bản không cách nào làm bị thương người ta mảy may, càng đừng đề cập những binh lính bình thường này rồi!
Tô Vũ nhìn một tướng lãnh bên người nói:
- Truyền mệnh lệnh của ta, thu nạp binh sĩ tán loạn, sắp xếp vào trận doanh quân ta! Mặt khác thông cáo toàn quân, nói cho các tướng sĩ cùng với những binh sĩ chạy tán loạn kia, trong trận doanh quân ta cũng có Thượng Tiên, hôm qua mới giết hai Thượng Tiên của quân địch, để cho bọn hắn an tâm!
Phải nhanh chóng ổn định sĩ khí, nghênh đón ngày mai ác chiến!
Tên binh trưởng kia nghe Tô Vũ nói trong quân cũng có Thượng Tiên, trên mặt hiện ra vẻ vui mừng:
- Xin Tô tướng quân báo thù cho các tướng sĩ đã hi sinh!