Cổ Mộc nhận thư quan sát, một cỗ linh lực cường đại từ trên người hắn tuôn ra, phẫn nộ tới cực điểm, tờ giấy trên tay hắn bị linh lực chấn nát bấy:
- Con mẹ nó, cũng dám giết sư đệ ta, ta sẽ để cho ngươi trả giá thật lớn!
Cổ Mộc nói xong, rất nhanh thì tỉnh táo lại, trong nội tâm thầm suy nghĩ nói:
- Đây rốt cuộc là Tu Tiên giả cảnh giới gì, Cổ Thổ là Tiên Miêu cảnh Thập Tứ diệp cũng bị đánh chết, hơn nữa trên người hắn có linh phù phòng ngự tương đương với Tiên Miêu cảnh Nhị Thập diệp, dưới loại tình huống này cũng bị đánh chết, ta bất quá Tiên Miêu cảnh Thập Ngũ diệp, nếu hắn mạnh hơn ta thì làm sao bây giờ?
Xem ra phải an tâm một chút chớ vội, dò xét nghe rõ ràng lai lịch của đối thủ rồi nói sau, ta phải nắm chặc thời gian đi chiến trường bắt oan hồn, chờ ta luyện thành Quỷ Thần Hàng Lâm, cho dù ngươi càng lợi hại ta cũng không sợ.
Thời điểm trong doanh trướng của Triệu Phổ mây mù che phủ, Tần Hạo Hiên cũng vận khí xong, bắt đầu tìm tòi thi thể của Tu Tiên giả địch quân, trên người Tu Tiên giả hoặc nhiều hoặc ít gì cũng có chút tài vật nha.
Bất quá trên người Cổ Thổ thật không nhiều lắm, sáu viên Linh Thạch hạ tam phẩm, một ít tài liệu, nhưng lại không nhiều, những vật này cộng lại, tổng giá trị cũng không đến 100 viên Linh Thạch hạ tam phẩm.
Tần Hạo Hiên cẩn thận kiểm tra những vật này, không có chứng kiến ấn ký của môn phái khác, tông môn đều sẽ lưu một ít tín vật thân phận ở trên người đệ tử, ví dụ như mình đeo linh phù là ký hiệu của Thái Sơ giáo, trên người đối phương lại không có gì, Tần Hạo Hiên xác định đối phương là tán tu không thể nghi ngờ.
Hắn ở trong lòng âm thầm cảm khái, xem ra những tán tu không môn không phái kia sống rất gian nan nha, tán tu này so với đệ tử bình thường tiến vào Thái Sơ giáo mấy năm, quả thực nghèo về đến nhà rồi.
Sau khi tìm hết thi thể, Hình nhìn Tần Hạo Hiên nói:
- Lúc này bên ngoài đã vắng người, chúng ta tranh thủ thời gian đi chiến trường, chỉ còn hai canh giờ nữa là trời sáng.
Nếu như trời sáng, sẽ không cách nào thu thập âm hồn, Tần Hạo Hiên liền cùng Hình đi đến chiến trường.
Hai người bọn họ đều là Tu Tiên giả, muốn tránh qua những binh sĩ phàm tục là chuyện dễ dàng, rất nhanh đi vào trên chiến trường, phát hiện trên chiến trường có rất nhiều cô hồn dã quỷ du đãng, những cái này đều là binh sĩ mấy ngày nay chết trận, oán khí rất nặng, mỗi một con đều là lệ quỷ làm hại thế tục.
Dựa theo Hình chỉ điểm, Tần Hạo Hiên lấy ra Dẫn Hồn Phù, sau đó rót vào một tia linh lực.
Đã có linh lực quán thâu, Dẫn Hồn Phù tựa như có hấp lực không đáy, điên cuồng thu cô hồn dã quỷ du đãng ở phụ cận.
Trọn vẹn bỏ ra hai nén hương thời gian, Tần Hạo Hiên mới thu hết oan hồn vào Dẫn Hồn Phù, cực kỳ cao hứng, nhưng Hình lại như có điều suy nghĩ nói:
- Những oan hồn này thoạt nhìn rất nhiều, nhưng ta thô sơ giản lược tính thi thể trên đất, oan hồn ở đây so với thực tế đã giảm rất nhiều.
- Chẳng lẽ những oan hồn này đi địa phương khác?
Hình véo chỉ tính toán, nửa ngày sau hắn mới lên tiếng:
- Những oan hồn này trên lý luận sẽ không dễ dàng ly khai địa phương mình chết oan, hơn nữa cho dù ly khai cũng chỉ có chút ít ly khai, không có khả năng thiếu nhiều như vậy, vừa rồi ta tính toán một lần, những oan hồn này trọn vẹn thiếu đi năm thành, không đúng, không đúng.
Tần Hạo Hiên nhớ tới ngày hôm qua lúc mình mới tới, gió lạnh trận trận, lưng lạnh cả người, đây là bởi vì oan hồn quấy phá nguyên nhân, nhưng đêm nay tới đây, loại cảm giác này yếu đi rất nhiều, từ sự tình này có thể cảm giác được oan hồn lệ quỷ ít đi rất nhiều.
- Thiếu đi năm thành oan hồn, chẳng lẽ có người bắt mất?
Tần Hạo Hiên và Hình liếc mắt nhìn nhau, nếu như không có sự tình Tu Tiên giả địch quân tập doanh đêm nay, có lẽ bọn hắn sẽ không hoài nghi, nhưng bây giờ càng hoài nghi Tu Tiên giả của địch quân đã bắt âm hồn trên chiến trường, nếu không cho dù bọn họ là tán tu, đạt được tài nguyên không dễ dàng, nhưng đồ vật của những người phàm tục này bọn hắn cũng không để vào mắt, chẳng lẽ bọn hắn vì bắt âm hồn trên chiến trường sao?
Tần Hạo Hiên nhìn Hình nói:
- Chẳng lẽ là Tu Tiên giả của địch quân bắt oan hồn trên chiến trường? Hoặc là nói bọn hắn tham dự chiến tranh phàm tục, chính là vì bắt oan hồn?
Hình không chút do dự phủ nhận ý kiến của Tần Hạo Hiên, nói:
- Không có khả năng, cho dù Tu Tiên giả tu vi lại yếu, muốn lấy chút ít oan hồn cũng là chuyện rất đơn giản, tùy tiện tìm thành trấn phát động ôn dịch, liền có ngàn vạn oan hồn rồi!
Hình nói rất có đạo lý, ở trong mắt Tu Tiên giả, phàm nhân tựa như con sâu cái kiến, muốn lấy chút ít oan hồn hoàn toàn không cần tốn công tốn sức như vậy.
Như vậy những tán tu này dựa vào cái gì hỗ trợ phàm nhân?
Đối với tán tu tài nguyên không nhiều, thời gian đối với bọn họ ý nghĩa càng trọng yếu, tại sao bọn hắn phải lãng phí thời gian tu luyện, đến tham gia phàm nhân phân tranh?
Rất cổ quái, cổ quái không thể nói.
Tần Hạo Hiên và Hình nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương chứng kiến vẻ nghi hoặc, xem ra Hình cũng không nghĩ ra lý do.
Cuối cùng Hình nói:
- Rất kỳ quái, ta cũng đoán không ra vì cái gì.
Sau khi Tần Hạo Hiên dùng Dẫn Hồn Phù bắt oan hồn trên chiến trường, một bóng đen cũng lẻn vào trong chiến trường, bóng đen này đúng là Tu Tiên giả Cổ Mộc mà Triệu Phổ mời.
Cổ Mộc trốn trong bóng đêm, nín thở tĩnh khí ngóng nhìn Tần Hạo Hiên đang thu hồn phách, hắn chứng kiến Tần Hạo Hiên và Hình, lập tức kết luận người này là Tu Tiên giả giết chết sư đệ mình, nhưng thời điểm hắn nhìn Tần Hạo Hiên thu oan hồn trên chiến trường, biểu hiện ra thực lực thì vẻ mặt không thể tin!
Thằng này chỉ là Tiên Miêu cảnh Tứ diệp.
Một Tu Tiên giả thực lực yếu như thế làm sao có thể đánh chết Tiên Miêu cảnh Thập Tứ diệp?
Hắn hoài nghi Tần Hạo Hiên ở trong bóng tối bỗng nhiên đánh lén, mới giết chết huynh đệ của mình, tuyệt không thể nào là chiến lực bản thân, một Tiên Miêu cảnh Tứ diệp có thể có thực lực gì?
Nhưng người này có thể giết chết Tiên Miêu cảnh Thập Tứ diệp, tuyệt không đơn giản, hắn lặng lẽ ẩn núp tiếp cận Tần Hạo Hiên, chuẩn bị đánh lén, mặc dù hắn có nắm chắc tất thắng, nhưng hắn vẫn hết sức cẩn thận, cẩn thận chạy được thuyền vạn năm mà!
Nếu như chỉ có Tần Hạo Hiên, là tuyệt đối không phát hiện được hắn, nhưng Hình ở bên người Tần Hạo Hiên đã rất nhanh cảm giác được, lặng lẽ nói:
- Chú ý, có người đến, Tiên Miêu cảnh Thập Ngũ diệp.
Tần Hạo Hiên thu Dẫn Hồn Phù vào trong ngực, bất động thanh sắc nói:
- Hẳn là địch nhân, chúng ta không nên đánh rắn động cỏ, cẩn thận một chút.