Thái Sơ

Chương 367: Long ma kim thân, chân ma biến. (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Thấy động tác hiện giờ của Xích Luyện Tử, hiển nhiên là muốn tế luyện phù kiếm công kích chính mình lần nữa, hắn lập tức vội vàng, không chút do dự sử dụng một đạo thần thức công kích, hướng Xích Luyện Tử đánh tới.

Sau khi có được Thần Thức Nhập Môn, hắn cũng tiến hành tu luyện, thuật vận dụng thần thức của Tần Hạo Hiên vận dụng rõ ràng đã mạnh mẽ hơn rất nhiều, ở nơi điện quang hỏa thạch này, Tần Hạo Hiên đem thần thức ngưng tụ thành một thanh tiểu Kiếm, đánh tới Xích Luyện Tử.

Xích Luyện Tử bị công kích thần thức của Tần Hạo Hiên đánh trúng, hắn khu động phù kiếm trong tay rõ ràng dừng lại một chút, tay phải xoa cái trán, vừa rồi hắn bỗng bị đau đầu kịch liệt.

Thừa dịp khoảng thời gian Xích Luyện Tử đau đầu này, Tần Hạo Hiên không chút do dự đem Vạn Lý Phù trong ngực lấy ra, lập tức khu động.

Tuy rằng hắn khu động Vạn Lý Phù không tính là thuần thục, nhưng tốc độ của Vạn Lý Phù lại không thể nghi ngờ, Xích Luyện Tử nhìn thấy Tần Hạo Hiên phát động phù lục, còn tưởng rằng Tần Hạo Hiên chuẩn bị một phù lục cực kỳ lợi hại, muốn công kích chính mình, lập tức bày ra tư thế phòng bị.

Nếu như đổi thành tân đệ tử khác, Xích Luyện Tử khẳng định sẽ không kiêng nể gì cả, tên tân đệ tử này trong tay có thể có bảo bối tốt gì chứ, nhưng mà Tần Hạo Hiên lại bất đồng, tiểu tử này thần thần bí bí, toàn thân hắn đều là bảo, hắn có thể phá vỡ Di Hồn thuật của chính mình, đồ vật trên người tuyệt đối không kém.

Dùng Vạn Lý Phù, linh khí kịch liệt chấn động khiến cho Xích Luyện Tử trong lòng xiết chặt, nhưng một màn ngay sau đó lại khiến cho hắn trợn mắt há hốc mồm.

Chỉ thấy, sau khi Tần Hạo Hiên khu động Vạn Lý Phù, thân hình nhanh chóng lao vào trong bóng tối, chính mình thậm chí không kịp phản ứng lại, trong nháy mắt liền nhìn không thấy bóng dáng hắn đâu!

- Tên tiểu tạp chủng lại dám chạy!

Trong lúc Tần Hạo Hiên xuất ra phù lục, Xích Luyện Tử đã coi hắn trở thành đại địch để đối đãi, chuẩn bị ngạnh kháng một kích phù lục của hắn, rồi lại đem hắn bắt giữ, nhưng hoàn toàn không có nghĩ tới tên này không chút nào để ý đến phong độ mà chạy trốn, lập tức khiến cho hắn chán nản không thôi.

Xích Luyện Tử thật không ngờ, dựa vào tu vi thực lực Tiên Thụ Cảnh của hắn, đối phó tứ diệp Tiên Miêu Cảnh như Tần Hạo Hiên, Tần Hạo Hiên trừ cách chạy trốn ra, còn có biện pháp nào khác sao?

Hắn lập tức khu động phù kiếm trong tay, phù kiếm này bất kể là về mặt uy lực hay là tốc độ, tuy rằng so ra kém phi kiếm chính thức, nhưng tốt xấu gì so với đi bộ thì nhanh hơn rất nhiều.

Xích Luyện Tử giẫm lên thân phù kiếm, phù kiếm hóa thành một đạo lưu quang, nhanh chóng hướng chỗ Tần Hạo Hiên biến mất để đuổi theo.

Phóng qua một ngọn núi, Xích Luyện Tử xa xa nhìn thấy Tần Hạo Hiên bỏ trốn, tốc độ giống như một đạo lưu tinh, trong chớp mắt liền kéo dài khoảng cách rất nhiều, Xích Luyện Tử quá sợ hãi, Tần Hạo Hiên này dùng phù lục gì, dựa vào thực lực cường giả Tiên Thụ Cảnh của chính mình, toàn lực khu động phù kiếm cũng đuổi không kịp một tên tiểu bối tứ diệp Tiên Miêu Cảnh như hắn ta.

Trên người tên này xem ra còn thật không ít bảo bối!

Nghĩ tới đây, Xích Luyện Tử cảm xúc càng thêm mãnh liệt, suy nghĩ muốn tóm lấy Tần Hạo Hiên trong đầu càng thêm kiên định.

Tần Hạo Hiên cùng hắn cũng là kẻ thù cũ, ở Thủy phủ cướp đi linh dịch thạch nhũ của hắn, lại phá Di Hồn thuật của hắn, tổn hại mười năm thọ nguyên của hắn, lại thêm đêm nay hắn cố ý hao phí một năm thọ nguyên, để khu động Bách Quỷ Dạ Hành, đại náo nơi trú quân mà Tây Môn Thắng trấn thủ, Xích Luyện Tử đối với Tần Hạo Hiên có thể nói là khổ đại thù sâu.

Nhìn thấy thân ảnh của Tần Hạo Hiên xa dần dần, Xích Luyện Tử trong nội tâm khẩn trương, nếu như hắn có một thanh phi kiếm, việc đuổi theo Tần Hạo Hiên khẳng định không khó khăn đến vậy, tốc độ của phù kiếm sao có thể sánh với phi kiếm chứ?

Bóng dáng của Tần Hạo Hiêncàng ngày càng xa, càng ngày càng xa... Xích Luyện Tử thiếu chút nữa tức giận đến thổ huyết, thật vất vả mới có thể tóm lấy Tần Hạo Hiên đến tay, mà lại để cho hắn chạy trốn, đây là điều vô luận như thế nào hắn cũng không chịu nhận!

- Không được, không thể khiến cho hắn chạy trốn, nếu không thì trời đất bao la, ta đi tới nơi nào tìm hắn chứ!

Xích Luyện Tử nhìn dần Tần Hạo Hiên đang ở xa xa, muốn dùng linh pháp công kích hắn những lại ngoài tầm với, Xích Luyện Tử trong lòng bất đắc dĩ, chợt nhớ tới một tiên pháp truy đuổi có tên là Đại La Truy Tung Thuật.

Thi triển Đại La Truy Tung Thuật cần linh lực rất lớn, trước mắt dù sao đuổi không kịp Tần Hạo Hiên, cũng không đánh được Tần Hạo Hiên, chỉ có Đại La Truy Tung Thuật có thể bám lên người Tần Hạo Hiên, ít nhất sẽ biết được hành tung của Tần Hạo Hiên.

Mặc dù đối với linh lực hao tổn thật lớn, nhưng Xích Luyện Tử chẳng quan tâm nhiều như vậy, trực tiếp ngưng tụ linh lực, đem đạo Đại La Truy Tung Thuật này đánh lên trên người Tần Hạo Hiên.

Một đạo linh quang màu lam nhạt từ xa đánh lên trên người Tần Hạo Hiên, bị đạo linh quang màu lam nhạt này đánh trúng, Tần Hạo Hiên quá sợ hãi, nhưng mà hắn phát hiện mình cũng không có bị thương.

Sau khi Đại La Truy Tung Thuật đánh trúng Tần Hạo Hiên, Xích Luyện Tử mới tính toán buông lỏng một hơi, linh lực phù kiếm của mình cũng sắp hao hết, cần đổi linh thạch mới cho nó mới được, chỉ cần có Đại La Truy Tung Thuật, sẽ không lo mất dấu Tần Hạo Hiên.

Xích Luyện Tử dừng lại, nhìn tháy Tần Hạo Hiên càng chạy càng xa, cười lạnh một tiếng:

- Để ta xem ngươi có thể chạy ra khỏi lòng bàn tay của ta không!

Ỷ vào tốc độ của Vạn Lý Phù, Tần Hạo Hiên một hơi chạy xa mấy trăm dặm, để Xích Luyện Tử lại sau lưng.

Nhìn Tần Hạo Hiên chạy trốn nhanh như vậy, thậm chí còn đem chính mình vứt bỏ lại phía sau, Xích Luyện Tử trong nội tâm âm thầm ngạc nhiên, trên người Tần Hạo Hiên này đến cùng còn có bao nhiêu thứ tốt nữa? Nhưng trong ánh mắt của hắn càng lộ thêm sự hung quang, nhất định phải đuổi theo, không thể bỏ qua.

- Hắn sao có thể chạy nhanh như vậy, mặc dù ta là Tu tiên giả Tiên Thụ Cảnh cũng chạy không nhanh như vậy!

Sau khi Tần Hạo Hiên thân ảnh biến mất khỏi tầm mắt của Xích Luyện Tử, Xích Luyện Tử trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang, Tần Hạo Hiên này chỉ là một tân đệ tử tứ diệp Tiên Miêu Cảnh, trên người vậy mà có nhiều bảo bối như vậy! Một Tu tiên giả tứ diệp Tiên Miêu Cảnh, cho dù cha mẹ cho hắn nhiều thêm mấy chân cũng chạy không nhanh như vậy, thứ duy nhất có thể giải thích được là trên người nhất định có trọng bảo!

- Là Thần Hành Phù hay vẫn là pháp bảo?

Xích Luyện Tử một đường điên cuồng đuổi theo, một bên dồn sức, một bên thầm suy nghĩ nói:

- Đuổi kịp và vượt qua tốc độ của Tiên Thụ Cảnh, Thần Hành Phù... Nói ra thật sự quá dọa người, nhân tài nào có thể luyện chế ra được chứ! Chẳng lẽ là pháp bảo?

Xích Luyện Tử con mắt có chút nheo lại, hắn nhớ tới pháp bảo mà Tần Hạo Hiên phá vỡ Di Hồn thuật của mình, sự tham lam trong lòng càng tăng lên.

Tần Hạo Hiên chạy thẳng đến khi linh thạch trong tiểu không gian của Vạn Lý Phù sắp hao hết mới dừng lại, Tần Hạo Hiên cũng dùng linh lực để sử dụng Vạn Lý Phù chạy trối chết, hắn cũng mệt mỏi thở hồng hộc, lần trốn chạy này khiến cho cơ thể và tinh thần của hắn đều mệt mỏi, không hề giữ hình tượng đặt mông ngồi xuống đất.

Ngẩng đầu nhìn sang bốn phía, hắn phát hiện mình đang ở bên cạnh một dòng suối nhỏ, phía trước là một thảo nguyên rộng lớn, hướng khác thì là một ít lùm cây thấp bé.

- Nơi này là chỗ nào à? Ngươi biết không?

Tần Hạo Hiên hỏi Hình đang quấn ở trên cánh tay của hắn.

Hình tức giận nói ra:

- Nếu ở U Tuyền, dù là nhắm mắt lại ta cũng có thể nói cho ngươi biết đây là đâu! Nhưng mà nơi này là Nhân Gian giới, ngay cả ngươi cũng không biết là địa phương nào, ta làm sao biết được cơ chứ? Ta căn bản không có khả năng biết rõ nha!

Tần Hạo Hiên gật gật đầu, Hình nói rất có đạo lý, hắn là ma U Tuyền, sao có thể có thể biết rõ Nhân Gian giới này chứ?

Tần Hạo Hiên co quắp nằm trong chốc lát, sau khi khôi phục một ít khí lực, hắn lấy hết linh thạch đã tiêu hao hết ở bên trong Vạn Lý Phù ra, thay linh thạch mới cho Vạn Lý Phù.

Sau khi thay thế hết linh thạch, nhớ tới Xích Luyện Tử còn đang tìm kiếm mình, tương lai có khả năng sẽ bị Xích Luyện Tử tìm được, Tần Hạo Hiên đối với hình nói:

- Ta đoán Xích Luyện Tử chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, ngươi không phải biết biến hình sao? Đem pháp thuật biến hình của ngươi dạy cho ta đi, sau này vạn nhất bị Xích Luyện Tử tìm được, hắn nhất thời cũng không nhận ra được ta.

Hình ngược lại rất sảng khoái đáp ứng nói:

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)