Đạo kiếm quang này chẳng những chặn kín đường đi của bọn họ, còn trực tiếp chém tới cánh tay của Tần Hạo Hiên, tốc đọ của kiếm quang cực nhanh, Tần Hạo Hiên nhất định là trốn không thoát, nếu nhu bị chém trúng, cánh tay này chắc chắn sẽ không còn.
Hình thấy một màn như vậy, trong lòng lập tức khẩn trương, Tần Hạo Hiên thân thể cường hãn hơn nữa cũng gánh không được một kích của Tu tiên giả Tiên Thụ Cảnh, lần này mà bị đánh trúng, không chết cũng thành tàn phế!
- Mẹ kiếp! Tần Hạo Hiên ngươi thiếu nợ lão tử một cánh tay đó!
Hình hô to, bên trong thân thể bỗng nhiên phát sinh biến hóa, trong chốc lát biến thành một tấm chắn!
Không tính là một tấm chắn quá lớn, nhưng nó một mực bọc lấy cánh tay của Tần Hạo Hiên, miễn cưỡng che chắn thân thể của Tần Hạo Hiên, Hình hóa thân thành tấm chắn để giúp Tần Hạo Hiên ngăn cản một kiếm kinh thế này.
- Loong coong!
Một tiếng trầm đục vang lên.
Kiếm quang va chạm vào tấm chắn mà Hình hóa thành, đánh cho "Tấm chắn" hộc máu.
Hình không bị nhát kiếm quang này đánh chết, nhưng cũng bị thương khá nặng, hắn không chịu nổi oa oa kêu to.
Tần Hạo Hiên tuy rằng bởi vì hình hóa thân thành tấm chắn nên tiếp được một kiếm này, nhưng lực công kích cường đại trực tiếp khiến cho hắn bay ra cực xa, phía sau lưng không biết đụng gẫy bao nhiêu cây đại thụ, ngực càng thêm chấn động, máu xộc lên, hắn há mồm phun ra một ngụm máu tươi, trong đầu vẫn còn nhớ tới kiếm khí vô địch dường như có thể chém đứt thiên địa kia!
Tuy rằng là phù kiếm, nhưng kiếm khí của một kiếm này, thật đáng sợ...
Xích Luyện Tử đánh ra một kiếm này vẻ mặt trợn mắt há hốc mồm, dựa vào uy năng của đạo kiếm khí này, Tần Hạo Hiên bất luận như thế nào cũng trốn không thoát, hắn vốn định chém lên cánh tay của Tần Hạo Hiên để lập uy, lại không nghĩ rằng người bên cạnh Tần Hạo Hiên vậy mà lại có thể biến thành một tấm chắn, giúp cho hắn ngăn cản một kiếm này.
Xích Luyện Tử thầm suy nghĩ, phù kiếm trên tay của ta tuy rằng không phải phi kiếm chân chánh, nhưng uy lực trong tay ta đánh ra cũng không hề yếu, tên này rốt cuộc là thứ yêu vật gì chứ, vậy mà có thể ngăn một kiếm này?
Trên người Tần Hạo Hiên đến cùng còn có bao nhiêu bí mật đây?
Giúp cho Tần Hạo Hiên ngăn cản một kiếm này, Hình bị trọng thương rất nặng.
Hắn dồn dập nói một câu:
- Mau đem linh lực rót vào trong cơ thể của lão tử, lão tử sắp chết! Sắp chết... Khục khục... Mẹ... Lão tạp mao... Lão tử hận các ngươi những tên Tu tiên giả này... Khục khục... !
Tấm lá chắn Hình biến thành vốn là hắc đồng đen nhánh tỏa sáng, nhưng sau khi nhận một kích này, màu sắc rõ ràng ảm đạm hơn hẳn.
Tần Hạo Hiên không chút do dự đem linh lực của bản thân rót vào trong cơ thể của Hình, lấy được linh lực mà Tần Hạo Hiên rót vào, "Tấm chắn" này mới một lần nữa toả sáng bóng loáng.
Sau khi được rót linh lực vào người, Hình dường như nhẹ thở ra một hơi, Tần Hạo Hiên lúc này mới phát hiện, hình thì ra còn có thể làm điều này, chẳng những có thể biến thành đủ các dạng người và các loài thú, còn có thể biến thành vật thể, đặc biệt là biến thành vũ khí.
- Mụ nội nó! Lão tử thiếu chút nữa chết... Thiếu chút nữa chết! Lão Tần, ta đã nói với ngươi! Không có một ngàn lượng linh thạch, lão tử sẽ không để yên cho ngươi!
Sau khi Hình biến thành tấm chắn, hắn còn có thể mở miệng nói chuyện, lại để cho Tần Hạo Hiên tấc tắc kêu kỳ lạ không thôi:
- Xích Luyện Tử này đúng là lão vương bát đản tâm ngoan thủ lạt, nếu rơi vào trong tay của ta, ta nhất định ăn tươi nuốt sống cả da lẫn xương của hắn!
Tần Hạo Hiên vỗ vỗ tấm chắn quấn quanh cánh tay của chính mình, nói với Hình đang trong hình dạng tấm chắn:
- Đa tạ cứu mạng, thiếu nợ ngươi một ngàn lượng! Nhờ có ngươi...
- Vậy không được, nếu không phải còn có lão tử là loại Thiên Ma có tình có nghĩa, thì làm gì có ai lo lắng đến sự chết sống của ngươi!
Hình trong giọng nói toát ra vài phần tự hào:
- Lão tử là thiên tài ma của U Tuyền, há lại dễ dàng chết như vậy chứ?
Khi Hình nói khoác, Tần Hạo Hiên xa xa nhìn thấy Xích Luyện Tử đội chiếc mũ đen trên đầu, cặp mắt của Xích Luyện Tử âm tàn độc ác, trong đêm khuya đen kịt này, chúng giống như hai ngôi sao, hắn đang giơ phù kiếm lên, chuẩn bị công kích lần thứ hai.
Xích Luyện Tử tuy rằng cũng là trưởng lão của Thái Sơ giáo, nhưng không phải là trưởng lão của Trưởng Lão viện, loại hàng cao cấp như phi kiếm này, hắn cũng không có thực lực và tài lực để có được, cho nên thứ hắn dùng chẳng qua là loại hàng thấp kém như phù kiếm này mà thôi.
- Hừ, mặc kệ ngươi dùng thủ đoạn gì để tránh thoát khỏi công kích của ta, tuy nhiên, lần này ngươi sẽ không còn có vận khí như thế nữa, dựa vào thực lực Tiên Thụ Cảnh của ta, một ngón tay cũng có thể bóp chết ngươi!
Sau một kích thất bại, Xích Luyện Tử rất nhanh điều chỉnh lại, bắt đầu chuẩn bị công kích lần thứ hai, đồng thời lên tiếng uy hiếp Tần Hạo Hiên:
- Ngươi nếu đem thứ đồ vật kia giao ra đây, ta sẽ cho ngươi toàn thây, nếu không ta sẽ phanh thây xé xác của ngươi, cho ngươi chịu nỗi đau đớn tột độ, cảm nhận máu từ trong cơ thể chảy hết rồi mới chết đi! Ngươi không phải ỷ vào việc ta không thể thu thập ngươi khi ở trong môn phái sao? Hiện giờ ở chỗ này, đêm đen trời cao, Tây Môn Thắng còn phải bảo hộ Tiên chủng đặc thù, hắn ốc còn không mang nổi mình ốc, ta xem còn có ai có thể cứu ngươi nữa!
Tần Hạo Hiên nhìn thấy Xích Luyện Tử chuẩn bị công kích lần thứ hai, vẻ mặt sợ hãi, quả nhiên! Tối nay, tất cả mọi chuyện đều do Xích Luyện Tử xếp đặt thiết kế, cái gì mà công kích Lý Tĩnh, toàn bộ điều này đều là cái bẫy Xích Luyện Tử làm ra để bắt được mình, mục chính là thừa dịp hỗn loạn, bắt bản thân mình đi.
Uy áp thực lực Tiên Thụ Cảnh của Xích Luyện Tử được phóng ra toàn bộ, Tần Hạo Hiên cảm giác không khí đều cứng lại, muốn thở cũng thở không nổi, Xích Luyện Tử cũng không phải là nói mạnh miệng, dựa vào thực lực Tiên Thụ Cảnh của hắn, chỉ cần một đầu ngón tay là có thể nghiền chết chính mình.
Hắn âm thầm tính toán khoảng cách hiện tại giữa hắn và Xích Luyện Tử, Xích Luyện thực lực cường đại, là cường giả sơ kỳ Tiên Thụ Cảnh, mà công kích có uy lực nhất của chính mình chính là vô ảnh kiếm, trước mắt, thực lực của mình không đủ để sử dụng vô ảnh kiếm ở khoảng cách xa như vậy, để có thể gây tổn thương cho một cường giả sơ kỳ Tiên Thụ Cảnh, mặc dù là Tu tiên giả bốn mươi chín diệp Tiên Miêu Cảnh và Tu tiên giả Tiên Thụ Cảnh tầm đó thì ở giữa họ là khe vực cực lớn, không thể vượt qua, càng đừng nhắc đến Tần Hạo Hiên chỉ là tên tứ diệp Tiên Miêu Cảnh.
Nếu không là hắn không có được thứ bản thân muốn, sợ ném chuột vỡ bình, nên mới không dám chính thức động thủ, nếu không, với thực lực Tiên Thụ Cảnh của Xích Luyện Tử, nếu muốn giết chết chính mình, thì quả thực là dễ như trở bàn tay.