- Các người đừng buồn, từ hơn một trăm năm trước chúng ta nên chết đi, chúng ta sống mỗi một ngày đều là tra tấn, chúng ta còn tồn tại là vì hôm nay.
- Tiêu diệt Phổ Quang các là tâm guyện cuối cùng của chúng ta, cũng là lựa chọn của chúng ta. Nếu không cho chúng ta đi, chúng ta chết đều sẽ không nhắm mắt. Mạnh Đốc tiểu tử kia nếu không đồng ý, chúng ta sẽ tự bạo ở trước mặt hắn, lúc này không thể trách hắn.
- Nếu hai người mà trách cứ hắn thì ba mươi lão già chúng ta dù chết cũng không yên ổn ở Anh Linh Sơn.
Khóe mắt Trương Cuồng đã khô nước mắt, hắn dù sao cũng là chưởng giáo, có buồn cỡ nào cũng phải chịu trách nhiệm với toàn bộ Thái Sơ, hắn phải giữ bình tĩnh, nếu không toàn bộ Thái Sơ đều sẽ loạn.
Nhưng lúc này, xem xong Hạ Vân Tử để lại Lưu Ảnh Thạch, khóe mắt của hắn lại ướt át.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây