Thái Sơ

Chương 362: Quá ngu ngốc, quá ngây thơ. (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Xem ra rừng cây du này đã bị âm khí bao phủ, âm khí nặng như vậy hiển nhiên không phải là oan hồn bình thường, nhìn oán khí xông thẳng lên trời là có thể thấy rõ, đây có thể nói là lệ quỷ trong miệng dân chúng hay nói, hơn nữa trước khi chết có oan tình rất lớn, ta thấy nên hỏi trước Huyện lệnh xem, rốt cuộc là oan tình gì.

Lời nói này của hắn bị Tây Môn Thắng đứng phía trước nghe được, Tây Môn Thắng quay đầu, ánh mắt nhàn nhạt nhìn vào người đệ tử này, nói:

- Chúng ta là tiên, rảnh quan tâm chuyện thế gian sao!

Bị Tây Môn Thắng ngữ khí đạm mạc nói một câu, người đệ tử Tứ Đại đường lập tức không dám nói lời nào, câm như hến.

Nhưng mà vẫn có một đệ tử trong lòng tràn đầy khó hiểu nói ra:

- Tây Môn đường chủ, chúng ta là Tu tiên giả không phải là nên duy trì chính nghĩa, phạt gian trừ ác sao? Lệ quỷ này hiện nãy đã oán khí trùng thiên, rõ ràng là có oan tình, nếu như tùy ý để hắn tiếp tục ở rừng cây du này, những dân chúng này sẽ gặp bất lợi, nhưng không nên chưa làm rõ chuyện đã trừng phạt hắn, như vậy là bất công đối với hắn!

Tây Môn Thắng khinh miệt hừ một tiếng, hiển nhiên tên tân đệ tử này cũng dám nghi vấn hắn, lại khiến cho hắn rất là khó chịu, nhưng hắn vẫn mặt trầm như nước nói ra:

- Chúng ta là tiên, mặc kệ thế gian sự tình! Chỉ cần duy trì trật tự giữa thiên địa là được, về phần thế tục... Bọn họ không phải có hoàng đế và quan viên sao? Đời này ta tu tiên, làm sao có thời giờ mỗi ngày quản loại chuyện lông gà vỏ tỏi này cơ chứ?

Tây Môn Thắng ngữ khí ôn tồn, giọng có chút bất cận nhân tình, hắn nói:

- Còn về những thứ khác, chúng ta không cần quan tâm. Tiên tức là tiên, phàm tức là phàm, chúng ta không cần quản đúng sai của thế gian, đây chính là chuyện của bọn hắn, chúng ta chỉ cần duy trì trật tự.

- Tây Môn đường chủ.

Tần Hạo Hiên thấy Tây Môn Thắng hình như rất dễ nói chuyện, có ý giải đáp nghi vấn cho bọn họ, vì vậy lập tức thành khẩn nói ra vấn đề:

- Ngài có thể nói cho ta biết, chúng ta duy trì trật tự gì, cái gì là trật tự không?

Tây Môn Thắng nói:

- Huyện lệnh Thanh Phong huyện tới tìm chúng ta, cầu chúng ta thu lệ quỷ, như vậy chúng ta thu lệ quỷ cũng chính là duy trì trật tự, về phần điều tra rõ ràng, tra ra có phải là oan tình hay không, đó là chuyện của phàm nhân bọn họ , chúng ta nếu nhu nhúng tay, chính là làm loạn quy củ của tiên phàm, đây cũng không phải là chuyện chúng ta nên làm, chúng ta là tiên cao cao tại thượng, phàm phu tục tử như con kiến, có thể được chúng ta phù hộ đã là vinh hạnh lớn lao, há có thể để cho Tu tiên giả chúng ta làm việc cho những người phàm tục như bọn họ? Đây không phải là bôi nhọ chữ tiên này sao?"

Các đệ tử sau khi nghe xong, lộ ra thần sắc bừng tỉnh đại ngộ, theo lời của Tây Môn Thắng nói, bọn họ triệt để hiểu tiên phàm là khác nhau, giống như người cùng con kiến khác nhau, không thể vượt qua. Người có thể cho phép con kiến tồn tại, nhưng tuyệt đối sẽ không giúp con kiến làm việc.

Tây Môn Thắng thấy trên mặt mấy tên đệ tử khác còn mấy phần nghi kị, hắn tiếp tục ung dung nói ra:

- Tựa như có ba con kiến đang đánh nhau, có một con kiến bị đánh chết, các ngươi sẽ đi hỏi hai con kiến khác là chuyện gì xảy ra sao? Không thể nào? Bọn họ chẳng qua là con kiến, mà chúng ta là tiên!

Lúc Tây Môn Thắng nói lời này, thần thái lộ ra vài phần cao cao tại thượng, nhìn quỷ khí tối tăm trong rừng cây du, trên mặt lộ ra vài phần chẳng thèm ngó tới.

Không ít người nghe lời này liên tục gật đầu, chỉ là Tần Hạo Hiên lại nhăn lông mày, con kiến đánh nhau chết, chính mình đương nhiên là sẽ không đi hỏi nói, bởi vì người cũng không phải là do con kiến biến thành, nhưng những Tu tiên giả như chúng ta đều là do phàm nhân biến thành, bản thân chúng ta vẫn là người, vẫn còn phải đi con đường tu tiên, dù vậy cũng không thể trở thành tiên chân chính, nếu so với phàm nhân, chúng ta chỉ là cường đại hơn, thọ nguyên cũng có thể dài hơn một ít. Mà con kiến dù lớn mạnh đến đâu cũng không biến thành người, con kiến và phàm nhân khác nhau, đem phàm nhân so sánh với con kiến, làm như vậy thực không đúng?

- Có lẽ có người sẽ cảm thấy, con kiến là con kiến, con kiến sẽ không là người được, mà tiên là do người tu thành, cho nên bổn tọa ví von không thỏa đáng.

Tây Môn Thắng một đôi tinh tường ngắm nhìn bốn phía, trừ Tần Hạo Hiên ra còn rất người, cũng giống như Tần Hạo Hiên, ánh mắt lộ ra nghi hoặc.

- Chuyện đó để chậm rãi nhận thức! Nhập xong Hồng Trần, các ngươi sẽ lý giải được lời nói của bổn tọa! Đừng vội tưởng các ngươi có vài phần thông minh, liền có thể nghi ngờ con đường tu tiên mấy ngàn năm qua của Thái Sơ ta.

Tây Môn Thắng ngữ mang vài phần cường thế:

- Các ngươi cũng chưa từng gặp qua quỷ, bản chất của việc nhập Hồng Trần chính là để cho các ngươi nhận thức các loại nguy hiểm trong Hồng Trần, lại để cho các ngươi biết rõ khó khăn và trắc trở khi tu tiên, cho nên bổn tọa quyết định, đêm nay ngay tại nơi phụ cận rừng cây du này, chúng ta hạ trại, đợi đến tối, để cho các ngươi nhìn xem quỷ thực sự là cái dạng gì.

Tây Môn Thắng quả quyết dứt khoát, Trương Dương nhanh chóng chỉ huy các tân đệ tử bắt tay vào làm công việc hạ trại, không khí lập tức trở nên bận rộn.

Tần Hạo Hiên tuy rằng đồng ý với luận điệu của Tây Môn Thắng, nhưng cũng không nên chính thức tranh luận, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, huống chi trong mắt cao thủ tu tiên như Tây Môn Thắng, chính mình chỉ là một kẻ yếu ớt mà thôi, địa vị so với một con kiến cũng không có mạnh hơn là bao nhiêu.

Lúc này, Hình đi đến bên người Tần Hạo Hiên, lặng lẽ nói với hắn rằng:

- Ở đây đã là khu vực Thái Sơ ngày bình thường không quản được, chỉ sợ Xích Luyện Tử tối nay sẽ muốn động thủ đó?

Lời của Hình vừa mới nói xong, Tần Hạo Hiên còn đang đắm chìm trong việc bàn luận về tiên phàm của Tây Môn Thắng đột nhiên bừng tỉnh, Thanh Phong huyện cách Thái Sơ giáo quá xa, ngoài tầm với của Thái Sơ giáo, nếu không rừng cây du này cũng không có khả năng gặp chuyện ma quái, hắn bắt đầu lo lắng buổi tối hôm nay nên vượt qua như thế nào đây.

- Xích Luyện Tử có thể lấy được lệnh bài rời núi sao?

Tần Hạo Hiên mang theo tâm lý may mắn cuối cùng, đặt ra câu hỏi.

Hình vỗ vỗ bả vai của Tần Hạo Hiên, ý bảo hắn đừng ngu ngốc, ngây thơ như vậy, Xích Luyện Tử chính là trưởng lão Tiên Thụ Cảnh, hiện nay thọ nguyên không nhiều lắm, nói với Thái Sơ một câu rằng muốn ra ngoài tìm cách kéo dài mạng tiên duyên, Thái Sơ sẽ không đồng ý sao?

Tần Hạo Hiên lộ vẻ sầu thảm cười cười, cảm thấy Hình đập bả vai là đúng, mình quả thật có quá nhiều tâm lý may mắn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)