Thái Sơ

Chương 360: Từ xưa tới nay, tiên – phàm khác biệt. (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Bọn họ đều có tâm tư khác nhau, Tây Môn Thắng vung tay lên, con mắt khinh thường lườm liếc những dân chúng liên tục ca tụng công đức, dập đầu liên tục kia, hắn không chút biểu tình hạ lệnh:

- Tiếp tục đi về phía trước!

Sau khi đệ tử Thái Sơ giáo ruổi ngựa đi theo Tây Môn Thắng , tiếp tục không nhanh không chậm đi về phía trước.

Sau khi đệ tử Thái Sơ giáo rời đi, những dân chúng dập đầu như tỏi băm ở trên mặt đất mới từ từ đứng, nhìn bóng lưng đệ tử Thái Sơ giáo đệ tử suy nghĩ đến mức xuất thần, cho dù những vị thượng tiên này đều không thèm liếc mắt nhìn bọn họ, nhưng trên người bọn họ mơ hồ lộ ra vẻ tiên nhân, nhưng lại không có chút nào giả dối, những phàm tục dân chúng này cực kỳ hâm mộ không thôi, nếu như mình cũng có thể trở nên giống như bọn họ "Thượng tiên" thì tốt biết bao?

Ngay khi phần đông dân chúng trong lòng cảm thán rung động, mấy người dân khác lại nghĩ: Thanh Phong huyện trong khoảng thời gian này xảy ra quá nhiều chuyện ma quái, Huyện lệnh cầu gấp người tài ba dị sĩ trừ tà tránh tai, nếu như nói cho hắn biết tin tức về thượng tiên ở nơi này, giải đi họa nạn của Thanh Phong huyện, chẳng phải là một công lớn sao!

Lập tức các dân chúng giải tán, có người chạy hướng thôn trang, có người thì chạy tới hướng trấn trên.

Tốc độ của đệ tử Thái Sơ giáo rất chậm, không bao lâu liền bị những dân chúng hoảng hốt đuổi kịp và vượt qua.

Mấy bộ quần áo tả tơi, toàn là thôn dân chạy đến cửa huyện nha, thân phận hèn mọn như thôn dân bọn họ, muốn gặp được Huyện thái gia, chỉ có cách duy nhất chính là đánh trống kêu oan, vì vậy không chút do dự giơ lên dùi trống, bắt đầu đánh trống.

Một gã nha dịch sắc mặt bất thiện từ trong nha môn đi tới, hung hăng trừng mắt mấy thôn dân quần áo tả tơi toàn thân bị tổn thương, trách mắng:

- Ăn no thì chạy về nhà ôm thê tử đi, tới nơi này mò mẫm làm loạn cái gì?

Một gã thôn dân gấp gáp đáp lời nói:

- Quan gia quan gia, thảo dân cũng không phải là muốn quấy rối, một người trong thôn của thảo dân bị thổ phỉ bắt cóc, trên đường gặp một nhóm thượng tiên, các thượng tiên có lòng từ bị, cứu người thôn chúng ta một mạng, chỉ dùng một pháp thuật liền đánh chết hai mươi mấy tên tội phạm thành thịt vụn trên mặt đất! Thanh Phong huyện không phải đang xảy ra chuyện ma quái sao, thảo dân tranh thủ thời gian đến thông báo cho đại nhân.

Người nha dịch tuy rằng cảm giác vô cùng vớ vẩn, nhưng nhìn mấy tên thôn dân trung thực cũng không giống nói dối, hơn nữa việc này nếu là thật sự, trợ giúp Huyện thái gia giải quyết chuyện lệ quỷ làm người khác đau đầu này, đây chính là một cái công lớn, Huyện thái gia cao hứng, nhất định sẽ trọng thưởng chúng ta.

- Điều ngươi nói là sự thực sao?

- Thực, quan gia, ta nguyện ý dùng tánh mạng của chính mình để cam đoan!

Một chút nghi vấn trong nội tâm của người nha dịch này cuối cùng cũng bị giải trừ, đầu năm nay không có dân chúng nào dám trêu chọc quan phủ, cho dù dám trêu chọc quan phủ, cũng quyết định không dám lấy các thượng tiên cao cao tại thương để nói dối.

Hắn vội vàng đi vào nội nha, báo cáo với Huyện lệnh mặt mày đang ủ rũ

.

Biết được tin tức, Huyện lệnh tinh thần chấn động, nói:

-Ngươi nói là sự thật sao?

Tên nha dịch kia sắc mặt nghiêm túc, nói:

- Ty chức dùng đầu của chính mình để khẳng định!

Huyện lệnh biểu lộ vẻ thoáng sững sờ, sau đó trên mặt lộ ra vài phần vui mừng, đối với những tên nha dịch còn đang đứng sững sờ ở đó, nói:

- Còn thất thần làm gì vậy, chuẩn bị kiệu đi!

...

Đội đệ tử Thái Sơ giáo đã đi nửa canh giờ về phía trước, lúc này có một cỗ kiệu xa xa từ đâu chạy tới, kiệu phu bước chân cực nhanh, một đại hán đổ mồ hôi như mưa, bên trên cỗ kiệu thò ra một gương mặt tràn đầy sự lo lắng và gấp gáp.

Khi người ngồi trên kiệu nhìn thấy đội ngũ "Thượng tiên" ở phía xa xa, lập tức sắc mặt ngưng tụ, vội vàng để cho kiệu phu dừng lại.

Kiệu phu vừa mới dừng lại, người trong kiệu liền từ bên trong chui đi ra, người này dáng người trung đẳng, ăn mặc một thân quan phục màu lam nhạt, chắc là Huyện lệnh Thanh Phong huyện.

Chỉ thấy hắn đứng ở giữa đường cái, y quan đoan đoan chánh chánh phù chính, bọn họ cung kính quỳ trên mặt đất, cái trán thành kính dính đầy bụi đất trên đường, đại khí cũng không dám ra ngoài.

Thẳng đến khi đến gần đám người Thái Sơ giáo, hắn giống như muốn dập đầu như bằm tỏi.

- Huyện lệnh Thanh Phong huyện Hứa Sướng, dập đầu thỉnh an các vị thượng tiên.

Hứa Sướng thanh âm thoáng run rẩy, không ở trên mặt đất dập đầu, căn bản không dám ngẩng đầu lập tức nhìn thẳng người của Thái Sơ giáo.

Nhìn thấy Huyện lệnh này khúm núm như vậy, đám ngươi fTần Hạo Hiên trong lòng lại thêm một phen cảm khái, trước kia vẫn cùng chung đụng với dân chúng bình dân, đụng phải những quan liêu này, chỉ có quỳ trên mặt đất dập đầu, hơi chút trêu chọc các vị quan này sẽ bị bắt lấy, tiến vào đại lao rồi bị đánh bị nhốt, tựa như một chỉ con sâu cái kiến đáng thương như vậy.

Hiện tại đường đường là một một huyện quan phụ mẫu, nhìn thấy mình lại muốn quỳ trên mặt đất dập đầu, khúm núm, nếu như dám trêu khiến mình mất hứng, tùy tiện dùng một cái linh pháp để giết hắn, cũng không ai dám đến Thái Sơ giáo tìm mình để phiền toái, trong mắt của bọn họ, phàm nhân cũng chỉ như là một con sâu cái kiến mà thôi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)