Thái Sơ

Chương 35: Ba tử giằng co (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Chuyện sau này sau này hãy nói! Nếu như các ngươi không muốn làm người xấu, vậy thì để cho ta đến tuyên án. Nếu như Lý Tĩnh thực trở thành chưởng giáo, chuyện ngày hôm nay ta một vai gánh chịu, tuyệt không liên lụy các ngươi, ta nhìn tương lai thành tựu của Trương Cuồng, tuyệt đối sẽ trên hai người bọn họ.

Đám người Hư Vân Tử vẫn cảm thấy không ổn, cho dù không phải bọn hắn tuyên án, nhưng kết quả tuyên án là trải qua bốn vị trưởng lão nhất trí đồng ý mới đưa ra nha! Đồng thời đắc tội hai vị đệ tử tử chủng, tương lai bọn hắn sẽ không có quả ngon để ăn.

- Như vậy đi!

Hư Vân Tử trầm tư thật lâu nói:

- Cho dù bỏ qua Lý Tĩnh, bên Tần Hạo Hiên vẫn còn có Từ Vũ! Chúng ta cũng phải bán nàng một chút mặt mũi, hơn nữa theo chúng ta lý giải, việc này chính là ba người Viên Sơn Hổ khơi mào, thậm chí có thể là Trương Cuồng ở sau lưng xui khiến. Cho nên ta quyết định đánh ba người Viên Sơn Hổ vào Hàn Băng Nhai diện bích mười lăm ngày! Đánh Tần Hạo Hiên vào Nham Tương Hầm suy nghĩ bảy ngày! Về phần Tần Hạo Hiên có phải gián điệp tiên môn khác hay yêu quái hay không, còn cần chứng nhận, một khi có chứng cớ cho thấy Tần Hạo Hiên không phải người lương thiện, vô luận ai ra mặt che chở, cũng sẽ theo như tông quy xử trí, ba vị sư đệ, các ngươi có gì dị nghị không?

Hư Vân Tử giải quyết dứt khoát, có lý có cứ, xử phạt cũng vừa đúng, hai vị trưởng lão khác đều gật đầu đồng ý, Sở Vân Tử lại phản bác cũng phí công, chỉ có thể tiếp nhận sự thật. Sau khi thương nghị thỏa đáng, màn sáng tán đi, Hư Vân Tử hắng giọng một cái, nhìn quét toàn trường, tuyên án nói:

- Viên Sơn Hổ, Trương Tán, Lý Tư ác ý làm khó dễ Tần Hạo Hiên, hủy tình nghĩa đồng môn, đánh vào Hàn Băng Nhai suy nghĩ mười lăm ngày, lần sau tái phạm nghiêm trị không tha! Tần Hạo Hiên ở sau khi ba người Viên Sơn Hổ đình chỉ xâm phạm, vẫn trọng thương ba người Viên Sơn Hổ, nói như thế nào cũng phạm vào môn quy tư đấu, đánh vào Nham Tương Hầm suy nghĩ bảy ngày, dùng bày ra khiển trách! Thái Sơ giáo thưởng phạt phân minh, vô luận là ai cũng không ngoại lệ, mong chư vị lấy đó mà làm gương!

Hư Vân Tử tuyên án hoàn tất, hai hàng đệ tử chấp pháp bỗng nhiên gào thét:

- Uy vũ! Uy vũ! Uy vũ!

Tiếng gào thét đều nhịp, đinh tai nhức óc, tiếng gầm như muốn lật tung nóc nhà của Chấp Pháp Đường, chấn tro bụi trên xà ngang rơi xuống.

Kết quả tuyên án như thế nào Lý Tĩnh không quan tâm, hắn ra mặt chỉ vì lấy lòng Từ Vũ, tận lực lôi kéo nàng, về phần kết quả phán quyết Tần Hạo Hiên càng nặng hắn càng cao hứng.

Đối với kết quả này, Trương Cuồng rất không cao hứng, hắn vốn định theo Sở Vân Tử nói, lấy gián điệp hay yêu quái làm văn, nhưng kết quả phán quyết không nói tới một chữ này, hắn hận không thể đưa Tần Hạo Hiên vào chỗ chết đương nhiên bất mãn, bất quá trưởng lão tuyên án rồi, hắn không vui cũng chỉ có thể nhịn, ai bảo mình thế đơn lực bạc!

Mới nhập môn hai ngày, hiện tại Lý Tĩnh đã bắt đầu lôi kéo người, xem ra sau này đối phó Tần Hạo Hiên, phải tận lực tránh đi Từ Vũ, nếu thật bức nàng đến bên Lý Tĩnh, như vậy chưởng giáo chi lộ của mình sẽ càng thêm nhấp nhô khó đi.

Trương Cuồng nhịn, nhưng Từ Vũ lại mất hứng, Tần Hạo Hiên từ đầu tới đuôi là người bị hại, nghĩ đến Tần Hạo Hiên cũng bị nhốt ở trong Nham Tương Hầm bảy ngày, vành mắt nàng đỏ lên. Nham Tương Hầm, nghe danh tự đã cảm thấy rất đáng sợ.

- Trưởng lão chấp pháp bất công, ta muốn đi tìm chưởng giáo giúp ngươi lấy lại công đạo!

Nước mắt Từ Vũ đảo quanh ở trong hốc mắt, vẻ mặt tức giận, ngữ khí quyết tuyệt. trong nội tâm Tần Hạo Hiên cảm động, lại khẽ lắc đầu nói:

- Được rồi, mắt không thấy tâm không phiền, cách bọn họ xa một chút cũng tốt, vừa vặn dốc lòng tu luyện, không có người ngáng chân ta.

Từ Vũ còn tưởng rằng Tần Hạo Hiên đang an ủi nàng, lại không biết Tần Hạo Hiên nói thật, ở trong thời gian chờ Chấp Pháp Đường phán xét, hắn bị linh khí khô nóng trong cơ thể giày vò đến thống khổ không chịu nổi, nhưng lại không thể lộ ra ngoài, hắn chỉ cầu có thể yên tĩnh ngồi xuống tĩnh tu, không giống như ở Linh Điền cốc có nhiều người ngáng chân.

Từ Vũ thiện lương nào biết được những thứ này, đôi mắt phượng đảo qua đám người Trương Cuồng và Viên Sơn Hổ, lạnh như băng nói:

- Ta đi cầu kiến chưởng giáo! Đợi ta tu vi đại thành, nhất định sẽ giúp ngươi lấy lại công đạo!

Nói xong, ánh mắt nàng đảo qua bốn gã Chấp Pháp trưởng lão, nghe Từ Vũ tuyên thệ, cảm thụ ánh mắt cừu hận của nàng, trong nội tâm bốn gã Chấp Pháp trưởng lão rùng mình, tục ngữ nói không sợ tặc trộm chỉ sợ tặc nhớ thương, huống chi là bị đệ tử tử chủng ghét.

Nếu là đệ tử khác, mấy vị trưởng lão này còn có thể suy nghĩ chút biện pháp đuổi người xuống núi, nhưng tử chủng? Mấy vị trưởng lão không dám làm bậy...

Chưởng giáo cũng không ngốc, để hắn biết ngọn nguồn, thực có thể làm ra sự tình giết cả nhà, kế tiếp nhất định phải hảo hảo câu thông giải thích thoáng một phát mới tốt.

Mấy vị trưởng lão vừa nghĩ tới mình một đống tuổi, còn phải đi giải thích cho một nhân vật vừa mới nhập môn, trong nội tâm dị thường đắng chát, lại không có một chút biện pháp, ai bảo người ta là tử chủng?

Hư Vân Tử càng ý định tốt, sau đó sẽ lập tức đi tìm Từ Vũ, cam đoan với Từ Vũ là Tần Hạo Hiên ở trong lao sẽ không bị khi dễ, mình còn có thể lấy linh dược đưa cho đối phương, trợ giúp đối phương ở trong lao tu luyện, hy vọng có thể bỏ qua sự tình vừa rồi.

Ba người Viên Sơn Hổ thì sợ tới mức toàn thân lạnh như băng, co quắp nằm trên mặt đất, bọn hắn cố gắng dính vào Trương Cuồng, phảng phất như vậy mới có thể an toàn hơn một ít.

Thời điểm đệ tử chấp pháp muốn mang bốn người bọn họ đi, Trương Cuồng để sát vào bên tai Tần Hạo Hiên, cười lạnh nói:

- Ngươi cho rằng vào tù có thể tránh thoát ta sao? Hãy đợi đấy.

Trong nội tâm Tần Hạo Hiên thở dài, tính thối của mình năm đó ở trong thôn chiêu ra mầm tai vạ, hôm nay đã đến thời điểm trả nợ, nhưng để mình nhân thua Trương Cuồng? Cái kia lại tuyệt đối làm không được! Đám người Tần Hạo Hiên bị áp đi, Từ Vũ cũng khôi phục bộ dáng không màng danh lợi như ngày xưa, đi đến bên người Lý Tĩnh nói:

- Cảm ơn Lý sư huynh giúp Tần sư huynh bênh vực lẽ phải, Từ Vũ ghi ở trong lòng.

Lý Tĩnh vui vẻ ra mặt, tiểu nữ hài đúng là tiểu nữ hài, dùng chút tiểu kế liền dễ như trở bàn tay, hắn đang định nói vài lời khách sáo, củng cố ấn tượng tốt, ai ngờ Từ Vũ lại không hề để ý đến hắn, trực tiếp rời đi.

Trong Chấp Pháp Đường bình tĩnh trở lại.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️