Thái Sơ

Chương 333: Cổ phong gõ cửa thái sơ (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Đối với Thái Sơ giáo chỉ phái đến một Tiếp Dẫn Đạo Nhân, trên mặt hai người này cũng không có chút nào bất mãn, vị nam tử kia khẽ mỉm cười, nói:

- Đệ tử Cổ Phong phái Thường Ngạo Thiên, vị này chính là sư muội của ta, Hứa Tình.

- Hóa ra là hai vị sư huynh của Cổ Phong phái, Thường sư huynh, Hứa sư tỷ, xin mời đi theo ta.

Tiếp Dẫn Đạo Nhân đưa tay phải ra, thổi một luồng linh khí, mô hình tiên vân xa trên bàn tay nhất thời phóng to ra, rất nhanh đã biến thành một chiếc tiên vân xa cỡ trung, cực kỳ đại khí hết sức xa hoa, trang trí bên trong cực kỳ tinh xảo đẹp đẽ.

Tiên vân xa cũng không tính là lớn, thế nhưng từ cảm quan có thể dễ dàng nhìn ra, giá thành của nó tuyệt đối sẽ không chỉ gấp mười lần tiên vân xa mà đệ tử trong môn phái có thể thuê được. Trên chiếc tiên vân xa này còn vẽ rất nhiều cấm chế cùng trận pháp, xem ra ngoại trừ công năng thay đi bộ thì nó còn có tác dụng công kích cùng phòng ngự.

Hành động của Tiếp Dẫn Đạo Nhân rõ ràng là đang khoe khoang môn phái có bao nhiêu thành ý bao nhiêu mến khách. Thấy Tiếp Dẫn Đạo Nhân làm ra chiếc tiên vân xa này, trong ánh mắt của Thường Ngạo Thiên cùng Hứa Tình đều toát ra mấy phần khiếp sợ, không khỏi thở dài nói:

- Đều nói Thái Sơ giáo tài đại khí thô, đại trận hộ sơn tinh xảo cực kỳ, ta còn không biết đến tột cùng là tinh xảo tới trình độ nào, hôm nay thấy được đại trận hộ sơn, nhất thời lấy làm khuynh đảo. Hiện tại trên chiếc tiên vân xa của sư huynh lại hiện lên đầy cấm chế trận pháp, xảo diệu như vậy, thật khiến cho người ta mặc cảm không bằng, mặc cảm không bằng!

Tiếng than của Thường Ngạo Thiên khiến cho Tiếp Dẫn Đạo Nhân tự đắc không ngớt, thế nhưng trên mặt vẫn toát ra mấy phần cười nhạt, nói:

- Thường sư huynh khiêm tốn, ta chỉ là một Tiếp Dẫn Đạo Nhân mà thôi, tiên vân xa này cũng chỉ là đồ chơi mà Chưởng giáo ban thưởng cho ta, không đáng nhắc đến.

Hứa Tình vẫn không nói gì chợt mở miệng, khuôn mặt trái xoan ửng hồng, tóc mái thưa che khuất lông mày, có vẻ vô cùng đáng yêu. Nàng cười cười, giọng nói tuy rằng cũng rất ngọt ngào nhưng ngữ khí lại không hề ngọt như vẻ mặt của nàng:

- Sư huynh đừng khách khí, trước khi đi chúng ta đã biết Chưởng giáo có một ái đồ tâm phúc, ngay cả người của Thái Sơ giáo cũng chẳng mấy ai biết được tên của ngươi, thế nhưng lại không ảnh hưởng chút nào tới địa vị của ngươi. Ngươi mà tỉ tê vài câu bên tai Hoàng Long sư thúc thì e rằng còn hữu hiệu hơn so với lời của Trưởng lão Viện trưởng lão ấy chứ?

Mấy câu nói của Hứa Tình liền biến Tiếp Dẫn Đạo Nhân thành dựa kẻ chuyên đi mách lẻo, Tiếp Dẫn Đạo Nhân lại hết sức bình tĩnh, sắc mặt không một chút dao động, không mặn không nhạt nói:

- Hứa sư tỷ quá khen, tại hạ chỉ là một tên Tiếp Dẫn Đạo Nhân nho nhỏ, ảnh hưởng tới Chưởng giao sao được.

Hắn dứt lời, đưa tay ra hiệu mời, muốn mời Hứa Tình cùng Thường Ngạo Thiên tới tiên vân xa, thế nhưng Hứa Tình cũng không để ý tới hắn, lấy ra một mô hình có tạo hình cổ quái, sau khi thổi một hơi linh lực, mô hình cũng từ trên tay nàng bay ra, rơi xuống trên mặt đất, hóa thành một cái xe ngựa.

Chiếc xe ngựa này nếu bàn về tạo hình thì trình độ xa hoa không có chút nào thua kém tiên vân xa của Tiếp Dẫn Đạo Nhân, thậm chí còn có điểm vượt trội hơn, tám con tuấn mã kéo xe trông rất sống động, anh tuấn dị thường, cả người không có một cái lông hỗn tạp nào, cao thấp mập ốm đều giống y hệt nhau. Tám con ngựa đứng chung một chỗ mơ hồ có một cỗ khí thế gặp núi mở núi, gặp biển vượt biển, quyết chí tiến lên, nho nhã mà bá đạo!

Bên trên xe ngựa cũng hiện đầy minh văn cấm chế, những cấm chế này tuy rằng không tinh xảo được như cấm chế trên tiên vân xa của Tiếp Dẫn Đạo Nhân, thế nhưng ngay cả trên bánh xe cũng đều được điêu khắc đến, hiển nhiên là chiếc xe ngựa này ngoại trừ có khả năng công phòng thì còn có trận pháp bao quát cả việc tăng tốc.

Thứ hấp dẫn ánh mắt của Tiếp Dẫn Đạo Nhân nhất chính là nơi trục tâm của xe ngựa có bảy cái rãnh, bảy cái rãnh này hiện lên hình dáng của Bắc Đấu Thất Tinh, bên trong đều khảm nạm một viên linh thạch óng ánh loá mắt, linh khí bức người.

Linh thạch này không phải là linh thạch hạ phẩm, Tiếp Dẫn Đạo Nhân thoáng nhìn qua đã lập tức đoán ra, đây chí ít đều là linh thạch trung phẩm, chỉ có điều không biết là tam phẩm hay là nhị phẩm!

Chỉ một viên linh thạch trung phẩm cũng khiến cho tiên vân xa của Tiếp Dẫn Đạo Nhân khó có thể bì nổi.

Thường Ngạo Thiên cùng Hứa Tình nhảy lên xe, chắp tay nói với tiếp dẫn đạo nhân:

- Cảm tạ thịnh tình của sư huynh, thế nhưng hai người chúng ta chẳng mấy khi đến Đại Tự Sơn một chuyến, nghe đồn rằng núi Hoàng Đế có Chung Linh mẫn tú, phong cảnh đẹp như vẽ, nếu như cưỡi tiên vân xa của sư huynh thì sẽ lập tức đến Thái Sơ Bảo Điện, chẳng phải là sẽ thiếu mất cơ hội ngắm cảnh trên đường đi hay sao? Vì lẽ đó chúng ta mạo muội ngồi xe của mình, mong sư huynh tác thành.

Tiếp Dẫn Đạo Nhân thầm nghĩ hai người các ngươi lên cùng một xe, rõ ràng là muốn tự mình đi dạo mà vẫn còn giả mù sa mưa cùng hắn nói cái gì! Trong lòng tuy rằng khó chịu nhưng trên mặt hắn lại không có một chút nào biểu hiện ra, nói với hai người này:

- Vậy thì thỉnh Thường sư huynh cũng Hứa sư tỷ thứ cho ta chiêu đãi không chu toàn, phong cảnh ven đường tới núi Hoàng Đế tuy có đẹp nhưng Chưởng giáo chân nhân của tệ giáo còn đang ở Thái Sơ Bảo Điện chờ hai vị, kính xin hai vị chớ trì hoãn quá lâu.

Thường Ngạo Thiên chắp tay, nói:

- Đương nhiên, đương nhiên!

Hai người bọn họ điều khiển chiếc xe ngựa này đi theo Thông Thiên thang của Thái Sơ giáo.

Nếu là xe ngựa tầm thường, xóc nảy mấy lần trên Thông Thiên thang là đã trực tiếp rách toạc bánh xe rồi, thế nhưng chiếc xe ngựa này lại có tốc độ rất nhanh, đi trên thang đá mà như giẫm trên đất bằng, không có chút cảm giác xóc nảy nào.

Một nam một nữ của Cổ Phong giáo, nam tử ngọc thụ lâm phong, phong thần tuấn lãng, mày kiếm mắt sao, vừa nho nhã vừa lãnh khốc; nữ tử thì da trắng hơn tuyết, đáng yêu dị thường, một mặt ý cười ngọt ngào, một thân áo lưới theo gió lay động, trên người tỏa ra u hương nhàn nhạt, hoàn toàn say lòng, ai thấy cũng hoàn toàn si mê.

- Hay cho một đôi kim đồng ngọc nữ!

Tần Hạo Hiên sau khi nhìn thấy hai người bọn họ liền không nhịn được lên tiếng than thở, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được thực lực và tu vi của hai người này cũng không hề thấp, tuy rằng đã cực lực đè nén khí thế của bản thân nhưng vẫn là phong mang tất lộ, xem ra đây hẳn là hai vị đệ tử đắc ý nhất của Cổ Phong phái.

Chiếc xe ngựa xa hoa kia hấp dẫn ánh mắt rất nhiều người, khiến cho những đệ tử tu vi thấp kém, tư chất bình thường đều tấm tắc khen lạ, thế nhưng ánh mắt của Tần Hạo Hiên lại dừng lại trên bảo kiếm sau lưng bọn hắn!

Tuy rằng bảo kiếm chưa từng ra khỏi vỏ, thế nhưng ngay cả vỏ kiếm cũng không che giấu được kiếm khí, càng tăng thêm anh khí bức người trên hai người bọn họ. Bảo kiếm xứng anh hùng, hương xa có mỹ nhân, bổ sung cho nhau.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)