Thái Sơ

Chương 324: Nhìn nhau khó nói nên lời, tự nhiên kinh (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Nhất thời, trong lòng Hoàng Long chân nhân lại sinh ra kích động muốn đập chết Tần Hạo Hiên, nếu không phải do cái tên này gây khó dễ từ bên trong thì Từ Vũ há lại có thể không bán hành khí tán cho Trương Cuồng? Nếu Trương Cuồng có được loại hành khí tán này, tiến độ tu vi nhất định sẽ tăng tiến thêm một trăm lần, nói là một ngày đi vạn dặm cũng không hề quá đáng.

Đương nhiên, kích động trong lòng Hoàng Long rất nhanh đã biến mất, thân là Chưởng giáo của Thái Sơ, hắn vốn nên đối xử bình đẳng, cho dù không thể làm đến mức đối xử bình đẳng thì cũng không nên có ý nghĩ đập chết đệ tử không hề phạm sai lầm.

Hoàng Long trong lòng thầm cười chính mình, vài năm nay tu tâm cảnh đâu mất rồi? Vậy mà lại bị một đệ tử kém cỏi kích thích một hồi, không nên không nên nha.

Hoàng Long chân nhân có chút bất đắc dĩ, thân là Chưởng giáo, rất hiếm khi hắn lại thấy bất đắc dĩ ở trong Thái Sơ giáo, chỉ là thời khắc này… Hắn thật sự bất đắc dĩ khi đối mặt với Từ Vũ, thân là Chưởng giáo, hắn cũng không thể bắt buộc nàng bán đồ vật cho ai, cho dù Từ Vũ không phải là Tử Chủng thì hắn cũng không làm được loại chuyện mất mặt này, huống hồ Từ Vũ còn là một Tử Chủng!

Bất đắc dĩ, Hoàng Long chân nhân chỉ đanh nói thêm một lần nữa:

- Tên Trương Cuồng này tính tình đúng là có chút ương ngạnh, vì thế bản tọa cũng đã nhiều lần răn dạy, hắn cũng biểu thị nhất định sẽ sửa đổi, hữu ái đồng môn. Hơn nữa bản tính của hắn không xấu, bản tọa tin tưởng hắn chỉ là đùa giỡn chơi chơi mà thôi.

Vì Trương Cuồng mà nói ra những lời này, chính Hoàng Long chân nhân cũng cảm thấy bản thân mình dối trá, bởi vì hắn đã nhiều lần biết tin Trương Cuồng muốn đẩy Tần Hạo Hiên vào chỗ chết, tên nhược chủng kia cũng đã nhiều lần chuyển nguy thành an may mắn chạy thoát được, thế nhưng vì khuyên bảo Từ Vũ bán hành khí tán, Hoàng Long chân nhân cũng chỉ đành mặt dày nói dối.

Từ Vũ vẫn kiên định mà quật cường lắc đầu.

- Như vậy đi, bản tọa gọi Trương Cuồng tới, các ngươi bắt tay giảng hòa, sau này dẫn dắt lẫn nhau, có được không?

Hoàng Long chân nhân càng khó chịu, nhìn Từ Vũ kiên định từ chối như vậy, kích động muốn đập chết Tần Hạo Hiên trong lòng hắn càng tăng lên, thế nhưng hắn lại không thể không dùng vẻ mặt ôn hòa nói chuyện với Từ Vũ. Loại cầu khẩn người khác nhiều lần như này, cả mấy chục năm rồi hắn đều chưa từng nói, không nghĩ tời bây giờ lại phải nói như vậy với một tiểu bối đệ tử.

Hoàng Long chân nhân dứt lời, Từ Vũ nghe tới vô cùng rõ ràng, Chưởng giáo luôn miệng nói muốn cho Trương Cuồng hóa giải hiềm khích lúc trước với mình, không đề cập một chút nào tới Hạo Hiên ca ca, hiển nhiên đối với hắn mà nói, sinh tử của Hạo Hiên ca ca không quá quan trọng, nàng kiên định quyết tuyệt nói:

- Nếu như Trương Cuồng còn đối địch với Hạo Hiên ca ca một ngày thì, Từ Vũ xin thề, ta một ngày cũng không bán hành khí tán cho hắn, dù cho bị trục xuất khỏi môn phái cũng sẽ không nuối tiếc! Nếu như Chưởng giáo chân nhân cảm thấy đầu óc đệ tử ngu muội chậm chạp, mời ngài thu hồi lại phần thưởng đã ban tặng cho ta.

Từ Vũ khiến cho Hoàng Long chân nhân sợ hết hồn, sau đó sắc mặt liền trở nên âm trầm, rất khó nhìn.

Hoàng Long chân nhân từ trong giọng nói của Từ Vũ nghe ra được oán hận, nếu như là một đệ tử mới nhập môn mà dám nói chuyện với mình như thế thì hắn cũng sẽ phải răn dạy đối phương một phen, thậm chí còn nhốt đối phương lại, để cho kẻ đó đọc thuộc lòng một hồi giáo quy của Thái Sơ, cho hắn biết cái gì gọi là không được chống đối Chưởng giáo!

Chỉ là… Từ Vũ là Tử Chủng đó! Hoàng Long chân nhân không nỡ, hơn nữa việc mà tiểu nha đầu này bây giờ đang làm, nói thật, cũng xem như là một chuyện phi thường nghĩa khí! Chuyện như vậy nếu như phát sinh vào ngày khác, hắn còn phải tặng thưởng khích lệ nữa cơ!

Chính là bây giờ… Hoàng Long chân nhân rất nhức đầu, rất muốn đi hỏi thăm xem là ai đã đưa Tần Hạo Hiên tới trên núi, muốn nhốt tiểu tử kia lại để xả giận!

Hoàng Long chân nhân không ngừng bị Từ Vũ kiên quyết từ chối mà thấy sợ, Tô Bách Hoa vẫn luôn im lặng không nói một lời bỗng nhiên đứng lên, đi tới trước vài bước, hành lễ với Hoàng Long chân nhân và nói:

- Chưởng giáo chân nhân, nếu như Từ Vũ không bán hành khí tán, chúng ta cũng không nên cưỡng cầu. Thế nhưng ngài không phải thật sự muốn thu hồi miệng vàng lời ngọc nói ban thưởng cho Từ Vũ đó chứ? Nào có đạo lý gì mà ban thưởng xong rồi sau lại thu hồi chứ?

Hoàng Long chân nhân cười khổ một tiếng, phất phất tay, nói:

- Thôi, thôi, ngươi đưa Từ Vũ đi đi.

- Vâng.

Tô Bách Hoa thở phào nhẹ nhõm.

Đạo đồng bên cạnh Chưởng giáo cầm danh sách ban thưởng, nói với Tô Bách Hoa cùng Từ Vũ:

- Xin mời đi theo ta.

Nhìn bóng dáng Tô Bách Hoa cùng Từ Vũ rời đi, ánh mắt của Hoàng Long chân nhân thoáng chút thất thần, tự nhủ:

- Bản tọa có nên triệu kiến tên Tần Hạo Hiên kia một hồi hay không? Nếu khơi thông được tư tưởng của hắn, Trương Cuồng sẽ có thể mua được hành khí tán từ phía Từ Vũ, nếu như hắn có được loại hành khí tán này, tốc độ tu luyện sẽ nhanh thêm bao nhiêu! Vậy thì ngày đại hưng của Thái Sơ giáo ta sắp tới rồi! Tên Tần Hạo Hiên này…

Đồng thời, Hoàng Long chân nhân cũng cân nhắc không biết có nên tăng thêm một vài đãi ngộ cho đệ tử mới nhập môn hay không. Khi một đệ tử mới nhập môn, môn phái cố ý cung cấp cho hắn điều kiện rất kém, chính là muốn cho những đệ tử này biết tu tiên là một cuộc sống cực gian khổ, Tiên đạo vô tình, ngoại trừ bản thân nỗ lực tu luyện, dựa vào thực lực của chính mình xông pha thiên địa một phen, thì không còn có cách nào khác, không nghĩ tới bởi vậy mà đã thành toan cho Tần Hạo Hiên. Năm xưa khi Từ Vũ còn nhỏ yếu không có nơi nào nương tựa, Tần Hạo Hiên vô tư ra tay cứu viện, vậy nên quan hệ giữa bọn họ sau này đã trở nên bền chặt đến như thế, cũng làm thương tổn cảm tình của Tử Chủng Từ Vũ với môn phái, khiến cho nàng chỉ tín nhiệm cùng ỷ lại Tần Hạo Hiên.

Ngay khi Hoàng Long chân nhân đang trầm tư, tiếp dẫn đạo nhân báo lên:

- Khởi bẩm Chưởng giáo, Đường chủ Tuyền Cơ Tử của Tự Nhiên Đường cầu kiến.

Hoàng Long chân nhân sửng sốt một chút, lúc này ánh mắt tiên phong đạo cốt bình thường trở nên dị thường phức tạp, cuối cùng lại rất là mềm nhẹ nói:

- Mời hắn vào.

Tiếp dẫn đạo nhân của Thái Sơ cũng sửng sốt một chút, bình thường khi các Đường chủ khác tới cầu kiến, Chưởng giáo chân nhân đều nói một chữ “truyền", vậy mà với Đường chủ của Tự Nhiên Đường, người chưa bao giờ đến núi Hoàng Đế, lại dùng từ “mời"?

Một lát sau, Tuyền Cơ Tử được tiếp dẫn đạo nhân đưa vào, hắn nhìn thấy Hoàng Long chân nhân, cúi người hành lễ nói:

- Tuyền Cơ bái kiến Chưởng giáo sư huynh.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)