Thái Sơ

Chương 322: Có một số việc thứ cho ta khó làm (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Ánh mắt Trương Dương như một đôi rắn độc, quả thực hận không thể nuốt chửng Tần Hạo Hiên, ở trong lòng thầm lầm bầm oán độc:

- Tần Hạo Hiên thật không biết thời thế, cho dù có ăn hành khí đan tốt đến mấy cũng vô dụng, nếu như có được khí đan trên tay thì ta nhất định có thể đuổi kịp Lý Tĩnh!

Sau khi cùng Lý Tĩnh khách sáo hàn huyên vài câu, Tần Hạo Hiên vô cùng dửng dung mà trở lại gian phòng của mình, hắn chuẩn bị bắt đầu luyện tập chế tạo bùa.

Quy trình đầu tiên của việc chế tạo bùa chính là điêu khắc, ở trên ngọc phù điêu khắc ra minh văn khác nhau, sau đó luyện chế và rót linh lực vào là có thể chế ra một tấm linh phù hoàn chỉnh.

Đương nhiên, nói thì nghe rất đơn giản, thực chất lại không hề đơn giản như vậy, chỉ riêng quy trình điêu khắc đầu tiên đã làm khó không biết bao nhiêu người, bao gồm cả Tần Hạo Hiên.

Tần Hạo Hiên cầm trong tay một khối Huyền Thiết to bằng hai ngón tay, tay còn lại cầm một thanh phù đao chuyên dùng để điêu khắc bùa, dựa theo phương thức điêu khắc phù thể của Vạn Lý Phù mà bắt tay vào làm. Thế nhưng hắn vẫn còn chưa quen động tác, rất nhanh đã làm hỏng một khối Huyền Thiết đầu tiên. Hắn ném khối thiết này đo, lại lượm lên một khối khác trên mặt đất mà tiếp tục điêu khắc.

Loại Huyền Thiết này chuyên môn dùng cho người mới luyện tập chế tạo bùa, vừa cứng vừa không có linh khí, Tần Hạo Hiên mua một đống lớn vật này để luyện tập điêu khắc.

Dù sao thì phù thể Thanh Quang Ngọc của Vạn Lý Phù cũng không phải là rẻ, nếu như trực tiếp dùng Thanh Quang Ngọc luyện tập điêu khắc, chỉ sợ còn chưa điêu khắc ra sản phẩm thì Tần Hạo Hiên đã phá sản.

Từng tấm Huyền Thiết bị phế bỏ được Tần Hạo Hiên để sang một bên, rất nhanh đã cầm lấy một cái khác ở bên cạnh lên luyện tập. Theo Đại Bùa Chú Thuật, điêu khắc không có bí quyết gì khác, chỉ có quen tay hay việc.

Lần tập luyện này tập bắt đầu từ sáng sớm cho tới chiều muộn, sau khi đã làm hỏng vô số khối Huyền Thiết, Tần Hạo Hiên rốt cục cũng điêu khắc ra được khối Huyền Thiết đầu tiên có thể dùng được, hắn đau lòng lấy ra một viên hạ tam phẩm linh thạch, thử rót linh lực vào. Hắn bài trí một linh trận nhỏ mô phỏng theo linh trận chân chinh để, bắt đầu rót linh lực vào trong Huyền Thiết.

Sau khi rót linh trận khởi động, chỉ thấy viên Huyền Thiết cách mặt đất ba thước này lẳng lặng trôi nổi lơ lửng, còn ở bên dưới Huyền Thiết lại có một đoàn hỏa diễm màu đỏ nhạt đang nung nóng Huyền Thiết. Đây là một bước vô cùng quan trọng trong quá trình chế tạo bùa, loại bỏ tạp chất trong phù thể.

Mười ngón tay tung bay, linh lực dao động. Lúc trước khi còn luyện tập chỉ pháp, Tần Hạo Hiên cảm thấy chỉ pháp của mình đã tương đối thuần thục, thế nhưng khi chân chính bắt đầu thao túng rót linh lực thì hắn lại sinh ra mấy phần cảm giác trì trệ, ngọn lửa trong rót linh trận cũng khó khống chế vô cùng. Không đầy ba hơi thở, khối Huyền Thiết được điêu khắc tốt kia đã bị nung chảy thành một đống, hỏng luôn rồi.

Tần Hạo Hiên cũng không chán nản thất vọng, hắn lẳng lặng cúi đầu suy tư một hồi lâu, rất nhanh cầm lấy một khối khác từ trong chồng Huyền Thiết bên cạnh, bắt đầu điêu khắc…

*

Lần này Chưởng giáo cũng không triệu kiến Từ Vũ tới chỗ ở của mình mà hắn đang ở một trong các Thiên điện tại Thái Sơ Bảo Điện.

Dù là Thiên Điện nhưng nơi này cũng xa hoa không kém gì hoàng cung của phàm nhân, khí thế cổ điển những cũng không kém phần xa hoa.

Khi Từ Vũ đi vào, Chưởng giáo đã ngồi ngay ngắn tại thượng vị, nàng cung cung kính kính hành lễ, nói:

- Đệ tử Từ Vũ bái kiến Chưởng giáo chân nhân.

Hoàng Long chân nhân nở một nụ cười ôn hoà, đưa tay phất phất một chút, nói:

- Từ Vũ, ngồi đi.

Khi Hoàng Long chân nhân vẫy tay nâng nàng lên một chút, thân thể Từ Vũ trực tiếp đứng lên, thuận thế an vị tại một chiếc ghế cách nàng không xa. Ngay khi Chưởng giáo muốn mở miệng nói chuyện thì bỗng nhiên ngoài cửa có Tiếp Dẫn Đạo Nhân tới hỏi:

- Chưởng giáo, Tô đường chủ của Bách Hoa đường cầu kiến, không biết ngài có gặp hay không?

Chưởng giáo nhìn về phía Từ Vũ rồi lại liếc mắt nhìn ra ngoài cửa trước, không hề lay động nói:

- Truyền.

Đường chủ Bách Hoa đường Tô Bách Hoa đi tới, hắn sâu sắc liếc nhìn Từ Vũ một hồi, mặt lộ ra vẻ vui mừng, sau đó hành lễ với Chưởng giáo, nói:

- Tô Bách Hoa bái kiến Chưởng giáo sư thúc.

Chưởng giáo khẽ mỉm cười, nói:

- Ngồi đi.

Dứt lời liền không nhìn Tô Bách Hoa nữa, ánh mắt ôn hòa nhưng cũng không thiếu phần uy nghiêm nhìn Từ Vũ.

- Từ Vũ, ngươi biết bản tọa ngày hôm nay triệu ngươi tới là có chuyện gì không?

Hoàng Long chân nhân khẽ mỉm cười, hòa ái hỏi.

Từ Vũ cũng không bởi vì nụ cười của Hoàng Long chân nhân mà thả lỏng, nàng cung kính nói:

- Đệ tử không biết.

- Chuyện ngươi luyện chế hành khí tán bản tọa đã sớm nghe qua, đặc biệt là sau khi ngươi bắt đầu bán hành khí tán, đệ tử bản giáo đột phá như nấm mọc sau mưa, bởi vì có hành khí tán mà ngươi bán nên toàn thể thực lực của tông môn đã được nâng lên, có dấu hiệu hưng thịnh! Bản tọa rất là cao hứng.

Hoàng Long chân nhân dứt lời, lại nhìn Tô Bách Hoa một chút rồi nói:

- Vì thế, bản tọa quyết định khen thưởng ngươi, lấy đó làm cổ vũ.

Hoàng Long chân nhân cong một ngón tay, một tên đạo đồng bên cạnh hắn lập tức hiểu ý, đưa một tấm giấy đỏ tới trước mặt Tô Bách Hoa, nói:

- Vừa vặn Tô đường chủ cũng có mặt ở đây, ngươi xem qua những phần thưởng mà bản tọa đã phác thảo coi sao, xem xem có đủ hay chưa.

Tô Bách Hoa cung kính đáp lại, tiếp nhận lấy tấm danh sách thưởng vật, chỉ mới nhìn lướt qua sắc mặt đã đại biến, trong lòng oán thầm: Chưởng giáo chân nhân tuy rằng vẫn rất hào phóng với đệ tử trong giáo, thế nhưng ngày hôm nay chuyện này đã không thể dùng từ “hào phóng để hình dung nữa, Chưởng giáo sẽ không lấy ra một phần của quan tài bổn đó chứ? Đây là muốn làm gì? Có thái quá không?

Đương nhiên, nghi hoặc của Tô Bách Hoa vẫn chỉ là nghi hoặc, nàng cũng không dám biểu thị ra. Nàng đưa danh sách phần thưởng này cho Từ Vũ, nói:

- Từ Vũ, đây là Chưởng giáo chân nhân thưởng cho ngươi, mau mau tạ ân đi.

Từ Vũ không chút do dự đứng dậy bái lạy, lại bị Hoàng Long chân nhân vẫy tay nâng lên, không thể bái xuống.

- Đừng vội tạ ơn, nhìn xem ngươi có thích những phần thưởng này hay không.

Giọng nói của Hoàng Long chân nhân rất hòa ái, trên mặt là ý cười nhẹ nhàng.

Nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Hoàng Long chân nhân, tâm can Từ Vũ trái lại càng thêm nhấp nhổm. Khi ánh mắt rơi xuống trên tấm danh sách phần thưởng này, nàng cũng lộ ra thần sắc kinh ngạc giống như Tô Bách Hoa.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)