Thái Sơ

Chương 314: Hoàng kim hộ mạch hành khí đan (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Tại một hỏa thế giới thâm sâu không thấy đáy trong lông chim, Tần Hạo Hiên mơ hồ nhìn thấy một con chim lớn cao khoảng một trượng trong biển lửa nhiệt khí bức người ấy. Cả người con chim này đều là hỏa diễm, từng đạo hỏa diễm như từng con rắn nhỏ nhẹ nhàng quấn quanh khắp người nó, nó dang rộng đôi cánh thiêu đốt như lửa, chậm rãi vẫy động, mỗi một hồi vẫy động đều có vô số hỏa diễm từ trên người nó rơi xuống. Càng khiến cho Tần Hạo Hiên kinh ngạc chính là con chim to lớn ấy lại dĩ nhiên không có chân!

Mặc dù nói vũ tộc dựa vào đôi canh là chính, thế nhưng hắn vẫn là chưa từng nghe thấy, chưa từng nhìn thấy loài chim nào không có chân. Nó có hình dáng có nhiều nét kỳ lạ khá giống với đặc điểm của linh thú linh cầm, khẳng định là không hề tầm thường. Tần Hạo Hiên kết luận những cái lông chim này nhất định là thứ tốt.

Dưới con mắt mọi người, hắn không tiện dùng thần thức quá lâu, lúc này Tần Hạo Hiên quyết định mua lấy bó lông chim ấy, khi về sẽ lại chậm rãi nghiên cứu.

- Bó lông chim này bao nhiêu tiền?

Vị chủ quầy vừa nghe thấy có hi vọng bán được đồ, vừa nãy khi Tần Hạo Hiên dùng thần thức dò xét thì cả người hắn đều cứng đờ mất một lúc ngắn, vị chủ quầy liền biết, đệ tử mới này muốn bó lông chim ấy, vậy nên hắn liền không chút khách khí mà ra giá:

- Một trăm lạng hạ tam phẩm linh thạch!

- Đắt thế!

Tần Hạo Hiên không chút do dự đáp:

- Không đáng giá như vậy.

- Khà khà, sư đệ à, đây chính là lông chim Tất Phương đó, ngươi có biết không Tất Phương? Nó chính là một loại linh cầm hết sức lợi hại, cả người Tất Phương đâu cũng là bảo vật, ta đây là đang thiếu linh thạch gấp nên mới bằng lòng bán bó lông chim này để quy ra tiền như vậy, không thì ngươi có ra giá một trăm lạng linh thạch một cái ta cũng sẽ không bán cho ngươi.

Vị chủ quầy dài dòng văn tự nói một thôi một hồi, Tần Hạo Hiên hãy còn chìm đắm trong rung động vừa nãy liền vô cùng tín nhiệm mà giao chuyện cò kè mặc cả lại cho Hình.

Không phụ sự mong đợi của mọi người, Hình vừa ra sân đã ép giá đến mức không thể thấp hơn được nữa:

- Một lạng hạ tam phẩm linh thạch!

- Một lạng... Như vậy sao được, đây chính là lông chim Tất Phương đó, ngươi có thể làm ra lông chim Tất Phương hay gì? Ta mua của ngươi giá hai lạng hạ tam phẩm linh thạch đấy!

Tên chủ quầy nhất thời kích động, tên gia hỏa Hình này một mặt gian xảo, vừa nhìn liền biết là không phải người tốt lành gì.

Hình chẹp miệng thở dài một tiếng:

- Nếu thật sự là lông chim Tất Phương thì một trăm lạng hạ tam phẩm linh thạch cũng đáng giá, thế nhưng ngươi xác định đây là lông chim Tất Phương sao? Ta nghe nói Tất Phương là linh cầm cao cấp, trừ phi nó chết già, chứ không thì cao thủ Tiên Thụ cảnh cũng đều phải cân nhắc xem có động tới nó được hay không, phải chứ?

Chủ sạp này không ngờ tới Hình lại sắc bén như thế, mặt mày ửng đỏ cả lên, thế nhưng vẫn mạnh miệng nói:

- Các ngươi có thể trả bao nhiêu linh thạch! Đây... Đây chính là lông chim Tất Phương, chắc chắn là không sai sót gì cả! Còn việc ta làm thế nào mà có được thì cũng nhất định là quang minh chính đại, nên là con Tất Phương kia bị ta đánh chết hay là bắt sống thì cũng không cần các ngươi quan tâm.

Hình chậm rãi nói:

- Năm lạng hạ tam phẩm linh thạch.

- Không được!

Hình trực tiếp ra giá, vô cùng lộng quyền:

- Mười lạng, ngươi không bán thì cứ giữ lại bó lông chim này để bày hàng đi!

Trong lòng chủ sạp mừng như điên, thế nhưng trên mặt còn lộ ra vẻ bất đắc dĩ, nói:

- Được rồi, nể mặt người là đệ tử mới, những kẻ làm sư huynh như ta cũng cam chịu thiệt thòi mà giúp các ngươi vậy!

Hắn thật vô liêm sỉ, quả thực là đến cả Hình cũng phải thấy tự mặc cảm không bằng được hắn.

Tiền trao cháo múc, Tần Hạo Hiên cầm bó lông chim này trong tay, trong lòng âm thầm cao hứng:

- Tìm được phù dẫn cho Vạn Lý Phù rồi!

Đệ tử thông thường của Thái Sơ giáo nhọc nhằn khổ sở làm lụng trong Linh Địa một tháng bất quá cũng chỉ có thể kiếm được mười viên hạ tam phẩm linh thạch, thế mà kẻ này chỉ khua môi múa mép đã dễ dàng kiếm được lời từ trên người Tần Hạo Hiên, thực sự là khiến người ta hâm mộ quá mà!

Tần Hạo Hiên rất thoải mái trả tiền, sau đó mang theo lông chim rời đi, tiếp tục tìm mua nguyên liệu cần thiết cho Vạn Lý Phù.

Nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, một vài người biết rõ nội tình bắt đầu trào phúng.

- Bại gia tử nha bại gia tử! Chẳng trách Tự Nhiên Đường lại suy tàn. Chiêu mộ một nhóm đệ tử như vậy, muốn mắt nhìn không có mắt nhìn, muốn tư chất không có tư chất, muốn thực lực không có thực lực, có thể không suy tàn hay sao?

- Đúng vậy, tên tiểu tử Cổ Tam kia sớm đã nói với ta, bó lông chim kia là mấy cái lông chim Hỏa Tước mà hắn trong lúc chán đời gom nhặt được từ sau núi, chuẩn bị đem ra lừa gạt kẻ ngốc kiếm lời linh thạch. Líc đó ta còn cười hắn nghĩ sao mà kỳ lạ, trong cơ thể Hỏa Tước không có linh lực, không cả được tinh là linh cầm, thế mà hắn bốc phét lên thành Tất Phương, không nghĩ tới lại thật sự có kẻ ngốc tin hắn!

- Ai, ta còn tưởng rằng kẻ ngốc sẽ biết thông minh ra, không nghĩ tới kẻ ngốc vĩnh viễn là kẻ ngốc. Sáng mai ta cũng kéo một đống đồ bỏ đến, bốc phét lên thành đồ vô cùng kỳ diệu, không sợ không lừa gạt được kẻ ngốc nào.

Tần Hạo Hiên không biết thanh danh hôm nay của hắn ở Nhất Tuyến Thiên đã như mặt trời ban trưa. Hàng quán vỉa hè tại Nhất Tuyến Thiên thường thường xuất hiện tình huống phế vật được rao bán với giá cao, thế nhưng một đệ tử mới nhập môn, còn là được Tự Nhiên Đường nghèo rớt dẫn dắt, lại lấy mười lăm viên linh thạch đánh đổi mua về một vật chả khác gì thứ vô giá trị, chuyện như thế quá là hiếm thấy, rất nhanh Tần Hạo Hiên đã trở thành kẻ ngốc mà ai ai cũng đều biết.

Ba người bọn họ lại dạo khắp khu chợ một hồi lâu, lần này cũng may không người ta lừa, bỏ ra vừa trong hai ngàn viên hạ tam phẩm linh thạch mới coi như mua được đầy đủ nguyên liệu cần thiết để luyện chế Vạn Lý Phù.

Nhìn Tần Hạo Hiên điên cuồng mua sắm như thế, còn mua cả một vài vật liệu trước mắt hắn căn bản không cần dùng tới, những người trào phúng hắn là kẻ ngốc liền sửng sốt.

- Tiểu tử ngốc này có bối cảnh như nào vậy? Thậm chí có cả hai ngàn lượng linh thạch, nhiều đến như vậy, toàn bộ gia sản của ta bất quá cũng chỉ khoảng chừng một trăm tới hai trăm linh thạch nha…

- Hai ngàn lượng linh thạch… Chẳng lẽ toàn bộ gia sản của Tự Nhiên Đường đều đưa cho hắn rồi hả?

- Ngươi không biết sao? Hắn tên là Tần Hạo Hiên, cũng là đệ tử mới nhập môn năm ngoái, có quan hệ rất tốt với Vô Thượng Tử Xung Từ Vũ cùng nhập môn năm trước…

- Từ Vũ... Nha, ta nhớ ra rồi, Từ Vũ chính là Vô Thượng Tử Xung bán hành khí tán kia sao... Chà chà, nguyên lai hắn chính là Tần Hạo Hiên, thật biết cách ôm đùi nha!

- Ha ha, không có vô thượng Tử Xung làm chỗ dựa thì sao hắn có nhiều linh thạch để tiêu xài như vậy? Dụ dỗ được Vô Thượng Tử Xung đúng là tốt thật! Chà chà!

- Tất cả những nguyên liệu này đều là vật liệu cao cấp, lẽ nào hắn thật sự cho rằng hắn có thể tu luyện tới cảnh giới dùng tới những tài liệu cấp bậc ấy sao?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)