Thái Sơ

Chương 312: Lông đuôi chim thần hỏa tất phương (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Tần Hạo Hiên đẩy đẩy Hình.

Hình xa xa nhìn lại, thập phần xác định nói:

- Phải!

Ba người bọn họ đi thẳng đến đó, Tần Hạo Hiên đi tới phía trước cái mai rùa kia, cẩn thận quan sát.

Mai rùa Huyền Quy toàn thân màu nâu xám, to cỡ một cái cối xay, chính giữa mai rùa có một cái gai xương dài tầm hai thốn toát ra hàn quang màu xanh lăng lệ ác liệt, từng đường vân dường như không theo quy luật gì trải rộng khắp cả mai rùa, thế nhưng theo như bài giảng của Sở trưởng lão, hắn biết đây là thủ đoạn công kích trọng yếu của Huyền Quy. Đường vân nhìn có vẻ lộn xộn bên trên mai rùa thật ra là một vài hình trận pháp, có hiệu quả gia tăng đối với công kích của chính nó!

Sau khi xem xong, Hình nói với Tần Hạo Hiên:

- Màu sắc của mai rùa Huyền Quy này hơi nhạt, xem ra sẽ rơi vào khoảng một trăm hai mươi năm, tuy nhiên ngươi muốn dùng thì vẫn là đủ.

Nhìn thấy ba người Tần Hạo Hiên nhìn ngắm say sưa, một gã tiểu nhị thập phần cần mẫn đi tới:

- Mấy vị sư huynh, các ngươi nhìn trúng mai rùa Huyền Quy này sao?

Mặc dù tiểu nhị này cũng có chút xem thường thân phận của bọn người Tần Hạo Hiên, thế nhưng ai bảo lão bản lại quy định chỉ cần có khách hàng đến, cho dù là đệ tử mới nhập môn, thì cũng đều phải gọi người ta là sư huynh, hơn nữa còn phải tươi cười đón chào, nếu không có đánh chết hắn cũng không muốn gọi một đệ tử của Tự Nhiên đường cùng với hai đệ tử mới nhập môn còn chưa được mặc tông bào là sư huynh.

Tần Hạo Hiên yên lặng gật đầu, nói:

- Mai rùa Huyền Quy này bán bao nhiêu?

Tần Hạo Hiên gật gù, hắn tính toán trong lòng, nếu như giá thành rơi vào khoảng hai nghìn khối hạ tam phẩm linh thạch thì hắn có thể cắn răng mua lại, dù sao thì Huyền Quy Phù cũng có thể ngăn cản một kích toàn lực của cường giả Tiên Thụ cảnh sơ kỳ cơ mà, nếu như có thể luyện chế một tấm Huyền Quy Phù, tại thời khắc mấu chốt, nó có thể cứu mạng hắn đó.

Tiểu nhị kia sững sờ, bình thường cũng có không ít người đến xem mai rùa Huyền Quy này, thế nhưng một khi mình hỏi thăm bọn họ có muốn mua hay không thì bọn hắn đều tỏ vẻ không cần hoặc là thẳng thắn nói mua không nổi. Huyền Quy tuy rằng không phải là yêu vật gì cao cấp lắm, thế nhưng mai rùa của nó lại là nguyên liệu hàng cực phẩm, có công dụng cực lớn, giá có thể rẻ được hay sao?

Hiện tại hắn cũng chỉ là nói một câu cho đúng nghĩa vụ chào hàng, hỏi bọn họ liệu có muốn mua mai rùa Huyền Quy này không, không nghĩ tới đệ tử mới nhập môn này lại là nghé con không sợ cọp, vậy mà lại dõng dạc hỏi giá, hơn nữa tên bên cạnh còn chỉ trỏ nói cái gì mà chỉ có khoảng một trăm hai mươi năm, tuy nhiên ngươi dùng thì vẫn là đủ, bộ dáng giống như muốn mua thật sự vậy.

Nếu như có thể bán được mai rùa Huyền Quy này, phần trăm hoa hồng của mình sẽ là một số không nhỏ đó nha! Cho dù hoài nghi bọn hắn có thể xuất ra một khoản tiền lớn như vậy hay không, thế nhưng ai lại chê tiền cơ chứ? Nói không chừng bọn hắn thật sự có thể mua được thì có phải là rất tốt hay không?

Tiểu nhị nhiệt tình hồi đáp:

- Một vạn hai ngàn khối hạ tam phẩm linh thạch, nếu như sư huynh thật sự muốn mua thì ta có thể chiết khấu cho ngươi, còn một vạn khối hạ tam phẩm linh thạch.

Động tĩnh của mấy người Tần Hạo Hiên hấp dẫn không ít khách vãng lai, bọn hắn đều dùng ánh mắt hiếu kỳ và kinh ngạc nhìn qua ba người Tần Hạo Hiên, nội tâm không khỏi suy nghĩ, thế đạo đã biến chuyển hay sao? Đệ tử Tự Nhiên đường và đệ tử mới nhập môn mà lại có thể mua được loại nguyên liệu trân quý như Mai rùa Huyền Quy hay sao? Hơn nữa bọn hắn mua về rồi lại có chỗ cần dùng đến hay sao?

Sau khi nghe tiểu nhị báo giá, ba người Tần Hạo Hiên quay sang nhìn nhau, Tần Hạo Hiên than nhẹ một tiếng, nói:

- Không được rồi.

Giọng nói vô cùng tiếc hận, rời khỏi cửa hàng này.

Ngay khi ba người Tần Hạo Hiên mới vừa đi ra khỏi cửa tiệm, lập tức vang lên một giọng nói trào phúng khó nghe:

- Ta còn tưởng Tự Nhiên đường bỗng nhiên phất lên cơ đấy, còn dám mang theo hai đệ tử mới nhập môn đến mua Huyền Quy, nguyên lai là giả bộ thành kẻ giàu có.

- Không giả bộ làm kẻ giàu có thì chẳng lẽ còn có thể thực sự là kẻ giàu có hay sao? Mai rùa Huyền Quy trăm năm trị giá một vạn khối hạ tam phẩm linh thạch đó, cho dù là những sư huynh sư tỷ giàu có của Tứ đại đường thì cũng không mua nổi đâu, đừng có nói tới mấy người bọn hắn!

Một gã sư huynh lớn tuổi hơn giáo dục sư đệ bên cạnh:

- Bọn hắn chính là tài liệu giảng dạy phản diện, giáo dục chúng ta đừng đến Nhất Tuyến Thiên giả bộ làm người giàu có, có giả bộ làm người giàu có cũng sẽ bị khinh bỉ!

- Tự Nhiên đường nên đi xem hàng vỉa hè thôi!

Tần Hạo Hiên ngược lại không để mấy lời khinh bỉ của bọn hắn ở trong lòng, hắn bây giờ đang nhớ lại giá cả của những nguyên liệu mình thấy trong những cửa hàng vừa rồi, tính toán xem số linh thạch cần thiết đê chế tác Huyền Quy Phù là bao nhiêu.

- Tính cả mai rùa Huyền Quy thì tổng cộng ta cần ba vạn khối hạ tam phẩm linh thạch, vậy thì mới có thể mua đủ được, hơn nữa rót linh còn cần một vạn khối hạ tam phẩm linh thạch. Nói cách khác, luyện chế một tấm Huyền Quy Phù cần bốn vạn khối hạ tam phẩm linh thạch...

Tần Hạo Hiên tính toán xong liền âm thầm líu lưỡi, lập tức vứt bỏ ý niệm chế tác Huyền Quy phù trong đầu, về phần Lang Duệ Phù đồng dạng đắt đỏ như Huyền Quy Phù, hắn cũng không có ý định chế tác nữa. Cần quá nhiều linh thạch, hoàn toàn không phải là mức độ mà hắn có thể chịu đựng được.

Sau khi tính toán xong hết giá thành khủng bố của nguyên liệu chế tác Huyền Quy Phù và Lang Duệ Phù, Tần Hạo Hiên thập phần lý trí bỏ đi ý niệm luyện chế Huyền Quy Phù và Lang Duệ Phù trong đầu, đặt toàn bộ tinh lực vào Vạn Lý Phù.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)