Tần Hạo Hiên, Diệp Nhất Minh và Hình đi vào Thất Bảo các, nhất thời đã bị tạo hình hoa lệ vô cùng của Thất Bảo các mê hoặc.
Đây là một tòa bảo tháp có kiến trúc toàn thân giống như minh hoàng, phần đáy có hình vuông, càng lên cao càng thu nhỏ, tựa như một khối băng nhọn hình vuông, cũng không biết là đã kinh qua bao nhiêu năm mưa gió, vẫn cứ nguy nga ngạo nghễ đứng đó, sáng ngời như mới.
Mỗi tầng của Thất Bảo các đều có chín góc, đại biểu cho ý tứ cửu cửu quy nhất, trên mỗi góc đều điêu khắc một dị thú viễn cổ, hình thái rất sống động, như thể đang hướng lên trời gào thét.
Nói tòa Thất Bảo các này là kiến trúc không bằng nói nó là một tác phẩm nghệ thuật mới thỏa đáng. Nó dung nhập phong cách kiến trúc trước sau như một của Thái Sơ giáo, bá đạo oai phong, khiến cho khi đứng trước nó, trong lòng người ta không khỏi sinh ra cảm giác nhỏ bé, giống như một cây cột kình thiên, cứ như là muốn xuyên thẳng qua vòm trời, phá tới thiên quật.
Phía trước Thất Bảo các có một tấm bia đá lớn được lát đá hoa cương, bên trên ghi lại lời giới thiệu về Thất Bảo các, Tần Hạo Hiên đi đến đó, chăm chú xem. Thì ra Thất Bảo các đã có lịch sử hai nghìn năm, do tổ tiên Thái Sơ giáo kiến tạo nên. Các vị tổ tiên có cảm giác các đệ tử thông thường không dễ đột phá, cùng với các loại vấn đề như môn phái, linh thạch, hấp thu… nên đã kiến tạo Thất Bảo các như một đồ thư quán, cung cấp tư liệu học tập cho đệ tử Thái Sơ giáo. Sau nhiều lần được các chưởng giáo đảm nhiệm khuếch trương mở rộng kiến trúc, dần dần nó đã có được quy mô của ngày hôm nay.
Ba người Tần Hạo Hiên xuất hiện khiến cho vài tên đệ tử trông coi Thất Bảo các xùy xùy cười:
- Đệ tử của Tự Nhiên đường cũng tới Thất Bảo các? Còn mang theo cả hai đệ tử mới?
Một người khác liếc nhìn bảng giá khủng bố của Thất Bảo các, khinh miệt cười nói:
- Người bình thường há lại có thể chịu nổi giá tiền này.
Tần Hạo Hiên đi qua, nói với vài tên đệ tử trông coi ăn mặc một thân tông bào màu nâu:
- Mấy vị sư huynh, ta muốn vào Thất Bảo các.
- Ồ, có thể!
Một khuôn mặt trong đám người đó cười lạnh, chỉ vào bảng giá dán ở trên tường, nói:
- Chỉ cần ngươi có linh thạch.
Tần Hạo Hiên đưa mắt nhìn theo phía hắn chỉ điểm, trên vách tường dán bảng giá như sau: tiến vào tầng một, mỗi canh giờ thu phí năm lượng hạ nhị phẩm linh thạch; tiến vào tầng hai, mỗi canh giờ thu phí mười lăm lượng hạ nhị phẩm linh thạch; tiến vào tầng ba, mỗi canh giờ thu phí ba mươi lượng hạ nhị phẩm linh thạch; tiến vào tầng bốn, mỗi canh giờ thu phí năm mươi lượng hạ nhị phẩm linh thạch.
Tần Hạo Hiên xem xong, bị giá tiền này dọa cho sợ tới trợn mắt há mồm. Theo như tấm bia đá giới thiệu, tại tầng thứ ba có các sách vở giới thiệu về thần thức, nhưng một canh giờ thu phí ba mươi lượng hạ nhị phẩm linh thạch, ba mươi lượng hạ nhị phẩm linh thạch tương đương với ba ngàn lượng hạ tam phẩm linh thạch. Cũng không phải là hắn không có một khoản tiền khủng bố như vậy, khoảng thời gian trước bán hành khí tán vẫn có lợi nhuận, thế nhưng chỉ vì tiến vào tầng thứ ba một canh giờ mà hắn phải táng gia bại sản sao? Hơn nữa một canh giờ có thể học được cách thức vận dụng thần thức sao? Công pháp bí tịch ở Thất Bảo các chỉ có thể đọc ở bên trong, nghiêm cấm sao chép và mang ra ngoài.
Cứ coi như mình một giờ học được phương pháp vận dụng thần thức đi, nếu đã táng gia bại sản thì sao còn có thể luyện chế phù lục nữa đây? Vật liệu chế tác phù lục, nhất là đối với phù lục cao cấp, thập phần đắt đỏ đó.
Nghĩ đến đây, Tần Hạo Hiên càng thêm khinh bỉ môn phái trong mắt chỉ có tiền này!
- Tự Nhiên đường nghèo kiết xác, không có tiền thì đừng tới đây giả làm người giàu có, đừng có để bản thân mất mặt trước mấy đệ tử mới đến vậy chứ, nếu không về sau Tự Nhiên đường các ngươi còn thu người thế nào được?
Thấy trên mặt Tần Hạo Hiên và Diệp Nhất Minh lộ ra thần sắc khó xử, vài tên đệ tử trông coi Tàng Bảo Các lập tức trào phúng mà cười.
Sắc mặt Diệp Nhất Minh khó coi, Tần Hạo Hiên kéo hắn lại, thấp giọng nói:
- Sư huynh, chúng ta đi thôi, không cần chấp nhặt với bọn họ.
Nghĩ đến thời gian cấp bách của Tần Hạo Hiên, nếu còn phát sinh sự cố thì sẽ chậm trễ chuyện tu luyện của hắn, Diệp Nhất Minh lúc này mới gật đầu, ly khai trong sự trào phúng của vài tên đệ tử trông coi kia.
- Ai nha, không vào được Thất Bảo các, giờ nên tới đâu để học phương pháp vận dụng thần thức đây?
Tần Hạo Hiên buồn rầu bứt tóc, ngồi trên sườn núi phong cảnh đẹp như tranh vẽ, nội tâm vô cùng uể oải. Học Đại Phù Lục Thuật, chế tác một tấm linh phù bảo vệ tánh mạng là biện pháp tốt nhất mà hắn trước mắt có thể tìm ra, nếu không sau khi tiến nhập Hồng Trần, bất luận là Trương Cuồng hay Trương Dương, nhất là Xích Luyện Tử cảnh giới Tiên Thụ, nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn.
Lúc này, Diệp Nhất Minh một mực không nói gì lại lên tiếng, nói:
- Còn có thể đi xem một nơi khác.
- Ở đâu?
- Chợ giao dịch ở Nhất Tuyến Thiên, chỗ đó thỉnh thoảng sẽ có bán các loại công pháp linh quyết, chúng ta chạy tới đó đi, nói không chừng còn có thể gặp được bí tịch vận dụng thần thức cũng nên.
Tần Hạo Hiên gật đầu, nói:
- Đi thôi!
Lúc này cho dù là một chút hi vọng thì cũng phải đi thử một lần, trừ chợ giao dịch tại Nhất Tuyến Thiên ra thì hắn còn có thể có được phương pháp vận dụng thần thức ở đâu nữa?
Cưỡi Tiên Vân Xa, đi vào Nhất Tuyến Thiên.
Nhất Tuyến Thiên vẫn náo nhiệt chẳng khác gì dĩ vãng, dòng người hối hả, các âm thanh rao hàng liên tiếp vang lên.
Dưới sự dẫn dắt của Diệp Nhất Minh, ba người bọn họ đi thẳng tới khu chuyên bán bí tịch.
- Hắc, vị sư đệ này, nhinf ngươi khí vũ hiên ngang, chắc hẳn tư chất bất phàm, chỉ là không được môn phái coi trọng phải không? Sư huynh ta đây có thể nhìn ra, thứ mà bây giờ ngươi cần không phải là đột phá cực nhanh, cũng không phải linh đan diệu dược mà là một bản công pháp thích hợp với ngươi, khiến cho ngươi bỗng nhiên nổi tiếng, trở thành tâm điểm của vạn chúng, sau đó tông môn mới có thể coi trọng ngươi! Quyển bí tịch này của sư huynh ta đây là do ngẫu nhiên đạt được kỳ ngộ ở trong sơn động, hiện tại giảm giá tám thành bán cho ngươi, tính ngươi có một trăm lượng hạ tam phẩm linh thạch!
- Sư đệ sư đệ, ngươi đừng có mà nghe hắn nói bậy, nếu là có tiên duyên kỳ ngộ thì hắn còn ở nơi này bán sách sao? Ngươi hãy nghe ta nói, quyển bí tịch này của ta mới chính là trăm năm khó gặp, nghe nói từng được tiên nhân viễn cổ lưu lại, sau khi tu luyện chưa biết chừng sẽ chứng đạo thành tiên, chỉ là không thích hợp cho ta luyện thôi. Hiện tại ta nhịn đau buông bỏ yêu thích mà chuyển nhượng cho ngươi, chỉ cần chín mươi lượng hạ tam phẩm linh thạch.