Thái Sơ

Chương 305: Thần thức che giấu thất bảo các (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Tần Hạo Hiên âm thầm líu lưỡi. Muốn làm những chuyện này, xem ra xác thực đúng như Hình nói vậy, trong hai mươi ngày muốn học được cách phá giải cấm chế quả thực là chuyện hoang đường viển vông, chỉ riêng chuyện vẽ ra những minh văn kia đã khó như thế. Hắn lại một lần nữa cảm khái: tu tiên thật sự là một môn học bác đại tinh thâm nha!

Tần Hạo Hiên vẽ suốt một ngày một đêm lại chỉ vẽ ra được một phần mười của cấm chế. Nhìn lên sắc trời, hắn tinh bì lực tẫn, thần thức lại tới tới lui lui tiến vào trong ngọc giản, cũng tiêu hao rất nhiều.

Lúc này Tần Hạo Hiên vẫn nằm ở trên giường không nhúc nhích, không phải là vì hắn không muốn ngay lập tức đi tìm Hình, mà là tới khí lực động một ngón tay hắn cũng đều không có. Một ngày một đêm, thần thức của hán tiến vào trong ghi nhớ mình văn rồi lại, đi ra vẽ lại, sau đó lại tiến vào thần thức, ghi nhớ minh văn, đi ra vẽ lại... Cứ tuần hoàn như thế, thần kinh kéo căng, còn sinh ra cảm giác sợ vẽ sai một điểm nào đó. Lao tâm lao lực lại hao tâm tốn sức như thế, hắn có thể không mệt mỏi sao?

Trong khi đang vẽ, Tần Hạo Hiên đã nhiều lần muốn buông bỏ, thế nhưng cứ nhắm mắt lại là hắn liền nhớ tới ánh mắt âm trầm khủng bố của Xích Luyện Tử cùng với thực lực tu tiên giả Tiên Thụ cảnh khủng bố của hắn, vì mạng nhỏ của mình, hắn đành cắn răng kiên trì.

Cũng không phải là hắn không có nghị lực và đạo tâm, trái lại Tần Hạo Hiên còn là người vô cùng có nghị lực và đạo tâm, chỉ là cấm chế này thật sự phức tạp, khiến cho người khác tức lộn ruột!

Nằm ở trên giường mơ màng ngủ một giờ, khôi phục một chút tinh lực, Tần Hạo Hiên mới bò dậy, thu thập ngọn gàng các phần đã ổn của bản vẽ mô phỏng rồi đi tìm Hình.

Hình nhìn thấy vẻ mặt mỏi mệt của Tần Hạo Hiên, chẳng mấy khi lại không lộ ra thần sắc khinh bỉ, chắc là hắn cũng biết rõ ma thức của mình quá yếu, không dám chê cười Tần Hạo Hiên.

- Chỗ bản vẽ này chỉ là một phần mười của cấm chế, ta vẽ một ngày một đêm cũng chỉ vẽ ra được từng ấy, xem ra muốn hoàn toàn vẽ xong cần phải tốn cả mười ngày!

Tần Hạo Hiên nói đến có chút ảo não, sau khi đưa trang giấy cho Hình thì liền ngồi lên trên ghế, bắt đầu suy tư có nên chuyển đổi chiến lược hay không, bằng không đợi hắn cởi bỏ được cấm chế thì cũng chỉ còn lại có mười ngày cho hắn chuẩn bị.

Hình tiếp nhận bản vẽ, cũng không để ý tới Tần Hạo Hiên đang nói cái gì, đôi mắt thỉnh thoảng lóe lên tinh quang, hoàn toàn đắm vào trong thế giới của bản vẽ.

- Bút.

Hình vươn tay, sau khi đòi hỏi Tần Hạo Hiên một cây bút thì liền bắt đầu ghi ghi vẽ vẽ bên trên bản vẽ.

Mới đầu, lúc hắn ghi ghi vẽ vẽ lên trên bản vẽ đã dọa cho Tần Hạo Hiên giật mình, hắn cho rằng Hình tính hủy thành quả lao động một ngày một đêm vất vả cần cù của mình, đang muốn quát bảo hắn ngưng lại thì lại phát hiện ra hắn đang thêm vào trên bản vẽ cơ sở của mình một bộ phận thập phần quen mắt, không phải là cấm chế trong ngọc giản kia hay sao?

Tuy rằng Tần Hạo Hiên không có cách nào vẽ lại từng chút một, thế nhưng sau khi Hình vẽ ra thì hắn rất nhanh đã nhận ra, thậm chí còn tiến vào trong ngọc giản xem xét, đối chiếu với bản vẽ của Hình. Không thể không thừa nhận, bản lĩnh của Hình quả thật là mạnh hơn mình quá nhiều, bản thân mình vẽ ra thập phần gượng gạo, còn có vẻ hơi mất trật tự, thế nhưng Hình vẽ ra lại thập phần chân thật, ngay cả những chỗ rất nhỏ cũng đều giống với cấm chế.

Để không quấy rầy Hình, Tần Hạo Hiên ngoan ngoãn ở bên cạnh Hình mài mực, sắm vai thư đồng.

Vẽ hẳn hai canh giờ, Hình một mặt suy tư một mặt cẩn thận vẽ, rốt cục cũng đã vẽ xong cấm chế trong ngọc giản kia.

Tần Hạo Hiên ngạc nhiên nhìn Hình, căn cứ vào một phần của cấm chế mà lại có thể bổ sung toàn bộ chín phần còn lại, Hình quả thực là vô cùng kì diệu, phải tiêu tốn bao nhiêu công phu vào cấm chế thì mới có thể ghi nhớ được những minh văn phức tạp ấy, hơn nữa còn chuẩn chỉnh, bố trí không sai đến một điểm nữa?

Tên gia hỏa này thở dài một hơi, thần sắc cũng có vẻ mỏi mệt, dù sao thì chuyện vẽ lại những minh văn và đường kẻ nhỏ trên cấm chế một cách chuẩn xác không chút sai sót chẳng những hao tâm mà còn tốn lực.

- Nhìn ta như thế làm gì vậy, ta nói ta là bất thế xuất thiên tài của U Tuyền Minh Tộc, trời sinh kinh tài tuyệt diễm, xem qua cái gì là biết liền cái đó, đừng nói là cấm chế này, cho dù là cấm chế càng phức tạp lợi hại hơn cũng đừng hòng làm khó ta!

Tần Hạo Hiên tự động loại bỏ những phần mà Hình khoác lác, ngóng nhìn hắn nói:

- Vậy chính là nói, ngươi biết cách phá giải cấm chế này?

Hình thiếu chút nữa thì nhảy nhổng lên:

- Nói nhảm, đây là khẳng định rồi! Ta đã có thể thuộc nằm lòng cả tiểu cấm chế này như thế, biện pháp phá giải còn không phải dễ như trở bàn tay!

Tần Hạo Hiên chăm chú gật đầu:

- Cũng phải, ngươi nhìn cũng không giống một tên mà đần độn.

Miệng Tần Hạo Hiên rất không đứng đắn mà đả kích, thế nhưng trong nội tâm lại dấy lên vô cùng ngạc nhiên cùng tò mò đối với Hình. Tên này đến cùng có thân phận gì, có thể cởi bỏ cấm chế thì thôi không nói, đằng này còn có thể căn cứ vào một bộ phận rất nhỏ của cấm chế để nhận ra đó là cấm chế gì, sau đó bổ sung đầy đủ. Vậy phải có tạo nghệ thâm sâu đến đâu về cấm chế đây! Nhưng một ma đầu lợi hại như vậy mà cũng chỉ có thực lực tương đương với Tiên Miêu cảnh nhị thập diệp, sao lại có thể vậy?

Tần Hạo Hiên nhìn Hình, thầm suy nghĩ trong lòng:

- Chẳng lẽ đúng như lời Diệp sư huynh nói, Hình bị thương rất nặng, đến nay vẫn còn chưa khỏi? Vậy hắn trước kia là cảnh giới gì, đã phạm phải bao nhiêu nghiệt duyên mà lại bị nhiều U Tuyền minh vật nhắm trúng, liều mình đuổi giết như vậy!

Cảm giác được ánh mắt cổ quái của Tần Hạo Hiên, Hình ngược lại càng thêm kiêu ngạo, nói:

- Ngươi cứ gièm pha ta à, thiên tài ma đầu cả trăm vạn năm chưa xuất hiện giống như ta đây cả U Tuyền cũng chẳng có mấy ai!

- Được rồi, bây giờ không phải là lúc khoác lác đâu, nhanh dạy ta cách cởi bỏ này cấm chế đi.

Tần Hạo Hiên cảm thấy thời gian cấp bách, về phần vấn đề của Hình, hắn cũng sẽ không nói thật, mình có nghĩ ngợi nhiều hơn nữa cũng vô dụng.

- Thiên tài ta đây thèm vào khoe khoang với ngươi!

Sau khi tự khen thêm một câu, Hình bắt đầu nói tới phương pháp phá giải cho Tần Hạo Hiên nghe. Hắn tự tay chỉ vào một bộ phận ở bên phải khu trung tâm của cấm chế, nói:

- Tại đây có nhiều phù văn cấm chế nhất, tất cả những màn sáng do cấm chế tạo thành đều được khống chế ở đây, cho nên chúng ta nên bắt tay vào phá giải từ chỗ này. Thế nhưng nếu muốn phá hư chỗ đó thì trước hết phải bắt đầu từ chỗ này.

Hình di động một ngón tay, từ trung ương trực tiếp chuyển qua biên giới, nói:

- Theo bát quái luân lý mà nói, chỗ này là chỗ dễ dàng công phá nhất, chỉ cần khống chế được thần thức, ngưng hư thành sương mù cho thẩm thấu vào đây, sau đó liền có thể bài trừ chỗ này. Tiếp theo tiến vào đến chỗ này, tại đây phải ngưng sương mù thần thức thành giọt...

Hình nói tới cao hứng bừng bừng, không chút nào chú ý tới sắc mặt Tần Hạo Hiên cực kỳ khó coi, đợi hắn hào hứng bừng bừng nói xong, Tần Hạo Hiên nói cho hắn biết một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng:

- Thần thức của ta mặc dù có mạnh thật, nhưng mà ta không biết khống chế, cho tới giờ ta chưa từng học qua khống chế nên không biết khống chế thao túng thần thức như thế nào.

Hình sửng sốt, trợn mắt há hốc mồm.

Hắn không dám tin nhìn về phía Tần Hạo Hiên, nói:

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)