Chỉ cần dựa vào cấm chế này thì đã mạnh hơn so với cấm chế lúc trước gấp trăm lần rồi, Tần Hạo Hiên biết rõ chính mình muốn dùng sức mạnh tuyệt đối là không có hi vọng, nhưng nếu không phá mở được cấm chế này, chính bản thân hắn hoàn toàn không thể tiếp xúc vào nội dung bên trong đó.
Nếu cậy mạnh thì không ổn, vậy cũng chỉ có thể dùng cách chính xác nhất để phá giải cấm chế.
Về phần phá giải cấm chế, dựa vào kiến thức mà Tần Hạo Hiên có bây giờ thì càng không có hi vọng, Sở trưởng lão tuy rằng đã từng nói qua một số phương pháp cởi bỏ cấm chế khi ở trên lớp học, nhưng thứ nhất là Tần Hạo Hiên không hề chăm chú nghe, thứ hai những cái đó cũng chỉ là một số cách thông thường bên ngoài thôi, cấm chế trước mắt này rắc rối, cao cường, cho dù ném cho sư phụ Tuyền Cơ Tử, hắn cũng chưa chắc có thể cởi bỏ được.
Tần Hạo Hiên sầu muộn.
Vốn khi lấy được này quyển sách Đại Phù Lục Thuật này, hai mắt của hắn liền tỏa sáng, dường như nhìn thấy hi vọng để tự cứu bản thân.
Dù cho đây có là sự liều lĩnh thì vẫn phải làm, tuy rằng bọn họ tính trăm phương ngàn kế để lấy mạng của mình, nhưng chỉ cần bản thân cẩn thận phòng bị, cuối cùng sẽ không phải lo lắng về tính mạng nữa.
Nhưng trước mắt còn có một tên Xích Luyện Tử cấp Tiên Thụ Cảnh hận mình thấy xương, Diệp Nhất Minh sư huynh nói rằng sau khi phá vỡ di hồn thuật, Xích Luyện tử khẳng định sẽ bị thương nặng, hơn nữa còn có khả năng bị tổn thọ, mà bản thân mình lại đoạt lấy linh dịch thạch nhũ mà hắn thèm nhỏ dãi, nhưng hắn lại sợ giáo nghĩa của môn phái, hắn có thể nhẫn nhịn đến bây giờ đã là vô cùng kiên nhẫn rồi, nhưng đợi đến khi nhập Hồng Trần vào hai mươi ngày sau, bản thân vừa rời khỏi phạm vi thế lực của Thái Sơ giáo, hắn nhất định sẽ không thể chờ đợi được nữa, sẽ ra tay đối phó chính mình, đến lúc đó, trưởng lão dẫn đội hoặc là sư huynh tuy rằng sẽ không ngồi yên không quan tâm đến, nhưng... Điều kiện tiên quyết là có thể thấy rõ được là ai ra tay, như vậy mới có thể ngăn lại được!
Xích Luyện Tử chính là sự tồn tại cấp bậc Tiên Thụ Cảnh! Ở một môn phái nếu là có người tiến vào Tiên Thụ Cảnh, thì sẽ mở một buổi tiệc, mở tiệc để chiêu đãi các môn phái khác, một là để ăn mừng, hai cũng là một cách để bộc lộ sức mạnh.
Nghĩ đến đây, Tần Hạo Hiên không khỏi rùng mình.
Hắn nhớ tới cuộc đối thoại với sư huynh khi đi ra khỏi Thủy phủ.
Hắn hỏi Diệp Nhất Minh:
- Sư huynh, dựa vào tu vi bây giờ của chúng ta, nếu muốn giữ được mạng sống dưới tay của Xích Luyện Tử cấp bậc Tiên Thụ Cảnh thì có biện pháp nào không?
Diệp Nhất Minh ánh mắt xám xịt, trực tiếp lắc đầu, nói:
- Không hề có hi vọng.
- Lúc mà sư phụ mạnh nhất so với Xích Luyện Tử này thì sao?
- Không bằng.
- Chúng ta không có biện pháp gì để bảo vệ tánh mạng sao?
- Trừ khi giao ra linh dịch thạch nhũ.
Diệp Nhất Minh ánh mắt trống rỗng, suy nghĩ một lúc rồi nói:
- Kỳ thật cho dù giao ra linh dịch thạch nhũ, Xích Luyện Tử vì bảo vệ bí mật, hắn vẫn sẽ giết chết chúng ta mà thôi, huống chi chúng ta còn hại hắn bị thương giảm thọ như thế.
Tần Hạo Hiên thở dài một tiếng, nói:
- Nếu chúng ta đem linh dịch thạch nhũ nộp lên cho môn phái thì sao?
Diệp Nhất Minh không chút nghĩ ngợi đã cho phân tích cho Tần Hạo Hiên nghe:
- Chúng ta vẫn sẽ chết thôi! Bởi vì tàng trữ riêng linh dịch thạch nhũ là tử tội.
- Nói như vậy, chúng ta không còn đường sống sao?
- Gần như là thế.
Diệp Nhất Minh bờ môi khô khốc, trong cặp mắt lộ ra sự tuyệt vọng mà Tần Hạo Hiên chưa thấy bao giờ, hắn trầm ngâm một lát, nói với Tần Hạo Hiên:
- Chuyện chúng ta đắc tội với Xích Luyện Tử, đừng bao giờ nhắc tới với sư phụ, nếu không hắn nhất định sẽ cho chúng ta xuất đầu lộ diện. Thái Sơ tuy rằng cũng có quy tắc, nhưng luôn có quy tắc ở những chỗ không nhìn thấy được, sư phó hắn đã là lão nhân gia, tất nhiên không phải đối thủ của Xích Luyện Tử, nếu để cho sư tôn lão nhân gia hắn biết được, chỉ sợ sẽ liên lụy đến cả các sư huynh đệ của Tự Nhiên đường.
Tần Hạo Hiên vô cùng chăm chú gật đầu, tuyệt đối không thể khiến cho sư phụ Tuyền Cơ Tử liên lụy đến chuyện này, đây cũng là điều mà hắn muốn nói, bất kể như thế nào, không thể để cho một vị tôn trưởng đáng kính như vậy chịu tiếng xấu thay cho mình, thậm chí phải trả giá bằng tánh mạng!