Thái Sơ

Chương 300: Nội dung đại thiên phù trong ngọc giản. (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Tần Hạo Hiên đầu tiên thử rót linh lực nào, không có phản ứng, lại tăng thêm một chút, lại không có phản ứng, tiếp tục gia tăng, thẳng đến khi khuôn mặt Tần Hạo Hiên đã nghẹn hồng... Nhưng linh lực mà hắn rót vào giống như ném hạt cát vào trong biển cả, hoàn toàn không có phản ứng nào.

- Xem ra cảnh giới của ta quá thấp, muốn dừng linh lực để cởi bỏ là điều không thể!

Còn có thần thức với tư cách là con át chủ bài của Tần Hạo Hiên, sau khi hít một hơi thật sâu, hắn nín thở tập trung tư tưởng suy nghĩ chuẩn bị sử dụng thần thức, sở dĩ vì sao phải nín thở để tập trung tư tưởng suy nghĩ, đó là bởi vì hắn lo lắng lượng thần thức nhập vào quá lớn, nhỡ hủy mất Ngọc Giản thì làm sao bây giờ? Tuy nói Ngọc Giản này nhìn qua không phải thứ đồ bình thường, nhưng chèo thuyền cẩn thận nghìn năm rồi, cẩn thận một chút nữa cũng là điều đương nhiên.

Hắn cẩn thận từng li từng tí đưa thần thức vào thăm dò, sau khi thần thức tiến vào Ngọc Giản, rốt cục hắn cũng thấy rõ cấm chế này, cấm chế này như một đám mây mù, bao bọc bảo về Ngọc Giản ở bên trong, trong đám mây ẩn chứa ký tự màu vàng đang chuyển động.

Tần Hạo Hiên cẩn thận quan sát một phen, trước kia khi trên lớp học, Sở trưởng lão từng nói qua một ít kiến thức căn bản vềcấm chế, nếu như không biết thủ pháp giải trừ cấm chế, nếu cưỡng ép cởi bỏ cấm chế thì rất có thể sẽ bị cấm chế cắn trả, hơn nữa còn phải lo lắng điều đó có làm tổn thương đến Ngọc Giản, cho nên hắn cũng không hề lỗ mãng, vừa bắt đầu đã dùng biện pháp mạnh.

Sau khi quan sát sau một lúc, Tần Hạo Hiên kết luận cấm chế này có lẽ không được tính là mạnh, dùng cường độ thần thức của chính mình thì tuyệt đối có thể công phá, chỉ là muốn cẩn thận một chút, tránh làm hư Ngọc Giản.

Hắn cẩn thận từng li từng tí tăng thêm thần thức rót vào, đem thần thức ngưng tụ thành một mũi kim đâm vào lớp cấm pháp.

Quả nhiên, màn sáng cấm chế chấn động, nhưng dưới sự tấn công của thần thức màu vàng của Tần Hạo Hiên, màn sáng lung lay vài lần liền bị phá vỡ.

Nhìn hắn cởi bỏ cấm chế thì có vẻ rất dễ dàng nhưng không phải là như vậy, đừng quên cảnh giới phải đạt đến cấp Tiên Anh Đạo Quả Cảnh như lão tổ tông mới có thể tu luyện thần thức, nói cách khác, như Tần Hạo Hiên dùng thần thức trực tiếp cởi bỏ cấm chế, ngoại trừ hắn ra, trong Thái Sơ Giáo chỉ có chưởng giáo và vài vị lão tổ tông mới có thể làm được.

Phá vỡ cấm chế, bốn chữ to “Đại Phù Lục Thuật bỗng nhiên xuất hiện, mỗi một chữ đều to như một ngọn núi nhỏ, khí thế rồng bay phượng múa, Tần Hạo Hiên bỗng rùng mình, không khỏi nhìn nhiều thêm vài lần, càng xem càng cảm thấy người có thể viết ra bốn chữ này tuyệt đối là một vị Tu tiên giả tấm lòng rộng rãi, chí hướng cao xa, hơn nữa tu vi còn kinh người! Bởi vì hắn chỉ xem mấy chữ này, liền cảm giác trong lòng nổi lên hào khí, nhịn không được muốn tràn ra bên ngoài!

Tuy rằng không phải Đạo Môn chính pháp, nhưng bằng vào danh tự thì đã có thể biết rõ, ở bên trong Ngọc Giản này có thứ đồ còn mạnh hơn so với Đạo Môn chính pháp rất nhiều! Phù chính là một phần vô cùng quan trọng trong tu tiên lục nghệ .

Trong ba tháng rèn luyện tân đệ tử, Sở trưởng lão từng giới thiệu tỉ mỉ về phù lục, nhưng lúc đó Tần Hạo Hiên ngồi xuống liền ngủ, xem bài ghi của Từ Vũ, mà cũng chỉ là xem qua một lần, khi chính thức tiếp xúc với phù, vẫn là nhập Tiên đạo ba tháng.

Trong “Tu tiên lục nghệ, phù được liệt vào một loại lớn, có thể thấy được tầm quan trọng của nó, Bồ Hán Trung sư huynh cũng dành riêng ra hơn mười ngày để giới thiệu về phù cho Tần Hạo Hiên, hơn nữa còn khen không hết lời về một môn phái tu Tiên tên là Thiên Phù Môn.

Chế phù là kỹ năng cốt lõi của việc tu Tiên, đa phần tu Tiên giả đều biết chế phù, nhưng phù lục do tu Tiên giả chế ra thường sẽ thấp hơn cảnh giới của bản thân họ, người nào có kỹ thuật chế phù tinh xảo hơn một chút, thì tối đa nhất cũng chỉ chế tạo ra phù lục cấp bậc bằng với thực lực cảnh giới của chính mình, nhưng công pháp mà Thiên Phù Môn chế phù lại vô cùng thần kỳ, bọn họ có thể phá vỡ quy tắc cảnh giới thông thường, một tu Tiên giả vài diệp Tiên Mầm Cảnh bình thường, cũng có khả năng luyện ra phù lục bốn mươi chín diệp Tiên Mầm Cảnh.

Đương nhiên, nếu muốn làm ra phù lục vượt cấp, thì nguyên liệu cần có sẽ rất nhiều, hơn nữa cũng có yêu cầu về thiên phú của người chế luyện, nếu như người luyện chế không có thiên phú về mặt chế phù, dù cho hắn có rất nhiều nguyên liệu, dạy hắn thủ pháp luyện chế của Thiên Phù Môn, thì vẫn sẽ không luyện được.

Niềm kiêu ngạo nhất của Thiên Phù Môn cũng không phải việc chế tác phù lục vượt cấp, mà là Cửu Cung Bát Quái phù do sư tổ của bọn họ sáng ra, nghe đồn Cửu Cung Bát Quái phù tự hình thành một thế giới nhỏ, có thể tái sử dụng vô số lần, bất luận về công hay thủ thì đều cực kỳ đáng sợ, so với việc gọi nó là phù lục, không bằng gọi nó là pháp bảo thì càng chính xác hơn.

Về phần Cửu Cung Bát Quái phù rốt cuộc lợi hại đến mức nào, Bồ Hán Trung không nói tường tận, không cách nào giải thích được, bởi vì hắn cũng không biết.

Lúc ấy, sau khi Bồ Hán Trung giới thiệu xong, Tần Hạo Hiên liền ngẩn người mê mẩn hỏi:

- Thiên Phù Môn này vẫn tồn tại sao?

- Thiên Phù Môn chẳng những vẫn còn tồn tại, hơn nữa còn là sự tồn tại tương đương cao, nghe đồn trong một vài đại giáo vô thượng, bọn họ cũng là sự tồn tại đỉnh cấp, đệ tử của bọn họ cũng rất ít xuất hiện ở Tu Tiên Giới... A..., lần gần đây nhất truyền ra tin tức về Thiên Phù Môn là ba, bốn trăm năm trước.

Tần Hạo Hiên phục hồi lại tinh thần sau cơn hoảng hốt, tiếp tục xem tiếp, phát hiện ở dưới chữ “Phù trong “Đại Phù Lục Thuật có một dòng chữ màu vàng.

Hắn tiếp tục xem, phát hiện ra mục giới thiệu về Đại Phù Lục Thuật, vì vậy mừng rỡ như điên đọc thầm.

Đoạn giới thiệu này có hơn nghìn chữ, chưa uống hết một ấm trà thì hắn đã xem hết, nhưng sau khi xem xong Tần Hạo Hiên lại rơi vào khiếp sợ, nó tóm tắt đơn giản giới thiệu về thế giới “Phù huyền ảo phức tạp trong mắt của những người tu Tiên đang tìm kiếm.

Trong mục giới thiệu, nó giải thích đơn giản về mối liên hệ giữa phù và pháp bảo, Tần Hạo Hiên sau khi xem xong, tổng kết đơn giản lại là: tất cả pháp bảo đều do phù lục chế, nguyên lý phù lục là tất cả nguyên lý của pháp bảo, bản thân phù lục cũng là một loại pháp bảo, so sánh với pháp bảo, phù lục là thứ dùng duy nhất một lần, mà pháp bảo lại có tính vĩnh cửu, nhưng ưu thế của phù lục là không phức tạp và đắt đỏ như việc luyện chế pháp bảo.

Tần Hạo Hiên trong lòng âm thầm khiếp sợ, lần nữa nhớ tới Cửu Cung Bát Quái phù Cửu Cung Bát Quái phù của Thiên Phù Môn mà Bồ sư huynh đã giới thiệu qua, cái đó chính là loại phù không hạn chế số lần sử dụng điển hình .

Sau khi xem hết phần giới thiệu, Tần Hạo Hiên càng thêm mừng rỡ, bởi vì quyển sách Đại Phù Lục Thuật này là từ Thiên Phù Môn mà ra, nhưng điều khiến cho Tần Hạo Hiên vô cùng tiếc nuối đó là quyển sách Đại Phù Lục Thuật này cũng không phải là một quyển sách hoàn chỉn, mà chỉ là một phần còn lại mà thôi.

Không chỉ như thế, càng làm cho Tần Hạo Hiên phiền muộn đến nỗi muốn thổ huyết là trong nội dung của Đại Phù Lục Thuật không hề căn cứ theo trình độ mà phân thành từng tầng, mỗi một tầng đều có cấm chế lợi hại, muốn xem nội dung tầng thứ nhất, phải phá vỡ được cấm chế thứ nhất.

Lại là cấm chế! Thứ cấm chết tiệt!

Thần thức của Tần Hạo Hiên tiếp tục đi tới, quả nhiên lại đụng phải một cấm chế, bên trên cấm chế có quang ảnh di chuyển, quy luật khắc chữ màu vàng đều có trật tự nhất định, dường như lộ ra một khí thế không thể phá vỡ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️